Bộ Phương nghe hơi ngây ngẩn, hắn không có khái niệm gì với bí cảnh.
Nhưng hắn chỉ cảm thấy hứng thú với phần thưởng Diệu Thủ Hồi Xuân Đại Điển này.
Không phải nói phần thưởng của đại điển lần này có thể đổi thành nguyên tinh sao? Đây mới là điều Bộ Phương kỳ vọng.
Huyền Minh đại sư phụ trách trao giải.
Hắn nhìn thấy thần tình Bộ Phương sáng rỡ, trong lòng vô cùng cổ quái.
Người khác đạt được quán quân ngoài vì quyền tham gia vào trong bí cảnh, còn quan tâm linh đan và sổ tay luyện đan.
Nhưng Bộ Phương là một đầu bếp, lấy sổ tay luyện đan căn bản vô dụng.
Cho nên phải đổi phần thưởng sổ tay luyện đan thành nguyên tinh.
Đặt một rương lớn nguyên tinh trước mặt Bộ Phương, nhìn thấy bộ dáng Bộ Phương gấp gáp nâng rương lên, Huyền Minh đại sư cảm giác quán quân Diệu Thủ Hồi Xuân Đại Điển lần này là kỳ dị nhất.
Nhưng mà nhìn thấy tiểu tử kia bưng rương lên thì định bỏ đi, Huyền Minh đại sư nhất thời ngây ngẩn cả người.
- Bộ Phương, ngươi có biết ngày mai bí cảnh sẽ mở ra.
Ngày mai nhớ rõ đến tập hợp trong Đan Tháp đúng giờ!
Huyền Minh đại sư hô lên với bóng dáng Bộ Phương đã đi xuống lôi đài.
Nhưng trả lời hắn chỉ là bàn tay tùy ý đong đưa của Bộ Phương.
………
Diệu Thủ Hồi Xuân Đại Điển rốt cục đã kết thúc rồi.
Kết quả khiến mọi người đều ngoài ý muốn nháy mắt truyền khắp cả Đan Phủ, tất cả mọi người đều đang nghị luận về kết quả trận đấu này.
Bạch Yêu Giang Linh sử dụng linh đan lục văn mà vẫn thua, còn thua bởi một thanh cay.
Thanh cay kia dẫn đến năm trăm vị bình thẩm trở nên điên cuồng, trực tiếp triển khai tranh đoạt trên lôi đài.
Thậm chí cuối cùng, Giang Linh cũng bị thanh cay này chinh phục.
Cả đan phủ đều sôi trào lên.
Quán quân của Diệu Thủ Hồi Xuân Đại Điển không phải là một luyện đan sư mà là một đầu bếp, điều này khiến không ít người đều cảm thấy hơi dị nghị.
Nhưng Bộ Phương là đường đường chính chính dùng thực lực đạt được quán quân, rất nhiều người cũng không biết nên nói gì.
Có vài luyện đan sư có uy tín thẳng thắn, nói quán quân Bộ Phương hữu danh vô thực, muốn hủy bỏ.
Bởi vì một đầu bếp không có tư cách trở thành quán quân, không có tư cách trở thành quán quân của Diệu Thủ Hồi Xuân Đại Điển.
Thời điểm Hàn Lê biết tin tức này, trong mắt hiện lên quang hoa.
Hắn khoác tay đứng trước cửa sổ cao lầu kim khí, quan sát cảnh sắc phía dưới, hơi nhếch môi… Tên kia rốt cục đã phải đi vào nơi bí cảnh!
Là thời điểm động thủ rồi!
Hắn vẫn nhớ mãi không quên Tu La Tháp lúc trước!
……
Bên trong quán ăn Vân Lam.
Bộ Phương kéo ra một ghế dựa, ngồi trong tiểu điếm, cửa thanh đồng đóng chặt, hắn cũng không bắt đầu buôn bán.
Trước mặt hắn bày ra một rương cực lớn, chính là phần thưởng của Diệu Thủ Hồi Xuân Đại Điển lần này.
Mở rương ra, bên trong tràn ngập nguyên tinh , Bộ Phương nhìn thấy mà mở cờ trong bụng.
Đây đều là tu vi a…
Cẩn thận đếm một hồi, tổng cộng chỉ mười vạn nguyên tinh, điều này khiến Bộ Phương hơi thất vọng.
Tốt xấu gì cũng là phần thưởng của hạng nhất, làm sao chỉ có giá chút nguyên tinh như vậy?
Trong lòng Bộ Phương có chút bất mãn, nhưng cũng không thể nói gì, đành phải vung tay lên, thu hết nguyên tinh này vào trong không gian hệ thống, bị hệ thống thu hồi.
Thu hồi tinh thần lại từ trong mặt bản hệ thống, Bộ Phương dựa lên ghế, thở một hơi thật dài.
Hắn hơi híp mắt, cảm thụ yên tĩnh khó có được.
Bên trong tiểu điếm, Tiểu U chân trần đi vào.
Tiểu Bì nằm trên cái đầu tròn vo của Tiểu Bạch, không muốn gặp Bộ Phương, thằng nhóc này thật thù dai.
Cẩu gia tiếp tục ngủ say dưới gốc Ngộ Đạo Thụ, con chó lười này vĩnh viễn chỉ có tư thái lười chảy thây như vậy.
Về phần thằng nhóc Bát Trân Kê kia, giống như bởi vì thức ăn ngon lên không ít, cánh của Tiểu Bát cũng dài ra, đang hưng phấn vẫy cánh phình phịch trong tiểu điếm, kêu khanh khách chạy tới chạy lui.
Vù vù…
- Nhiệm vụ lâm thời: Mời kí chủ tiến vào bí cảnh Thiên Khuyết, tìm Chân Long Quả, hoàn thành món ăn tấn chức, Phật Nhảy Tường thiên phẩm.
Phần thưởng nhiệm vụ: 20% chân khí chuyển hóa.
Ngay khi Bộ Phương chuẩn bị nhắm mắt ngủ, trong đầu nhất thời vang vọng thanh âm nghiêm túc của hệ thống.
Làm sao lại có nhiệm vụ rồi?
Bộ Phương lúc này mới định không đi bí cảnh Thiên Khuyết, nhiệm vụ tìm Chân Long Quả này lại đến, tuyệt đối là cố ý đi…
Bộ Phương ngồi thẳng thân mình, nhất thời nhíu mày.
Nói thật, hắn thật sự không muốn đi chỗ bí cảnh Thiên Khuyết kia, có thời gian còn không bằng buôn bán trong quán ăn Vân Lam.
Hôm qua tiến hành một hồi tuyên truyền lớn, buôn bán ngày mau tuyệt đối phi thường sôi động.
Đó đều là tu vi a…
Bộ Phương thật không đành lòng buông tha cơ hội tốt như vậy chạy vào trong bí cảnh.
Nhưng nhiệm vụ lâm thời cũng không thể không làm…
Bộ Phương đau đầu đứng lên, đi qua lại trong tiểu điếm.
Bỗng nhiên, giống như nghĩ đến gì đó, nhìn thoáng qua Tiểu U không có việc gì làm, đi dạo xung quanh, hai mắt sáng lên.
- Nếu ta làm ra thanh cay, sau đó để Tiểu U buôn bán… như vậy ta không phải là có thể an tâm đi bí cảnh Thiên Khuyết rồi?
Khóe miệng Bộ Phương nhất thời nhếch lên, cảm giác biện pháp này cũng được.
Tiểu U cảm ứng được ánh mắt nóng cháy của Bộ Phương, ngờ vực nhìn thoáng qua.
Ngay sau đó, nàng thấy Bộ Phương cười với nàng, rồi xoay người chui vào trong phòng bếp.
Đây là định nấu cơm Long Huyết cho mình sao? Tiểu U chu môi, lại được ăn rồi, thật vui vẻ.