Xoát xoát xoát!
 
Bên trong rừng rậm, một thân ảnh thon dài bay nhanh.

Tốc độ của nàng phi thường nhanh, thân hình nhảy mạnh lên thân cây thô to, cả người hóa thành một luồng lưu quang phóng nhanh ra.
 
Một đường đi này của nàng, mái tóc trắng quay cuồng, giống như thác nước thổi quét qua.
 
Bên trong rừng rậm có vô số linh thú đang thấp giọng thét rống, nhưng đều bị người này tình cờ tránh thoát.

Người này giống như quen thuộc mảnh đất này, xuyên qua hết cay cối, sắc mặt nghiêm túc, trong tay cầm một khối ngọc phù, quanh thân đều có quang huy lóng lánh đang khuếch tán, giống như có lực lượng vô hình nào dẫn nàng đi.
 
Người này chính là Giang Linh vừa tiến vào bí cảnh Thiên Khuyết đã hướng về một phương hướng như đã có mục đích từ trước.

Mục đích nàng đi vào bí cảnh Thiên Khuyết cũng không thuần khiết, ngay cả truyền thừa xuất thế của tôn giả Đao Bá, nàng cũng lựa chọn từ bỏ.

Phải biết rằng, tôn giả Đao Bá làm cường giả Thần Hồn Cảnh đỉnh phong, lực hấp dẫn của truyền thừa căn bản không phải người bình thường có thể chống đỡ.
 
Bỗng nhiên thân hình Giang Linh ngừng lại, dừng phía trên một vùng đất bằng phẳng.

Đây là một vùng đất thập phần hẻo lánh, số lượng linh thú quang mình đều phi thường thưa thớt.

Mặt đất khô khốc, hơn nữa cây cối đều khô héo, tràn ngập tử khí.
 
Giang Linh dừng lại, tâm thần hơi lo sợ bất an.

Vùng đất này khiến nàng cảm thấy nguy cơ, kinh sợ.

Cho dù nàng có tu vi phá vỡ bốn sợi gông xiềng Chí Tôn, cũng cảm thấy mê mang sợ hãi.

 
Nhưng giống như mục đích trong lòng mang đến dũng khí cho Giang Linh, nàng lấy ra một tấm ngọc phù màu đen, đây là ngọc phù dùng hắc ngọc điêu khắc.
 
Rất ít người dùng hắc ngọc điêu khắc ngọc phù, bởi vì bên trong hắc ngọc tồn tại tử khí nồng đậm.

Luồng hơi thở này sẽ ảnh hưởng vận chuyển của trận pháp.
 
- Lão sư… con rốt cục tìm được rồi! Nơi này chính là nơi người nói cho con biết!
 
Trong mắt Giang Linh toàn là kích động.
 
Bởi vì ngọc phù màu đen trong tay nàng nổi lên hào quang.

Nhìn thấy hào quang này, Giang Linh không nhịn được trở nên hứng thú.
 
Mục đích lớn nhất nàng đi vào bí cảnh Thiên Khuyết là hoàn thành mục tiêu lão sư đặt ra.
 
Lão sư nói với nàng đây là một cơ duyên của nàng.
 
Nàng tin lão sư sẽ không lừa nàng.
 
Giang Linh cố gắng trấn an kích động trong lòng, bóp nát ngọc phù.

Ngọc phù màu đen vỡ nát, áp lực từ trong trận pháp nhất thời khuếch tán, bao phủ cả mảnh đất này.
 
Vù vù…
 
Tiếng động vù vù vang vọng không dứt.
 
Mặt đất xung quanh trận pháp nhất thời chấn động, cây cối đều khô héo rất nhanh…
 
Trên trận pháp màu đen tràn ngập khí tức màu đen, khí tức bắt đầu khởi động, bốc lên cuồn cuộn.
 
Giang Linh đứng ở trung tâm trận pháp nhất thời cảm thấy khí thế màu đen kia đang bao phủ thân thể nàng.

Năng lượng kỳ lạ nhất thời chui vào trong thân thể nàng, khiến cả người nàng cảm thấy đau đớn giống như bị kim châm.
 
Sau hồi lâu, Giang Linh chỉ cảm thấy cả người mình vô cùng đau nhức, đổ mồ hôi đầm đìa.
 
Nàng nằm trên trận pháp, cả người hơi run rẩy.
 
Bỗng nhiên, một bóng người cao gầy đột nhiên xuất hiện trước mặt nàng, bóng đen che khuất thân thể nàng.
 
Giang Linh ngẩng đầu, ngẩn người, nhất thời một khuôn mặt anh tuấn hiện ra trước mặt nàng.

Đây là một nam tử anh tuấn vô cùng, tóc đen nhánh, đôi mắt đen tuyền, làn da trắng nõn như ngọc, khiến người ta vừa nhìn đã có thiện cảm.
 
Giang Linh nhìn đến ngây người, chưa từng gặp qua nam nhân đẹp trai như vậy.
 
Nam tử nhìn Giang Linh, cười ôn hòa.

Nụ cười kia khuynh quốc khuynh thành, Giang Linh cảm thấy trái tim mình cũng tan chảy rồi.
 
- Là ngươi mở ra Truyền Tống Trận sao? Đã lâu rồi không rời khỏi Minh Khư… thật sự cũng hơi hoài niệm, a… Vị tiểu thư này, xin hỏi, ngươi có quen biết một mỹ nữ mắt đen không? Các ngươi bình thường đều gọi nàng là U Minh Nữ bí cảnh.

 
Nam tử cười nói, tươi cười sáng lạn.
 
………..
 
- Ta đã sớm nhìn ngươi không vừa mắt…
 
Thanh âm Bộ Phương không lớn nhưng quanh quẩn trong phòng bếp an tĩnh này, cũng khiến tất cả mọi người ngây ra như phỗng.
 
Cho dù là tôn giả Đao Bá cũng hơi ngây ngốc.
 
Đầu bếp nhỏ kia đang nói cái gì? Hắn đã sớm nhìn mình không vừa mắt? Hắn không vừa mắt mình thế nào?
 
Hắn là ai vậy? Hắn là tôn giả Đao Bá, cường giả đỉnh cấp tung hoành Tiềm Long Đại Lục, tồn tại Thần Hồn Cảnh đỉnh phong một đao chém giết vô số cường giả, một đao chém giết Thần Thú.
 
Cho dù là đệ tử của Tiềm Long Vương Đình khi đối mặt hắn cũng không dám nói như vậy.

Đầu bếp nhỏ trước mắt này làm sao dám mở miệng như vậy?
 
- Đầu bếp nhỏ, ngươi cũng biết người khiêu khích tôn giả Đao Bá ta đều đã trở thành vong hồn dưới đao của bản tôn không hả?
 
Tôn giả Đao Bá lạnh lùng nói.
 
Khí tức trên người hắn càng thêm nồng đậm, đao khí khủng bố đã nổ vang phía sau hắn.

Lời nói của Bộ Phương khiến tâm thần hắn chấn động, cả không gian hồn hải giống như sắp sụp đổ.
 
Đám người Thánh Nữ Tu La phát hiện không gian không ổn, đứng cũng không thể đứng vững.
 
Tôn giả Đao Bá này thật nổi giận rồi!
 
Văn Nhân Sửu cười lạnh không thôi, trong lòng hắn thật bình tĩnh, hắn xác định, truyền thừa của tôn giả Đao Bá này sẽ thuộc về hắn.
 
Nếu có thể đạt được truyền thừa của tôn giả Đao Bá, vậy địa vị của hắn trong Thao Thiết Cốc tuyệt đối sẽ tăng cao không ít.

Thậm chí… hắn còn có thể tiến vào trù phường của Thao Thiết Cốc, đạt được cơ hội mở điếm ở trù phường!
 
Vốn đầu bếp này có cơ hội thắng hắn! Nhưng hắn không biết quý trọng, nhất định phải chọc giận tôn giả Đao Bá.
 

Nếu hắn muốn chết… vậy tự nhiên là tốt nhất!
 
Tôn giả Đao Bá hít sâu một hơi, mũi chân nhẹ nhàng đạp lên mặt đất, cả người phiêu đãng lên.

Ngay sau đó, cả không gian phòng bếp đều xảy ra biến hóa, hóa thành một không gian đao khí tung hoành.
 
Bên trong cả không gian đều tản ra đao khí mãnh liệt.

Tất cả mọi người đều cảm thấy làn da căng thẳng, giống như đao khí kia sẽ cắt nát thân hình của bọn họ, khiến bọn họ sợ hết hồn.
 
Thật ra tất cả đao khí đều chỉ nhằm vào Bộ Phương, áp lực của Bộ Phương mới là lớn nhất.

Nhưng Bộ Phương nhờ vào hệ thống, trời sinh miễn dịch với uy lực áp chế, tôn giả Đao Bá tính toán dùng uy lực áp chế để áp bách Bộ Phương có thể phải thất vọng rồi.
 
Đối mặt với chân khí vô cùng, Bộ Phương vẫn bình tĩnh, mặt không chút biểu cảm.
 
Tiểu Bạch bước ra, chặn trước mặt Bộ Phương, hai cánh kim loại mở ra, che thiên lấp nhật.
 
Cho dù địch nhân là Thần Hồn Cảnh đỉnh phong, Tiểu Bạch cũng không hề lùi bước.
 
Bộ Phương lạnh nhạt nhìn tôn giả Đao Bá, quang hoa trong tay chợt lóe, nhất thời một thanh thái đao màu đỏ hiện lên trong tay hắn.
 
- Đây chính là vũ khí của ngươi đúng không?
 
Bộ Phương nói.
 
 
 
 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play