Nơi xa, Nam Cung Vô Khuyết nhếch miệng mỉm cười.
...
Đêm tối phủ xuống.
Nam Cung phủ đệ.
Trong phòng bếp vẫn sáng đèn, ở ngoài phòng bếp còn có rất nhiều tì nữ và hạ nhân, bọn họ đều tò mò nhìn vào trong phòng bếp, thì thầm nói nhỏ.
Nam Cung Vô Khuyết dựa vào cột đá, có chút bất đắc dĩ nhìn phương hướng phòng bếp.
Nam Cung Uyển tiến vào trong bếp đã một buổi tối rồi, cũng không biết ở bên trong chuẩn bị cái gì, cũng không thấy Bộ lão bản ở trong phòng bếp nấu một món ăn nào lâu như vậy.
Nha đầu kia rốt cuộc đang làm gì.
Ùng ùng!
Có một âm thanh bị bóp nghẹt.
Khiến cho một đám hạ nhân đang tập trung ngoài cửa vội vàng hít vào một hơi, lui về sau mấy bước.
Khóe miệng Nam Cung Vô Khuyết cũng co giật.
- Muội muội của ta, không biết lại gây ra chuyện gì.
Nam Cung Vô Khuyết lắc đầu, lặng lẽ nhích tới gần phòng bếp, hắn bỗng nhiên có chút tò mò, trong phòng bếp rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.

Nhưng còn chưa đợi hắn nhích tới gần, cửa phòng bếp đã mở ra.
Phảng phất có một làn khói nhẹ từ trong phòng bếp phiêu đãng bay ra, vô cùng mông lung.
Trong làn khói mông lung, có một thân ảnh xinh đẹp chậm rãi đi ra.
Nam Cung Vô Khuyết mở to mắt, hạ nhân và tỳ nữ cũng trợn trừng mắt.
Sau một khắc, thân hình Nam Cung Uyển từ từ rõ ràng, trong tay nàng bưng một món ăn đang bốc khói nghi ngút.
Nàng thật sự nấu xong rồi?
Nhìn cả người Nam Cung Uyển tựa hồ muốn hóa thành con mèo hoa, tất cả đều kinh ngạc đến ngây người.
Vị tiểu thư chưa bao giờ động tay vào việc nhà của bọn họ, thật sự đã tự mình chuẩn bị một món ăn?
Thật sự lợi hại!
Nam Cung Uyển tựa hồ có chút toan tính nhỏ, khẽ nhếch miệng, nhìn về phía Nam Cung Uyển.
- Ca, tới nếm thử tay nghề của muội muội đi.
Nam Cung Vô Khuyết trợn mắt, nổi da gà, nha đầu này lại gọi hắn là ca...!thật cổ quái!
...
Tinh Thần Tháp.
Ma nữ An Sênh là thiên phú Luyện Đan Sư thế hệ trẻ, có vị trí ở Tinh Thần Tháp.
Trong mật thất của ma nữ An Sênh, cửa mật thất đóng chặt, không lộ ra một chút tiếng gió.
Ở ngoài cửa, Mộ Bạch và Giang Linh đưa mắt nhìn nhau, hai người bọn họ đều được ma nữ An Sênh mời tới, bọn họ cũng không biết đã xảy ra chuyện gì.
Hồi lâu sau.
Khi hai người tính toán chuẩn bị rời đi.
Cánh cửa mật thất rốt cục chậm rãi mở ra, trong mật thất tràn ngập ánh lửa, tràn ngập mùi thơm món ăn.
Mộ Bạch và Giang Linh ngây người, đây là Luyện Đan Sư a tỷ...!đặc biệt nấu nướng sao? !
Nếu như Cố Hạc đại sư biết chuyện này...!Lão nhân gia nhất định sẽ tức hộc máu! Nha đầu này tính toán vứt bỏ luyện đan theo đầu bếp sao?
- Nào, tới nếm thử thủ nghệ của bổn cô nương đi!
Ma nữ An Sênh để xõa tóc, liếc mắt nhìn Mộ Bạch và Giang Linh nói.
Ánh mắt này...!khiến Mộ Bạch và Giang Linh không khỏi rùng mình, trong lòng tựa hồ có dự cảm xấu.

...
Ngày thứ hai, quán ăn Vân Lam.
Bộ Phương nháy mắt, nhìn Nam Cung Uyển và ma nữ An Sênh đứng trước mặt hắn.
Hôm nay, Nam Cung Vô Khuyết vắng mặt.
Sắc mặt Bộ Phương lạnh lùng ngồi ở vị trí, ma nữ An Sênh và Nam Cung Uyển tựa hồ cũng có chút khúm núm, thỉnh thoảng nhìn Bộ Phương.
Ở trên bàn trước mặt Bộ Phương, bày biện hai món ăn.
Hai món ăn có thể nói là ngang sức ngang tài...
Bộ Phương nhìn món ăn, chép miệng.
Hệ Thống đã tiến hành phán đoán thiên phú nấu nướng của Nam Cung Uyển và ma nữ An Sênh, ở thiên phú nấu nướng ma nữ An Sênh cao hơn một bậc...
Thiên phú nấu nướng của Nam Cung Uyển mặc dù không tồi, nhưng so với ma nữ An Sênh tựa hồ còn kém một chút.
Nhưng Bộ Phương đồng ý cho bọn họ một cơ hội cạnh tranh công bằng.
Cho nên Bộ Phương cầm đũa lên, đầu tiên gắp món ăn của Nam Cung Uyển.
Lần này Nam Cung Uyển nấu món thịt kho tàu, mặc dù miếng thịt cắt không đều, nhưng màu sắc món ăn cũng rất tươi sáng.
Chiếc đũa hạ xuống, kẹp lên.
Lông mày Bộ Phương nhất thời nhíu lại, miếng thịt này quá già để nấu, chỉ ăn một miếng, Bộ Phương đã có thể đánh giá thiếu sót của món ăn này.
Để thịt kho tàu vào trong miệng, Bộ Phương nhai nhai mấy cái.
Càng nhai, chân mày càng không khỏi nhăn lại.
...!Mùi vị này...

Có độc.
Trên khuôn mặt chữ điền khẽ co quắp, hắn nhìn Nam Cung Uyển, sắc mặt không chút thay đổi.
- Nói cho ta biết...!Đêm qua ngươi có phải để Nam Cung Vô Khuyết thử thức ăn hay không.
Nhất định là để Nam Cung Vô Khuyết nếm thử thức ăn, nếu không tại sao hiện giờ Nam Cung Vô Khuyết không xuất hiện?
Miếng thịt kho tàu này chỉ có thể nói...!quá mặn .
Sau khi dùng nước Thiên Sơn Linh Tuyền súc miệng, Bộ Phương dời ánh mắt đến món ăn của ma nữ An Sênh.
Vừa nhìn, Bộ Phương một lần nữa nhíu mày.
Hai nữ nhân này thật sự có một trái tim muốn cất cánh trên con đường nấu nướng.
Một người nấu thịt kho tàu, một người lại lựa chọn nấu thịt sườn...
Độ khó của hai món ăn này đều không nhỏ.
Nhìn món ăn của ma nữ An Sênh, Bộ Phương chép miệng, thò đũa, gắp một miếng thịt.
 
 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play