Phật Nhảy Tường cùng thanh cay… đó là cái quỷ gì?
Bạch Yêu Giang Linh và Mộ Bạch đều hơi sửng sốt, thần tình cổ quái, ánh mắt bọn họ dừng trên đống bát sứ thanh hoa Bộ Phương phóng trên đài hoàng kim.
Trong bát sứ thanh hoa này tràn ngập hơi nóng cuồn cuộn, mùi hương nồng đậm tỏa ra từ bên trong, khiến người ta không nhịn được chảy nước miếng.
Một đồ vật hồng nhuận, tản ra mùi hương cay ngọt kỳ quái, vắt ngang phía trên bát sứ thanh hoa, hấp dẫn ánh mắt mọi người.
Thì ra là món ăn hoàn toàn mới của Bộ lão bản? Vì sao trông kỳ quái như vậy?
Trưởng phán quyết là ở gần nhất.
Hắn chỉ cảm thấy một mùi hương kỳ dị xông vào mũi, hương vị kia tràn ngập tư vị kíc.h thích, khiến lỗ chân lông cả người hắn không nhịn được hơi co rụt lại, không nhịn được chép miệng, căn bản không kiềm chế được.
Ừng ực, vật này giống với sợi bột… cảm giác có vẻ phi thường bất phàm.
Bạch Yêu Giang Linh lại nở nụ cười thản nhiên, đan dược của nàng đã luyện thành, nàng cũng có đủ tự tin nghiền áp đầu bếp này.
Vô luận là dược liệu hay là thủ pháp luyện đan, tới lúc này đều có thể nói là hoàn mỹ, tuyệt đối có thể nghiền áp bất luận kẻ nào, trở thành quán quân của Diệu Thủ Hồi Xuân Đại Điển!
Nàng phải đi vào vùng chuyên dành cho thiên tài trong Đan Phủ kia! Nơi đó mới là mục tiêu chân chính của nàng!
Đến lúc đó Đan Vương Mộ Bạch cái gì, công địch luyện đan sư cái gì… hết thảy đều là rác rưởi!
Hít sâu một hơi, sau đó chậm rãi thở ra, linh khí nồng đậm từ trong khí tức nàng bốc lên, giống như nổi dậy một trận sóng trắng.
Ngay sau đó, ánh mắt Bạch Yêu Giang Linh sáng lên, sáng chói như ngôi sao sáng nhất trong bầu trời đêm!
- Vận mệnh của ta, bởi vì lò đan dược này mà thay đôi! Tinh Thần Đan Tháp! Ta đến đây!
Ầm!
Một tiếng thét dài, Bạch Yêu Giang Linh hung hăng đánh một chưởng trên lò đan.
Lò đan của nàng nhất thời phát ra tiếng nổ vang, tiếng động va chạm trong lò đan kia cũng tiêu tán.
Ngay sau đó.
Đỉnh lò đan đóng kín nhất thời nổ vang một tiếng, phóng lên cao, thẳng hướng chân trời.
Xoát xoát xoát!
Từng viên đan dược màu xannh biếc, tản ra quang hoa, bay tán loạn từ trong lò đan, giống như linh thú bị trói buộc thật lâu, vô câu vô thúc, tận tình tản ra linh khí.
Bạch Yêu Giang Linh cười phá lên, giơ bàn tay lên, một luồng dao động huyền bí khuếch tán trên tay nàng.
Viên đan dược kia vậy mà trôi nổi bên người hắn, vô cùng huyễn khốc.
Tất cả mọi người không khỏi kinh hô.
Cảnh tượng này quả thật đẹp mắt, từng viên đan dược quanh quẩn bên người Bạch Yêu Giang Linh, tựa như ảo mộng, đẹp không sao tả xiết.
Bạch Yêu Giang Linh vốn tướng mạo bình thường, được linh khí đan dược hỗ trợ, vậy mà hiện ra một chút tiên ý.
Tất cả mọi người không khỏi say mê.
Bộ Phương nhìn cảnh tượng này, khẽ cau mày.
Đan hương tỏa ra trong không khí quả thật phi thường nồng đậm, giống như một thanh chiến đao sắc bén, hung hăng xé rách mùi hương món ăn mình.
Bên trong linh khí nồng đậm, ánh mắt Bạch Yêu Giang Linh lóe ra tự tin cuồng ngạo, giống như liếc từ trên cao xuống nhìn Bộ Phương.
Trong mắt tràn ngập khinh thường và cuồng ngạo.
Giống như đã nắm chắc thắng lợi.
Tất cả mọi người đều hồi phục lại tinh thần, hít một ngụm khí lạnh, không biết nên nói gì.
Một khắc này, tất cả mọi người dường như đều mất tin tưởng với Bộ PHương.
Bạch Yêu Giang Linh này quả thật quá mạnh, quả nhiên là khủng bố như yêu nghiệt.
Đan dược trôi nổi bên người nàng, mỗi một viên đều có văn lộ chói mắt lóe lên, mỗi một viên đều là linh đan lục văn trân quý!
Món ăn của Bộ lão bản làm sao có thể so sánh bằng?
Đan dược vô cùng rực rỡ kia, so với món ăn nhạt nhẽo, ngay cả mùi hương cũng bị đàn áp, không chỉ cao hơn một bậc.
Bạch Yêu Giang Linh giơ lên bàn tay trắng nõn, ngón tay thon dài nâng lên một viên đan dược, trong mắt lãnh diễm cuồng ngạo.
- Hắc mã mạnh nhất? Công địch của luyện đan sư? Cũng chỉ như vậy thôi…
Thật cuồng ngạo!
Dưới lôi đài, Nam Cung Vô Khuyết tức muốn bùng nổ, nữ nhân này dám ngông cuồng như vậy!
Không phải chỉ là linh đan lục văn sao? Hắn tin tưởng lão Bộ… có lẽ có thể xử lý nữ nhân này!
- Lão Bộ cố lên! Dùng mỹ thực của ngươi vả mặt nữ nhân cuồng ngạo này đi!
Thật sự là không thể nhịn được, Nam Cung Vô Khuyết trực tiếp hét lớn dưới lôi đài.
Tất cả mọi người trợn mắt há hốc mồm, người này thật là dám la a…
Thế cục hiện tại ai cũng nhìn ra, về khí thế, Bộ lão bản đã hoàn toàn thua rồi.
Hắc mã rất khó tiếp tục.
Nam Cung Uyển cạn lời… đây chính là đucợ mấy vạn người chú ý, tên hề Nam Cung Vô Khuyết này còn dám hô những lời này, cũng không lo lắng hậu quả sao?
Quả nhiên, dưới ánh nhìn vạn chúng, Nam Cung Vô Khuyết cũng cảm thấy xấu hổ, cười trừ phất tay với mọi người.
Bạch Yêu Giang Linh lại cười lạnh.
Đầu bếp này đã không còn là đối tượng khiến nàng lo lắng.
Hiện tại nàng chỉ để ý đến Mộ Bạch còn chưa mở lò.
Tiểu tử này trải qua rèn luyện ba năm, đã mạnh lên không ít, khiến mình cũng cảm thấy hơi áp lực.
Có thể được tặng Cửu Tinh Lò của phủ chủ, thằng nhóc này hẳn không thể khinh thường.
Cho nên hắn vẫn là một tồn tại khiến người khác cảm thấy áp lực.
Mộ Bạch thật không ngờ Bộ Phương sẽ thua như vậy, về khí thế thất bại thảm hại, hắc mã không thể tiếp tục sao? Quả nhiên… nữ nhân này chỉ có thể do mình đánh bại! Trong lòng Mộ Bạch bỗng nhiên hào hùng vạn trượng.
Ầm!
Trên cánh tay hắn, chân khí như rồng quấn quanh bàn tay hắn, khí thế cuồng bá, đánh mạnh lên lò đan.