Bạch Yêu Giang Linh…
Đây là cái tên hơi xa lạ trong mắt phần đông người xem, bởi vì cái tên này xuất hiện gần đây nhất là ba năm về trước.
Khi đó trình độ luyện đan của Bạch Yêu Giang Linh đã vô cùng ghê gớm, là người cạnh tranh vị trí quán quân hữu lực trong một lần Diệu Thủ Hồi Xuân Đại Điển.
Chỉ tiếc, lần đó thiên tài yêu nghiệt thật sự quá nhiều, ghê gớm như Giang Linh cũng chỉ được vị trí thứ tư.
Khi đó Mộ Bạch còn chưa bộc lộ tài năng, hắn khi đó còn không được gọi là Đan Vương, nhưng trí nhớ của Mộ Bạch đối với Bạch Yêu Giang Linh vẫn là vô cùng khắc sâu.
Bởi vì trong một trận tỷ thí giữa Mộ Bạch và Bạch Yêu Giang Linh… Mộ Bạch đã hoàn bại.
Đó là một trận đấu hắn vĩnh viễn không thể quên, đó là sỉ nhục sâu sắc nhất trong trí nhớ của Mộ Bạch.
Hắn nhớ rất rõ sỉ nhục này, vẫn luôn muốn rửa nhục.
Chỉ tiếc, Bạch Yêu Giang Linh sau khi bại dưới tay sư huynh của Mộ Bạch liền hoàn toàn biến mất, một lần biến mất chính là ba năm.
Hiện giờ lại lần nữa xuất hiện, đứng tại tổng chung kết của Diệu Thủ Hồi Xuân Đại Điển.
Trên khuôn mặt tuấn dật của Mộ Bạch hiện lên vẻ kích động…
Nàng vẫn cuồng ngạo như trước.
Mộ Bạch nhìn thấy Bạch Yêu Giang Linh vuốt tóc, chiến ý trong đôi mắt càng thêm nồng đậm.
Bộ Phương cũng không quá để ý, bởi vì hắn căn bản không biết nữ nhân cuồng ngạo khôn cùng này là ai.
Người cuồng ngạo trước mắt hắn quá nhiều rồi, nữ nhân này tính là cái gì…
Nhưng sau khi nữ nhân kia cất lời, cả lôi đài nhất thời náo động ồn ào, náo nhiệt phi phàm.
Khán giả đều thét dài, kích động vạn phần chờ đợi trận đấu bắt đầu.
Phía trên vòm trời, chiến thuyền nổ vang, năm vị luyện đan đại sư xuất hiện.
Phán quyết trưởng tao nhã bước lên lôi đài, đứng trung gian lôi đài.
Phán quyết trưởng hôm nay, xuất hiện trịnh trọng, bởi vì đây là tổng chung kết, là trận đấu trọng yếu nhất của Diệu Thủ Hồi Xuân Đại Điển, mỗi người đều thật sự chuyên chú.
Ba tuyển thủ đã vào chỗ, phán quyết trưởng mới bắt đầu đọc quy tắc của tổng chung kết.
Quy tắc không nhiều lắm, nhưng sau khi tuyên bố chấm dứt là Huyền Minh đại sư đọc diễn văn.
Sau khi nói xong, nhận được cổ vũ của mọi người, tổng chung kết chính thức khai mạc.
Trận đấu này chính thức bắt đầu.
Phán quyết trưởng ra lệnh một tiếng.
Không khí trên lôi đài đột nhiên biến đổi.
Khí thế sắc bén phóng lên cao, ác liệt vạn phần.
Mộ Bạch chưởng lên lò đan nặng nề, một tiếng vù vù nhất thời vang lên, khuếch tán hết cả quảng trường.
Lò đan nặng nề kia vậy mà nhẹ nhàng bay lên, chân khí nồng đậm dao động quanh thân lò đan.
Vù…
Mộ Bạch thở ra một hơi, không ngừng thúc giục chân khí đánh lên lò đan.
Mỗi lần đánh xuống đều khiến lò đan tản ra dao động, chỉ sau chốc lát, lò đan nặng nề kia hiện lên chín luồng hào quang tinh thần chói mắt.
Cửu Tinh Lò, rốt cuộc thể hiện uy lực của nó.
Ầm!
Mộ Bạch nhìn Bạch Yêu Giang Linh thật sâu, giương tay lên, một ngọn lửa màu xanh bắt đầu lan tràn từ trong cơ thể hắn.
Ngọn lửa này vừa xuất hiện, nhiệt độ cả lôi đài đột nhiên tăng cao.
Đôi mắt khán giả đều sáng ngời, phát ra tiếng náo động ồn ào.
- Là thiên địa huyền hỏa! Thiên địa huyền hỏa của Mộ Bạch công tử!
- Thanh Yểm Ma Diễm! Là thiên địa huyền hỏa Thanh Yểm Ma Diễm!
- Thật đẹp trai! Thiên địa huyền hỏa quả nhiên thật ngầu!
……..
Mộ Bạch làm thiên tài luyện đan sư của Thiên Đan Thành, làm sao có thể không thu phục thiên địa huyền hỏa, một đoàn đan hỏa tốt rất quan trọng với một luyện đan sư.
Thiên Đan Thành đầu tư nhiều tài nguyên như vậy cho Mộ Bạch, làm sao có thể không chuẩn bị thiên địa huyền hỏa cho hắn.
Huyền hỏa vừa xuất hiện, vạn hỏa phủ phục.
Nhiệt độ của ngọn lửa này thật cao.
Bộ Phương vung tay lên, Huyền Vũ Oa nện lên đài hoàng kim, phát ra thanh âm chấn động.
Long Cốt Thái Đao vừa chuyển, bay múa xuất hiện.
Đối với bộ trang bị này của Bộ Phương, tất cả mọi người đều đã quen thuộc, đều đã thấy nhiều lần rồi.
Nhưng… khi Bộ Phương phun ra ngọn lửa màu vàng, mọi người lần nữa ồn ào náo động.
Lại là thiên địa huyền hỏa!
Vù vù…
Vạn Thú Viêm vừa xuất hiện, huyền cơn độc đáo tràn ngập.
Thanh Yểm Ma Diễm của Mộ Bạch tự nhiên không cam lòng yếu thế, cực lực nở rộ quang huy.
Cả lôi đài giống như hóa thành hai vùng thiên địa, một vùng thuộc về Vạn Thú Viêm, một vùng thuộc về Thanh Yểm Ma Diễm.
Mộ Bạch liếc mắt nhìn Bộ Phương, hai loại huyền hỏa giằng co, khiến người ta cảm thấy sôi sục.
Bỗng nhiên Bộ Phương và Mộ Bạch đều sửng sốt, quay đầu nhìn lại.
Bởi vì ở đàng kia, có một khí tức độc đáo phát ra, giống như có một con mãnh thú ngủ đông hồi lâu, thức tỉnh lại.
Bạch Yêu Giang Linh cười lớn, nàng vươn tay, một ngọn lửa màu xanh biếc bùng cháy hừng hực, thập phần an tĩnh, nhưng không khí giống như bắt đầu bị đốt cháy vặn vẹo.
Bùm bùm.
Hai trận doanh trên lôi đài đột nhiên bị xé rách, quang hoa màu xanh biếc bị xé rách một vị trí, khiến trên lôi đài tạo ra tư thái kiềng ba chân.
- Thiên địa huyền hỏa sao… ta cũng có!
Đôi mắt Bạch Yêu Giang Linh hiện lên vẻ nóng nảy.
Nàng liếc mắt nhìn Bộ Phương, lại liếc mắt nhìn Mộ Bạch, khóe miệng cong lên.
Ngay sau đó, quang mang ngọn lửa sanh biếc bùng lên, hơi thở mênh mông, giống như Vạn Thú Viêm và Thanh Yểm Ma Diễm đang áp chế xuống.
Khán giả hít một ngụm khí lạnh, lúc này thú vị hơn rồi.
Mỗi vị tuyển thủ đều có thiên địa huyền hỏa, trận đấu này thật kích thích.
Còn chưa luyện chế tác phẩm, không khí hiện trường đã trở nên đầy mùi đao súng.
Ba thiên địa huyền hỏa cùng xuất hiện trên đài, khí thế phát ra khiến tất cả mọi người kinh hãi.
Mộ Bạch hít sâu một hơi, truyền Thanh Yểm Ma Diễm vào lò đan.