Bởi vì hiệu quả của linh đan quá mạnh mẻ, sẽ phá hư quy tắc tranh tài.
Đan dược dưới linh đan được cho phép.
Đây cũng là nguyên nhân tại sao Mao Thạch dám dùng Tu La Đan, bởi vì Tu La Đan cũng không phải linh đan, nhưng tác dụng phụ của Tu La Đan quá mạnh! Một khi sử dụng, hắn sẽ uể oải ít nhất vài tháng!
Để không thua, nhân vật kiêu ngạo này cũng bất chấp tất cả.
Ừ?
Bộ Phương tựa hồ cảm ứng được gì đó, ngước mắt lên, nhìn về phía Mao Thạch.
Nơi xa, Mao Thạch cũng nhìn qua, hình dạng của hắn vô cùng dữ tợn, khóe miệng giật giật, lộ ra vẻ hung ác!
Nụ cười sâu xa!
Hắn ổn định lại lò luyện đan, đan dược sắp thành hình và ra lò, một khi Tam Văn linh đan ra lò, Bộ Phương làm sao thắng được hắn?
- Người này thoáng cái có tự tin!
Bộ Phương có chút nghi ngờ lẩm bẩm, nhưng hắn cũng không quan tâm quá nhiều.
- Ừ, Thiên Viêm Hỏa Kê của ta cũng sắp hoàn thành rồi! Thật là phiền toái.
Bộ Phương mặc kệ Mao Thạch, tâm thần một lần nữa lắng đọng trên Thiên Viêm Hoả Kê.
Phương thức nấu nướng lần này, Bộ Phương lựa chọn kỹ thuật của gà kho Đức Châu, gà kho Đức Châu là một món ăn vô cùng nổi tiếng, ở kiếp trước, thậm chí được xưng tụng là “Trung Hoa đệ nhất gà”, đủ để thấy món ăn này rất phi phàm.
Huống chi lần này Bộ Phương lựa chọn nhiều linh dược như vậy, lại còn dùng một con Thiên Viêm Hoả Kê để nấu, Bộ Phương đã từng ăn thịt Thiên Viêm Hoả Kê, món gà Cung Bảo có mùi vị rất ngon.
Mặc dù không ngon bằng Bát Trân Kê, nhưng ai kêu Tiểu Bát kia gây chuyện!
Bộ Phương dùng ngón tay nhẹ nhàng nhấn lên đầu gà.
Sau một khắc, mọi người phảng phất nghe thấy một tiếng gà gáy điếc tai nhức óc, tiếng gà gáy lượn lờ, khiến mọi người hoảng hốt.
Trên người Thiên Viêm Hoả Kê trong nồi Huyền Vũ cũng tách ra ánh vàng rực rỡ, toát ra vẻ rực rỡ bắt mắt.
- Con gà phát sáng!
Toàn trường kinh hô!
Bát Trân Kê nằm ở xa cũng tròn xoe mắt, nhìn con gà Thiên Viêm Hỏa Kê được Bộ Phương vớt từ trong nồi, kinh hãi không thôi.
Con gà phát sáng! Uy vũ hùng tráng!
Có thể còn đẹp hơn cả mình!
Nhiệt khí bốc lên, bắt đầu cuồn cuộn, giống như một con rồng ngất trời.
Mùi thơm tràn ngập toàn trường, khuếch tán ra xung quanh.
Khán giả cũng say mê chìm đắm.
- Thơm quá! Đây là mùi thơm thịt gà sao? Quả thực làm người ta không chịu được!
- Ta thật sự muốn ăn! Thịt bọc trong hương liệu thơm ngon gấp trăm lần đan hương!
- Không được, ta không nhịn được! Ta phải trở về làm thịt con gà của ta.
!
Khán giả ồn ào náo nhiệt, sắc mặt bất đồng, nhưng có thể xác định một điều, tất cả đều bị mùi thịt gà tràn ngập toàn trường hấp dẫn sâu sắc.
Ánh mắt Nam Cung Vô Khuyết cũng nhìn thẳng, hắn cho rằng cánh gà Bát Trân Kê hắn ăn đã là mỹ vị, nhưng so với Thiên Viêm Hoả Kê Bộ Phương cầm trong tay lúc này, quả thực không là gì cả!
- Nếu như làm Bát Trân Kê như vậy, chắc chắn rất ngon!
Nghĩ đi nghĩ lại, Nam Cung Vô Khuyết không nhịn được lau nước miếng của mình.
Bộ Phương túm cổ gà giơ lên, toàn bộ con gà phát ra ánh sáng vàng rực, da gà còn nguyên vẹn, giống như một tác phẩm nghệ thuật.
Bộ Phương một tay giơ Thiên Viêm Hoả Bái Kê, một tay bắt đầu điều chỉnh món súp.
Hắn lấy ra một cái bình sạch, múc nửa thừa tương ớt, đổ vào trong chậu, hoà với nước linh tuyền đang sôi, khiến nước linh tuyền cũng nổi màu đỏ.
Sau một phút, Bộ Phương đổ nước linh tuyền nóng hổi xuống Thiên Viêm Hỏa Kê.
Xèo xèo!
Mùi thơm vào giờ khắc này đột nhiên bùng lên, ánh sáng trên thịt gà lóe lên, cuối cùng lại lắng đọng, nhưng mùi thơm càng thêm êm dịu.
Lấy ra một cái đĩa sứ lớn, Bộ Phương bày Thiên Viêm Hỏa Bái Kê lên trên.
Hắn lại lấy ra mấy cây củ cải trắng màu mỡ, tiện tay vứt lên, Long Cốt Thái Đao xoay tròn trong tay hắn, đao quang chớp loé.
Sau một giây!
Ánh sáng chói loà, những miếng củ cải trắng được cắt nhỏ rơi trên đĩa sứ.
Vây quanh Thiên Viêm Hoả Bái Kê.
Sắc mặt Bộ Phương vẫn bình thản, ngón tay lấm tấm nước, cong ngón tay búng ra, giọt nước nổ trên không trung, rơi xuống củ cải trắng.
Củ cải trắng giống như đoá hoa quỳnh lặng lẽ hé mở, ánh sáng vạn trượng, đẹp không sao tả xiết.
- Thiên Viêm Hoả Bái Kê, hoàn thành.
Con dao làm bếp xoay tròn, cuối cùng được Bộ Phương túm lấy, nhẹ nhàng cọ vuốt ve, thanh âm lăn tăn vang dội toàn trường, khiến mọi người như tỉnh lại sau khi ngắm tác phẩm nghệ thuật tuyệt mỹ!
Phụt! !
Mao Thạch chằm chằm nhìn Thiên Viêm Hoả Bái Kê, linh khí mãnh liệt đập vào mặt, khiến hắn cảm nhận được một cảm giác nguy cơ.
Sau một khắc, hắn há mồm ho ra một ngụm máu, lỗ chân lông khắp người cũng rỉ ra máu, trong lỗ mũi cũng có máu tươi chảy xuống, cả người trong nháy mắt trở nên chật vật và dữ tợn!
Ầm!
Một tiếng nổ vang, lò luyện đan cũng trở lại yên lặng, sau một khắc, đan hương từ trong lò đan bay ra.
Bộ ngực Mao Thạch phập phồng, trong miệng phun đầy máu, ánh mắt dữ tợn.
- Tam Văn linh đan của ta! cũng hoàn thành rồi!