Ngón tay vẩy một cái, Thái Đao Long Cốt ở trong tay Bộ Phương vừa chuyển, phát ra một hồi vù vù, ngay tiếp theo, con dao làm bếp được ném lên trên bếp.

Một tiếng “rầm” vang lên, những Ngưu Cốt kia đều rơi vào bên trong nồi đen.

Nước nóng hôi hổi trong nồi sôi sùng sục.

Ngưu Cốt vừa vào trong nồi, tinh khí dồi dào bắt đầu dâng lên.

Một đám đầu bếp ở cửa nhìn quanh, giờ phút này sớm đã há hốc mồm.

Mỗi người đều hít vào một ngụm khí lạnh, bởi vì kỹ thuật xắt rau này của Bộ Phương… tuyệt đối không phải đầu bếp bình thường.

Thanh niên này, lại là một vị đầu bếp thâm tàng bất lộ.

Nắp nồi đậy lên, Ngưu Cốt tùy tiện hầm nấu bên trong cái nồi đen, Bộ Phương bắt đầu chuẩn bị những chuyện phù hợp khác.

Phập phập phập!
Thái Đao vừa chuyển, hoa văn đao hiện ra.

Động tác mây trôi nước chảy lưu loát kia không những rực rỡ mà còn khiến cho không ít người hoa cả mắt, thì ra làm đồ ăn cũng có thể xuất sắc như vậy!
Cộc cộc cộc!

Âm thanh nhịp nhàng của Thái Đao và thớt va chạm phát ra, vang vọng tiến vào tai mỗi người, ngay tiếp theo, Bộ Phương giải thích cái hay của những nguyên liệu nấu ăn đã chọn rồi thái ra thành hạt lựu.

Ầm!
Ánh lửa ngút trời, Bộ Phương lấy ra một cái nồi khác, sau khi đổ dầu lỏng vào xong, lập tức lật cái nồi qua lại, đổ hết nguyên liệu nấu ăn đã được cắt xong vào trong đó.

Một ngọn lửa cao ngất, trước mắt mọi người trở nên có chút mê ly, theo bản năng phát ra tiếng kinh hô.

Chẳng qua sau khi ngạc nhiên hô lên, bọn họ lại có chút dại ra, bởi vì có thể thấy được vừa rồi lửa xuất hiện bên trong cái nội kia chẳng qua lại rất bình thường.

Chính bọn họ cũng có thể dễ dàng làm được.

Xèo xèo xèo!
Thuần thục xào trở bề, nguyên liệu nấu ăn bên trong cái nồi kia đã được một tầng dầu lỏng bao bọc, tỏa sáng lập lòe, đẹp không sao tả xiết, lại có mùi thơm nồng đậm của nguyên liệu nấu ăn phiêu đãng ra
Rất nhiều người không nhịn được ngửi ngửi, kinh ngạc tán thán không thôi.

Bởi vì bọn họ phát hiện, đồ ăn của tiểu tử này xào ra, vì sao lại thơm hơn bọn họ nhiều như vậy?
Sắc mặt Âu Dương Trầm Phong hơi khựng lại.

Hắn ta nhìn động tác nấu nướng của Bộ Phương, thần sắc trên mặt đã sớm không ngừng biến đổi.

Bởi vì cuối cùng hắn ta cũng biết áp lực mà Bộ Phương cho hắn ta là từ đâu mà tới, chỉ cần thao tác thuần thục này là có thể biết được, Bộ Phương này tuyệt đối là một đầu bếp già dặn kinh nghiệm, trình độ quen thuộc đối với phòng bếp không hề ít hơn hắn ta.

Thậm chí có thể nói, kinh nghiệm nấu nướng của Bộ Phương còn nhiều hơn của hắn ta.

“Chẳng lẽ tiểu tử này lại là một vị đầu bếp hàng đầu? Đầu bếp hàng đầu bên ngoài cốc đúng không? Nếu vậy thì thiên phú nấu nướng của tiểu tử này đáng sợ cỡ nào chứ!”
Âu Dương Trầm Phong thì thầm, xào xong các loại đồ ăn trong nồi, nhấc nồi, bày ra đặt ở cái bàn bên cạnh.

Bộ Phương thuận tiện mở cái nồi đang hầm Ngưu Cốt kia ra.

Nước nóng trong nồi sớm đã bốc lên hơi nóng hầm hập, không ngừng nổi bong bóng lên.

Ngưu Cốt ở bên trong quay cuồng, tản ra mùi thịt nghi ngút.

Bộ Phương cũng không có múc Ngưu Cốt trong nồi ra, ngược lại dùng một tay cầm viên bột mì hoàn chỉnh tự nhiên kia lên, Thái Đao Long Cốt vừa chuyển, lập tức rơi vào trong tay của hắn.

Một dao nhẹ nhàng vung xuống.

Trong ánh mắt vô cùng ngạc nhiên và lấy làm lạ của mọi người, một mảnh vụn mì thuận tiện ném ra, cực kỳ chuẩn xác rơi vào trong chảo canh Ngưu Cốt nóng kia.

Nước nóng trong chảo sôi trào, chẳng qua chỉ trong tích tắc, vắt mì kia đã bị cắn nuốt tan biến không thấy.

- Ngươi làm cái gì vậy?
Cặp mắt Âu Dương Trầm Phong co rụt lại, hắn làm sao cũng không ngờ được Bộ Phương lại sẽ làm ra động tác như vậy!
Viên bột mì hoàn chỉnh tự nhiên kia cứ thế bị phá hư!
Hắn cái kẻ này đúng là đáng chém ngàn đao!
Sao có thể làm ra loại chuyện khiến người người oán trách như vậy chứ!
Nhưng mà, còn không đợi hắn ta nói tiếp, dao thứ hai của Bộ Phương đã một lần nữa ra đến.

Trên cơ bản không có một tiếng động, miếng mì vụn thứ hai đã rơi vào trong nồi.

Bốn ngón tay khép lại, cầm ngang Thái Đao, Bộ Phương nắm chắc tiết tấu và quy luật không ngừng huy động Thái Đao, khiến cho vụn mì bên trong viên bột mì kia đều bị ném thẳng lên, cực kỳ chuẩn xác rơi vào trong canh Ngưu Cốt.

Không có ai hiểu được rốt cuộc Bộ Phương đang làm cái gì, dùng đao làm mì sao?
Hắn điên rồi à?
Làm mì như vậy, sao có thể có vị ngon được?
 
Cho dù là Âu Dương Trầm Phong dường như cũng có chút nhịn không được, hắn ta cảm thấy Bộ Phương quả thật có chút phí của trời, viên bột mì hoàn chỉnh tự nhiên này khó có được cỡ nào chứ.

Bộ Phương cắt xấp xỉ nửa viên bột mì, thuận tiện ngừng lại động tác trong tay.

Hắn đặt viên bột mì trên bếp lò, dùng một cái muôi vớt, một tiếng “rầm” vang lên, chụp vào trong cái nồi đen hầm canh Ngưu Cốt, bọt nước lập tức văng tung tóe khắp nơi, hơi nóng bừng bừng.

Bên trong cái muôi vớt lên kia, tràn ngập khí nhân uân, cùng với linh khí tràn đầy.

Nhìn thấy trong cái muôi kia chảy xuống một đống lớn mì sợi trong suốt phát sáng, mỗi người đều hơi có chút ngạc nhiên.

Âu Dương sư phụ cũng sửng sờ, cười ngượng ngùng một phen.

Âu Dương sư phụ nói:
- Thật đúng là biến thành mì… ngược lại chiều rộng có chút giống với mì mà ta nhào ra.

Bộ Phương lấy ra một cái bát sứ thanh hoa lớn, đổ hết vắt mì vào trong nồi, hơn nữa còn phủ nguyên liệu nấu ăn đã xào tốt lên trên mì phở kia.

Cuối cùng chang một muôi canh Ngưu Cốt sôi sùng sục vào.

Rầm rầm…
Mùi thơm nháy mắt xông vào mũi, bao phủ bốn phía xung quanh!
Mà Bộ Phương làm xong hết thảy vẫn chưa kết thúc nấu nướng.

Hắn lại bắt một cái nồi khác lên, đổ dầu lỏng vào, sau khi dầu lỏng sôi lên, Bộ Phương tiện tay cầm lấy một quả trứng linh thú.

Bộp một tiếng, trứng linh thú vỡ ra, lòng đỏ và lòng trắng trứng rơi vào trong nồi.

Xèo!
Trong nháy mắt, mùi hương đậm đặc bốn phía!
 
 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play