- Chúc mừng Kí Chủ hoàn thành nhiệm vụ tạm thời, hiện tại phần thưởng nhiệm vụ sẽ được phát, mời tiếp nhận.

Thanh âm nghiêm túc của Hệ Thống quanh quẩn trong đầu Bộ Phương, khiến Bộ Phương sửng sốt, sau một khắc khóe miệng không khỏi nhếch lên, trong đôi mắt hiện ra vẻ chờ mong.

Nếu như không phải vì nhiệm vụ lần này của Hệ Thống, Bộ Phương thật sự không để ý đến chuyện Chu Thông mở cửa tiệm trước quán ăn Vân Lam.

Hiện giờ nhiệm vụ hoàn thành, khiến Bộ Phương có chút mong đợi món cá bọc giấy có thể xuất hiện.

Quả nhiên, sau khi lắng đọng hồi lâu, trong đầu Bộ Phương hiện lên cách làm cá bọc giấy, cách làm rất cặn kẽ khiến hai mắt Bộ Phương cũng sáng ngời.

Nhưng Bộ Phương cũng không lập tức bắt đầu nấu cá bọc giấy, mà xoay người trở lại trong quán ăn, tiếp tục buôn bán.

Trong quán ăn, Tiểu U đang cầm một ly nước mận chua, nhấm nháp một cách ngon lành.

Cẩu Gia gục dưới tàng cây Ngộ Đạo, lại bắt đầu chìm vào giấc ngủ.

Tiểu Bát không biết từ lúc nào cũng gục xuống bên cạnh Cẩu Gia, chìm vào giấc ngủ, con gà có lý tưởng tựa hồ đi theo Cẩu Gia từ từ cũng trở nên lười biếng.

Thiết Tiên Lâu như phù dung sớm nở tối tàn, khiến không ít thực khách cảm thấy tiếc nuối, nhưng tiếc nuối này chỉ chợt lóe rồi biến mất, ngay sau đó, mọi người đều tràn về quán ăn của Bộ lão bản.

Sự thật chứng minh, vẫn là tài nấu nướng của Bộ lão bản giỏi hơn, cho nên bọn họ lại càng mong đợi món ăn của Bộ lão bản.

Chu Thông thua trận, hắn cũng hoàn toàn rời đi, lần này thật sự lựa chọn rời đi, hắn phải về Thao Thiết Cốc, cố gắng tu luyện, kỹ năng nấu nướng của hắn còn cần luyện tập nhiều hơn, trong tỉ thí lần này với Bộ Phương, hắn biết mình còn không ít khuyết điểm.

Lần này hắn không lựa chọn thi đấu nấu ăn, hắn có thể ngu ngốc như Văn Nhân Sửu sao, ở ngoài cốc lựa chọn thi đấu nấu ăn, vạn nhất thua thì sao?
Hậu quả kia hắn cũng không gánh nổi.

Dĩ nhiên, bởi vì có bài học kinh nghiệm của kẻ ngu xuẩn Văn Nhân Sửu, nếu không hắn thật sự không biết ở ngoài cốc lại có đầu bếp có thể đánh bại những tinh anh đầu bếp trong Thao Thiết Cốc bọn họ.

Cho nên, trong lòng hắn vẫn cảm thấy có chút may mắn, cảm kích Văn Nhân Sửu.

Mặc dù Văn Nhân Sửu! hơi ngu xuẩn.

- Nên trở về báo cáo rồi! Nếu không, lão sư sẽ nổi giận.

Chu Thông thở dài, nắm ấn ký trong tay, một miếng ngọc phù xuất hiện trong tay hắn, bắt đầu xây dựng trận pháp.

Hồi lâu sau, khu vực này sáng rực lên, ba động năng lượng tiêu tán.

Một tiếng nổ vang lên, tia sáng biến mất, thân hình Chu Thông cũng biến mất không thấy gì nữa.

Hắn trở lại Thao Thiết Cốc.

!

Thiên Lam Thành, Tinh Thần Tháp.

Hiện giờ Tinh Thần Tháp vì Thiên Đan Thành thất thủ, cho nên chuyển đến Thiên Lam Thành, trở thành kiến trúc đặc trưng của Thiên Lam Thành.

Còn Đan Tháp của Thiên Lam Thành lui về tuyến thứ hai, mặc dù vẫn có thể bồi dưỡng được không ít Luyện Đan Sư ưu tú, nhưng địa vị chủ đạo ở Thiên Lam Thành lại bị Tinh Thần Tháp nắm giữ.

Lạc Đan Thanh ngồi xếp bằng trong Đan Tháp, ánh sáng rực rỡ như ngôi sao lưu chuyển, không ngừng có năng lượng tràn vào trong cơ thể hắn.

Bỗng nhiên, Lạc Đan Thanh mở mắt ra, khuôn mặt trắng trẻo bỗng cau mày.

Hắn chậm rãi hé miệng, phun ra một ngụm trọc khí.

Đưa tay ra, một miếng ngọc phù màu lam nhạt dường như được bao bọc trong ánh sáng rực rỡ của các vì sao hiện lên, một trận ba động tinh thần lực từ đó truyền ra.

- Tiềm Long Vương Đình còn mặt mũi tới nào mời ta tham gia Thiết Tiên Yến? Đám người kia thật không biết xấu hổ!

Trên mặt Lạc Đan Thanh toát ra vẻ giễu cợt, vẻ mặt vô cùng lạnh lùng.

Nếu như không phải vì đám người của Tiềm Long Vương Đình, ở sau lưng ủng hộ Tu La cổ thành, Đan Phủ làm sao có thể liên tục thất thủ hai tòa Đan Thành, hiện giờ lại chỉ có thể bảo vệ một tòa Đan Thành cuối cùng, làm cứ điểm của Đan Phủ.

Những Đan Thành khác đều bị Thánh Địa Tiềm Long Vương Đình chiếm lĩnh!
Hiện giờ, bọn họ còn có mặt mũi tới mời hắn tham gia Thiết Tiên Yến.

Mặc dù, mỗi một lần Thao Thiết Cốc cử hành Thiết Tiên Yến đều là việc trọng đại, Tiềm Long Vương Đình sẽ mời cường giả của nhất lưu thế lực trên đại lục tham gia.

Nhưng lần này, sau khi gây ra chuyện không vui như vậy, Tiềm Long Vương Đình vẫn muốn mời hắn tới tham gia.

Điều này làm cho Lạc Đan Thanh cảm thấy trong lòng rất tức giận.

Uy thế của Vương Đình quả nhiên đáng sợ!
Nhưng Lạc Đan Thanh cũng bất đắc dĩ, hắn phải đi, lần này vẫn chỉ là Tu La cổ thành tấn công Đan phủ, nếu lần này Thánh Địa Tiềm Long Vương Đình xuất thủ, Đan Phủ căn bản không thể chống đỡ.

Đến cấp độ như Lạc Đan Thanh mới biết, Tiềm Long Vương Đình rốt cuộc kinh khủng đến cỡ nào.

Đó là thực lực thống lĩnh toàn bộ Tiềm Long Đại Lục! Trong đó cường giả vô số, tựa hồ nghiền ép tất cả thế lực nhất lưu.

Tựa như Tiêu Nha lần trước trợ giúp Tu La cổ thành, ở trong Vương Đình căn bản chỉ là nhân vật nhỏ.

Nhưng một vị nhân vật nhỏ như vậy, cũng suýt nữa khiến Lạc Đan Thanh hắn bỏ mạng, mỗi lần nghĩ tới chuyện này, vẻ mặt Lạc Đan Thanh đầy buồn bực.

- Hô! Thiết Tiên Yến không đi cũng phải đi, chỉ sợ, Thiết Tiên Yến lần này cũng không tốt gì với Đan Phủ.

Lạc Đan Thanh khẽ thở dài.

!

Ầm! !
Bên ngoài Thiên Lam Thành, lôi đình màu xanh bạo tạc!
Toàn bộ khu rừng rậm rạp bị đánh thành một mảnh than cốc, khói đen cuồn cuộn, mùi cháy khét lan tràn.

Từ trong đống phế thải, hai bóng người chậm rãi đi ra.

Đó là một người, một thú.

Bóng người mặc áo choàng đen, cả người đen nhánh, phảng phất không thấy rõ khuôn mặt, cả người giống như một đoàn bóng đen, chung quanh thân thể phảng phất cũng vặn vẹo.

Bóng người này từ trong rừng cây đi ra, đứng phía trước tường thành Thiên Lam Thành nguy nga.

 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play