Khí tức khổng lồ tràn ngập trong Thiên Lam Thành, áp lực này khiến Tu La Hoàng đang trôi nổi trên vòm trời, tay cầm Thí Thần Cung sợ hãi.

Trong Thiên Lam Thành tại sao còn có khí tức khủng bố như vậy?
Minh Vương không phải đã rời đi rồi sao?
Mũi tên ánh sáng gào thét, tựa hồ sẽ phải xuyên thủng Bộ Phương, uy thế kinh khủng dấy lên cuồng phong, thổi bay cát đá trên tường thành.

Cho dù có uy thế kinh khủng thì thế nào? !
Ánh mắt Tu La Hoàng phát sáng, nhìn về phương xa, tay cầm Thí Thần Cung, hắn vô cùng tự tin, trong lồng ngực tựa hồ có hào khí muốn phun trào.

Mũi tên ánh sáng chiếu xuống, tựa hồ có lôi đình huyết sắc lưu chuyển phía trên mũi tên.

Lay động cuồng phong, thổi bay mái tóc của Bộ Phương.

Ánh mắt Bộ Phương lãnh đạm, đối diện mũi tên ánh sáng.

Nhưng cho dù như vậy, da thịt cả người hắn vẫn căng thẳng, cảm nhận được một trận lạnh lẽo.

Uy thế của mũi tên này quá mức đáng sợ!
Với tu vi của Tu La Hoàng bắn ra một mũi tên của Thí Thần Cung, cho dù là cường giả Thần Hồn cảnh cũng bị thương nặng! Nếu Bộ Phương có trận pháp mỹ thực hỗ trợ, cùng với Bá Vương thất đao, có lẽ còn có cơ hội ngăn cản.

Nhưng giờ phút này Bộ Phương đã sớm mất đi lực lượng đối kháng.

Ông!

Trong Thiên Lam Thành khí tức đáng sợ một lần nữa phát ra.

Mọi người tựa hồ cũng khẽ chấn động, phảng phất như bên tai vang dội một tiếng chó sủa vô hình.

Sau một khắc, trong tầm mắt của mọi người, có một con chó chậm rãi từ trong Thiên Lam Thành chậm chạp chạy ra.

Miếng thịt béo trên người nó theo bước chân cũng rung rinh.

Con con chó đen lăng không, di chuyển như mèo, một bước bước ra, giống như di chuyển vạn dặm.

Không tới hai nhịp thở, Cẩu Gia đã nhích tới gần Bộ Phương, đứng phía sau Bộ Phương.

Lúc này mũi tên ánh sáng huyết sắc cũng vừa vặn rơi xuống.

Vẻ mặt Cẩu Gia vẫn chưa tỉnh táo, đôi mắt còn chưa mở hoàn toàn, hiển nhiên còn đang ngủ say đã phải chạy tới.

Nó há miệng, ngáp dài một cái, mới từ từ giơ bàn chân chó mập ục ịch.

Con chó giơ chân chắn trước người Bộ Phương, nhẹ nhàng vung lên,
Ầm!
Mũi tên huyết sắc rơi xuống, nhất thời đưa tới khí lãng cuồng bạo!
Trên tường thành, rất nhiều người nheo mắt, bị khí tức đáng sợ ép lui mấy bước.

Trên mặt mọi người đều toát ra vẻ kinh sợ!
Song, sau khi bọn hắn thấy rõ cảnh tượng trước mắt, mới càng thêm hoảng sợ!

Mũi tên ánh sáng huyết sắc uy thế ngập trời lại không đè được móng vuốt của con chó kia, ngược lại bị móng chó ngăn cản, lơ lửng phía trước móng vuốt, không cách nào tiến tới.

Tu La Hoàng khẽ nheo mắt, hít sâu một hơi.

Một con chó!

Một con chó có thực lực cường hãn!
Trong lòng Tu La Hoàng khẽ động, chẳng lẽ con chó này chính là con con chó đen trong quán ăn sao? Là con chó đã giết chết cường giả của Tu La cổ thành? !
Là con con chó đen cường hãn vô cùng trong truyền thuyết? !
Nhìn Cẩu Gia, trong đôi mắt Tu La Hoàng có tinh mang lưu chuyển.

Mục tiêu lần này của Tiêu Nha chính là con chó đó! Một con chó trong Minh Khư.

Tiêu Nha có tự tin đối phó với con chó này, bởi vì trong tay hắn có Thí Thần Cung, hiện giờ Thí Thần Cung ở trên tay, Tu La Hoàng cảm giác mình có thể hoàn thành di nguyện của Tiêu Nha! Giết chết sinh linh Minh Khư, không chừng còn có thể đạt được công nhận của đại nhân vật trong Tiềm Long Vương Đình!
Về phần cái chết của Tiêu Nha, Tu La Hoàng hoàn toàn không quan tâm.

Tên kia thật sự là vận khí không tốt, gặp phải loại tồn tại đáng sợ, bị một tát đập thành thịt vụn.

Sự đáng sợ của Minh Vương khiến cho hắn đến bây giờ cũng cảm thấy run sợ.

Gặp phải Minh Vương là bất hạnh của Tiêu Nha.

Cẩu Gia không nói gì, chỉ ở bên cạnh vừa ngáp, vừa siết móng chân chó, nhất thời mũi tên ánh sáng bị siết chặt thành từng mảnh, hóa thành quang mang tản mát ra.

Sau khi bóp nát, Cẩu Gia lại giơ giơ móng vuốt, khiến tia sáng kia cũng thối lui.

Làm xong hết thảy, Cẩu Gia mới quay đầu nhìn về phía Bộ Phương.

- Bộ Phương tiểu tử, ngươi lần nào cũng khiến Cẩu Gia ta phải lo lắng…
Thanh âm tràn đầy từ tính của Cẩu Gia vang lên, quanh quẩn bên tai mọi người, khiến mọi người đều sợ hãi, sắc mặt đều trở nên có mấy phần cổ quái.

Trên người Bộ Phương áo choàng lông chim bay phất phới, quang hoa phía trên chậm rãi thu liễm.

Nhìn thấy Cẩu Gia, cảm giác lo lắng trong lòng Bộ Phương cũng biến mất.

- Lúc trước Cẩu Gia tựa hồ cảm ứng được khí tức thi quỷ? Thứ đồ xấu xa đó tại sao hiện giờ không thấy?
Cẩu Gia nói.

 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play