Ngay cả Thao Thiết Cốc ở Tiềm Long Vương Đình cũng không thể tự xưng Thánh Địa, thế lực tự xưng Thiên Tuyền Thánh Địa rốt cuộc kinh khủng thế nào? !
Một số người biết nội tình, lại càng vô cùng hoảng sợ.
Lòng bàn tay màu sắc rực rỡ chụp về phía Cẩu Gia, không khí lay động, tựa hồ muốn băng liệt!
- Thiên Tuyền Thánh Địa? Thứ đồ chơi gì chứ!
Cẩu Gia khịt khịt mũi, không biết nói gì với những lời hống hách này, âm thầm vươn mũi ra, sau một khắc, vừa mở miệng liền có tiếng chó sủa.
Tiếng chó sủa kéo dài rất lâu, dấy lên cuồng phong ngập trời, khi sóng âm tiêu tan, mới chậm rãi thối lui.
Lòng bàn tay màu sắc rực rỡ sau tiếng gầm thét này, trực tiếp băng liệt rồi sụp đổ!
Trong hư không, trường cung cũng hiện ra tiếng nứt vỡ, cuối cùng “cạch” một tiếng, trực tiếp băng liệt!
Thanh âm cuồng bá cũng biến mất không thấy.
Sóng âm biến mất, cuồng phong giảm dần.
Gió nhè nhẹ thổi, thổi bay cát vàng, thổi bay mái tóc mọi người.
Tất cả mọi người đều cảm thấy tựa như cách mấy đời!
Cẩu Gia một lần nữa xoay người, lắc lắc cái mông mập mạp, đi về phía quán ăn Vân Lam.
Mọi người nhìn theo bóng lưng Cẩu Gia biến mất, cả người đều run rẩy, kính sợ.
Bọn họ lại kính sợ một con chó! Nếu để người khác biết được chuyện này, sợ rằng sẽ cảm thấy bọn họ là một lũ ngu ngốc.
Cẩu Gia đến, khí phách của hắn cũng tới, khi khí phách đi, chỉ để lại phế tích đầy đất.
Các cường giả Thiên Lam Thành nhìn phế tích không nói gì, sau một khắc, chính là mãnh liệt xông đến.
Lạc Đan Thanh trợn mắt, phát ra một tiếng gầm, mang theo các cường giả Thiên Lam Thành xung phong, liều chết lao về phía Tu La đại quân phía dưới.
Tu La Hoàng bị giết, khí thế của Tu La đại quân đã sớm mất sạch.
Hiện giờ làm sao có thể là đối thủ của cường giả Thiên Lam Thành khí thế đang thịnh?
Bị các Luyện Đan Sư tấn công liền sụp đổ, sau một khắc, giống như tổ kiến hoàn toàn suy sụp!
Các cường giả Thiên Lam Thành vô cùng hưng phấn, trên mặt bọn họ cũng toát ra vẻ kích động, tiếng kêu rung trời, liều chết lao về hướng đại quân phía dưới, giống như một thanh trường mâu sắc bén, trong nháy mắt chém tới!
Bộ Phương đứng trên tường thành, cảm thụ được cuồng phong gào thét, thổi bay mái tóc, ánh mắt hắn lạnh nhạt, nhìn hỗn chiến bên dưới, nhưng trên căn bản hiện ra thế cục nghiêng về một bên, ánh mắt trở nên thâm thúy.
Chiếc áo lông chim được cuộn lại, xoay người đi về phía quán ăn.
Trong đại quân.
Tu La Thánh Nữ vừa chiến đấu vừa rút lui, ánh mắt gắt gao nhìn theo bóng lưng Bộ Phương biến mất, hít một hơi thật sâu, lồng ngực phập phồng, rồi cũng rời đi.
Chẳng qua trong ánh mắt của nàng tựa hồ là muốn khắc sâu hình ảnh của Bộ Phương trong tâm trí!
Tu La đại quân hoàn toàn sụp đổ.
Các cường giả Thiên Lam Thành nhất thời thừa thắng xông lên, một đường đuổi giết, khiến cho Tu La đại quân hoàn toàn thất bại!
Các cường giả Thiên Lam Thành không có dấu hiệu suy yếu, một đường đuổi giết, đuổi các cường giả Tu La cổ thành ra khỏi địa giới Thiên Lam Thành.
Những ngày tiếp theo, dưới sự dẫn dắt của Phủ chủ Đan Phủ Lạc Đan Thanh, các cường giả Đan Phủ một lần nữa chiếm cứ quyền chủ đạo, triển khai phản công Thiên Diệu Thành và Thiên Đan Thành đã bị thất thủ.
Nhưng kết quả phản công cũng không lý tưởng.
Mặc dù Tu La Hoàng đã bỏ mạng, Tu La đại quân tan tác.
Nhưng khi Lạc Đan Thanh tiến công Thiên Đan Thành, cũng gặp phải cường giả chặn đường.
Cường giả đó quá mạnh mẽ, Lạc Đan Thanh bị áp chế, cuối cùng bất đắc dĩ lui về.
Thì ra là cường giả của Tiềm Long Vương Đình xuất thủ.
Cường giả của Tiềm Long Vương Đình xuất hiện, chiếm cứ Thiên Đan Thành và Thiên Lam Thành, sản nghiệp trong đó cũng bị chiếm cứ, thậm chí, Tiềm Long Vương Đình cũng phái các Luyện Đan Sư tới dạy luyện đan và tổ chức lại Luyện Đan Sư trong thành.
Bất đắc dĩ, Lạc Đan Thanh đành phải từ bỏ chiến thắng, truy đuổi cường giả Tu La cổ thành, lựa chọn lui giữ Thiên Lam Thành.
Hiện giờ Đan Phủ chỉ còn lại một mình Thiên Lam Thành.
Nhưng Tinh Thần Tháp vẫn còn, Đan Phủ chưa chắc không có cơ hội quật khởi một lần nữa.
!
Bộ Phương trở lại trong quán ăn, cho dù là hắn cũng cảm thấy mỏi mệt, cả người vô cùng mệt nhọc.
Trong quán ăn, hắn lôi ra một cái ghế ngồi xuống, nhẹ nhàng thở ra một hơi.
Tiểu Bát duỗi cái đầu, nện bước đi tới trước mặt Bộ Phương.
Bộ Phương nhìn nó một cái, vươn tay, xách lấy Tiểu Bát, xoa bóp đầu nó.
Khuôn mặt Tiểu Bát như chết lặng, liên tục hét lên.
Có thể đừng tùy tiện chà xát đầu một con gà có lý tưởng không!
Dĩ nhiên, bất kể Tiểu Bát tức giận kháng nghị như thế nào, cũng vô dụng.
Thân hình Tiểu Bì nhanh chóng lướt qua không trung, đáp xuống bả vai Bộ Phương, ánh mắt lưu chuyển.
Bộ Phương sờ sờ Tiểu Bì, thở phào nhẹ nhõm, đứng dậy khỏi vị trí của mình, tính toán đi vào trong phòng bếp.
Thân thể cao lớn của Dương Mỹ Cát từ trên lầu đi xuống, nhìn Bộ Phương khẽ trầm mặc.
Hồi lâu sau mới gật đầu với Bộ Phương, mở miệng nói:
- Cảm tạ xuất thủ của ngươi! Để Thiên Lam Thành không bị Tu La đại quân chà đạp.
Dương Mỹ Cát đã nhìn thấy mọi chuyện, nếu như không phải nhờ Bộ Phương, Thiên Lam Thành có thể đã sớm bị Tu La đại quân dưới sự dẫn dắt của Tu La Hoàng giẫm đạp sụp đổ.
Thiên Lam Thành là nhà của Dương Mỹ Cát, cho nên nàng chân thành cảm tạ.
Bộ Phương kinh ngạc nhìn Dương Mỹ Cát, không nghĩ tới Dương Mỹ Cát lại có thể biết hành động này.
Sau khi nhẹ nhàng gật đầu, Bộ Phương xoay người đi về phía phòng bếp.
Vừa vào phòng bếp, trong đầu của hắn vang lên thanh âm nghiêm túc của Hệ Thống.