Thịt gà vừa vào miệng...!cảm giác chính là trơn mềm!
 
Cảm giác này khiến con mắt Huyền Minh đại sư thoáng cái trợn tròn, nóng thịt gà trơn mềm nóng hổi, cộng thêm nước dầu thơm phức lập tức bộc phát ra hương vị tuyệt hảo, khiến thân thể Huyền Minh đại sư cũng khẽ rung động.
 
Mùi vị này...!quả thực tuyệt vời!
 
Huyền Minh đại sư nhìn Bộ Phương, cái nhìn tràn đầy kinh hãi! Quả thực quá ngon!
 
Hắn chưa bao giờ được ăn món gà nào ngon như thế!
 
- Tại sao có thể ngon như vậy?
 
Huyền Minh đại sư không ngừng gặm đùi gà.
 
Làm gì còn chú ý đến hình tượng, so với hình tượng, hắn cảm thấy thịt gà ngon hơn, thịt gà trơn mềm toả ra mùi thơm mới là yếu tố khiến hắn kích động
 
Miệng hắn dính đầy dầu, đưa tay lên chùi râu mép, lại tiếp tục gặm tiếp, tướng ăn thật sự là...
 
Các vị đại sư khác cũng không khá hơn Huyền Minh đại sư, Cố Hạc đại sư cầm một cái cánh gà, gặm thịt với đôi mắt sáng rực.
 
Bọn họ hoàn toàn không để ý tới ngọn lửa đang bao phủ con gà, khi chưa nếm thịt gà còn quan tâm một chút, khi được nếm mỹ vị rồi, cảm giác bọn họ trong nháy mắt như rơi vào hố sâu, khó có thể kềm chế.

 
- Tướng ăn của mấy lão đầu này cũng quá khó coi...!Dù sao cũng là luyện đan đại sư, làm sao lại không chú ý đến hình tượng của mình.
 
Tu La Thánh Nữ lè lưỡi liếm đôi môi đỏ mọng, cổ họng cựa quậy, nhìn Hoả Bái Kê vàng óng ánh, cũng thấy kích thích.
 
Lão bộc liếc nhìn Thánh Nữ, da mặt run rẩy nói:
 
- Thánh Nữ đại nhân...!phải cẩn thận.
 
- Ta biết...!Xem tình hình, Luyện Đan Sư kia có thể sẽ thua.
 
Thánh Nữ có chút tức giận nhìn lão bộc nói.
 
Lão bộc Lão Yêu cũng sửng sốt...!không nói nên lời, quả thật, đến giờ phút này, hắn cũng không xác định Mao Thạch rốt cuộc có thể chiến thắng hay không.
 
Trên võ đài, mấy vị luyện đan đại sư bất chấp tất cả, bọn họ hoàn toàn không để ý đến hình tượng của mình, ăn xong thịt gà trong tay, trực tiếp xuất thủ, lôi cổ gà bắt đầu gặm nhấm.
 
Động tác hết sức khoa trương, khiến khán giả toàn trường cũng trợn mắt há hốc mồm.
 
Chỉ chốc lát sau, một con Thiên Viêm Hoả Bái Kê chỉ còn lại xương gà...!A, còn lưu lại một cái phao câu gà.
 
Bộ Phương nhìn cái phao câu gà nheo mắt, mấy lão đầu này xem thường phao câu gà sao?
 
Mao Thạch ngây người, động tác của mấy vị luyện đan đại sư hoàn toàn nằm ngoài dự liệu của hắn, khiến sắc mặt hắn trở nên hết sức khó coi.
 
- Mùi vị thịt gà này rất ngon...!Nếu lão hủ đoán không sai, ngươi đã dùng mười bảy loại linh dược khác nhau để chế biến nước canh kia đúng không?
 
Huyền Minh đại sư sau khi ăn xong, bình tĩnh xoa xoa râu mép, ánh mắt lấp lánh nhìn Bộ Phương nói.
 
Bộ Phương kinh ngạc nhìn lão đầu này, không ngờ khi lão đầu này ăn gà, còn có thể đoán ra bên trong hắn bỏ bao nhiêu linh dược.
 
Đáng tiếc...!đã đoán sai.
 
Nhìn bộ dạng chắc chắc của Huyền Minh, Bộ Phương cũng không tiện mở miệng làm hắn xấu hổ.
 
- Thật ra có hai mươi hai loại...
 
Bộ Phương chân thành nói.
 
Sắc mặt Huyền Minh đại sư cứng đờ, cảm giác khuôn mặt già nua có chút ửng đỏ, ho khan mấy tiếng...!Tiểu tử thúi này.

 
Đám Cố Hạc đại sư phá lên cười, thật hiếm có mới có thể nhìn thấy Huyền Minh lão thất phu kinh ngạc.
 
Trọng tài chính thấy mấy vị luyện đan đại sư ăn xong thịt gà bắt đầu trò chuyện vui vẻ, ngại ngần lên tiếng.
 
Các đại sư...!đây là võ đài .
 
- Chư vị đại sư, không biết các vị đánh giá như thế nào đối với món ăn của tuyển thủ Bộ Phương?
 
Trọng tài chính vội vàng mở miệng cắt đứt lời của mấy người.
 
Thấy trọng tài chính lên tiếng..., tất cả khán giả đều dỏng tai, chăm chú lắng nghe, đây cũng là mấu chốt quyết định ai thắng ai thua.
 
Nếu như Bộ Phương chiến thắng..., vậy càng thú vị, bởi vì một khi Bộ Phương chiến thắng, hắn có thể lên cấp đến Top 3 cuộc thi...!Tuyển thủ kỳ nhân dị sĩ xông vào Top 3, đây quả thực là một chuyện giống như thần thoại.
 
Nếu như Mao Thạch thắng..., vậy càng thú vị, hắc mã mạnh nhất trong lịch sử cuối cùng đã thua cuộc, thành tựu nhân khí của Mao Thạch.
 
Bất kể là ai thắng ai thua, cũng khiến mọi người hết sức quan tâm.
 
Vậy rốt cuộc là người nào thắng?
 
Huyền Minh đại sư trầm ngâm hồi lâu, nói đến thắng bại, tất cả các vị đại sư đều trầm lặng, nụ cười trên mặt biến mất, vội vàng dạo bước.
 
Bọn họ không dám tuỳ tiện kết luận, bởi vì bọn họ biết thắng bại này quá quan trọng.
 
Các vị đại sư ngẩng đầu liếc mắt nhìn nhau, đều thấy được quyết định trong mắt đối phương.
 
Không sai, bọn họ đều đã có chung quyết định.
 

- A...!Nói thế nào đây, mặc dù nói ra quyết định này có chút khó khăn, nhưng...!Dù sao cũng là tranh tài, cũng cần phải có thắng bại.
 
Huyền Minh đại sư chắp tay ra sau lưng, nói.
 
Thanh âm của hắn vang dội toàn trường, tất cả mọi người đều như nín thở, lắng nghe đánh giá của hắn.
 
- Tam Văn linh đan của Mao Thạch có phẩm chất rất tốt, dược hiệu cũng vô cùng tốt, nhưng...!cảm thấy có chút thiếu sót, thiếu sót này đối với đan dược rất trí mạng, loại cảm giác này, nói thế nào đây...!Giống như không có hồn, còn món ăn của Bộ Phương vừa vặn ngược lại, tinh tuý trong đó khiến mấy người chúng ta cũng có chút ít giật mình...!Đó là một thứ mà Luyện Đan Sư trẻ tuổi hiện tại cực độ thiếu thốn, lão hủ không nhìn thấy trên người Luyện Đan Sư trẻ tuổi Đan Phủ chúng ta, nhưng lại nhìn thấy trên người đầu bếp...
 
Lời nói của Huyền Minh đại sư khiến khán giả cũng mở to hai mắt nhìn.
 
Đan dược vô hồn, món ăn có hồn?
 
Làm sao nghe huyền ảo vậy?
 
Huyền Minh đại sư không để ý mọi người có nghe rõ hay không, nhưng hắn vẫn tiếp tục nói..., hắn không giải thích cho mọi người, bởi vì hắn biết, cho dù giải thích bọn họ cũng không hiểu.
 
Cao Vân Luyện Đan Sư sở dĩ lợi hại, là bởi vì khi bọn hắn luyện đan sẽ dung hợp cả người với đan dược, làm cho đan dược có hồn.
 
 
 
 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play