Gu gu.
Bộ Phương bụm miệng, ánh mắt sáng ngời nhìn Bát Trân Kê.
Bát Trân Kê nhất thời lại bị doạ hết hồn, tần số kêu gu gu gu còn nhanh hơn.
Một bên cánh không ngừng vỗ, những chiếc lông vũ đủ màu sắc bay tán loạn.
- Đừng làm trò cười cho Lão Bộ nữa.
Nam Cung Vô Khuyết vươn tay túm lấy đầu Bát Trân Kê, nhấc nó lên đối diện với Bộ Phương.
Bát Trân Kê bị bóp miệng, đôi mắt nhỏ tròn xoe, chân gà khẩn trương co lại.
Đừng nhìn ta như vậy, ta chỉ là một con gà mà thôi, giờ phút này trong lòng nó như có vạn con ngựa chạy qua.
Nó vốn tưởng rằng tên sát tinh kia rời khỏi Đan Tháp, nó có thể có mấy ngày nhàn nhã hưởng thụ, ban ngày mổ hạt thóc linh khí, phơi nắng, buổi tối cuộn tròn trong ổ gà của mình.
Nhưng ai ngờ, sát tinh đột nhiên trở lại, túm lấy cánh nó bỏ chạy.
Bộ dáng đó thật sự hù dọa nó.
Đừng ăn ta, ta chỉ là một con gà không có mơ ước.
- Lão Bộ, ngươi xem xem, tiểu tử này có mập không, ngày mai tranh tài, có thể đánh bại Mao Thạch kia hay không.
Đôi mắt Nam Cung Vô Khuyết tỏa sáng, nhìn Bộ Phương.
Bộ Phương chép miệng, nhìn Bát Trân Kê đánh giá, hài lòng gật đầu.
Thật sự là nguyên liệu chất lượng tốt, khó trách ngay cả Hệ Thống cũng khen ngợi Bát Trân Kê.
- Con gà này sao lại thiếu một bên cánh.
Bộ Phương có chút nghi ngờ hỏi.
- À, chút tỳ vết này ngươi không cần để ý, lần trước ăn nó còn chưa mọc ra.
Nam Cung Vô Khuyết nhếch miệng, cười nói.
Con gà này thật đáng thương, làm sao lại gặp phải tên đầu óc thiểu năng như Nam Cung Vô Khuyết chứ.
Ăn gà tại sao chỉ ăn một bên cánh, ăn gà như vậy hoàn toàn không đúng.
Nhưng nhìn Bát Trân Kê, trong lòng Bộ Phương có chút vui mừng, cũng có chút kích động.
.
Có Bát Trân Kê làm nguyên liệu nấu ăn, vậy tranh tài ngày mai hắn có nắm chắc rồi,
Hắn cũng nghĩ ra ngày mai sẽ nấu như thế nào.
- Tốt lắm, để con gà này lại, ngươi về trước đi, ngày mai ngươi cứ nhìn xem, Mao Thạch không tạc lò, coi như ta thua.
Bộ Phương thản nhiên nói.
Nam Cung Vô Khuyết vừa nghe, ánh mắt nhất thời sáng ngời.
Giao Bát Trân Kê cho Bộ Phương, hắn lại giơ một cái ngón tay cái về phía Bộ Phương.
- Lão Bộ, Nam Cung Vô Khuyết ta coi trọng ngươi, cố gắng lên.
Nói xong câu đó, Nam Cung Vô Khuyết mới rời khỏi quán ăn.
Đi tới cửa, mới quay đầu lại nói:
- Lão Bộ, ngươi nhất định phải cho Bát Trân Kê đãi ngộ tốt nhất cả đời này của nó.
Bộ Phương nhếch miệng, liếc mắt, đóng cánh cửa lại.
- Gu gu gu.
Nam Cung Vô Khuyết vừa đi, tâm tình khẩn trương của Bát Trân Kê tựa hồ hóa giải không ít, nhìn chằm chằm mắt Bộ Phương.
Cánh gà giang rộng, lại bắt đầu điên cuồng giãy dụa.
- Bát Trân Kê, Bộ Phương tiểu tử, nếu con gà này nấu sườn xào chua ngọt còn ngon hơn thịt rồng.
Cẩu gia không biết lúc nào đã xuất hiện trước người Bộ Phương, con chó kia trợn mắt, mắt long lánh nhìn Bát Trân Kê.
- Dù sao cũng là Bát Trân Kê, nguyên liệu nấu ăn rất nổi danh, mặc dù Bát Trân Kê này chỉ là Bát Trân Kê lai, không phải Bát Trân Kê thuần chủng, nhưng mùi vị tuyệt đối ngon hơn thịt rồng, nếu ngươi có thể làm thịt Chân Long hay là làm thịt rồng chua ngọt ăn đi.
Bộ Phương đứng lên nói.
Cẩu gia liếc mắt nói:
- Bộ Phương tiểu tử, ngươi nghĩ làm thịt Chân Long dễ dàng như củ cải trắng sao.
- Được rồi, con gà này có vẻ không an phận, tối nay cho ngươi dạy dỗ nó, đừng làm nó khẩn trương, giữ chất lượng thịt ngày mai mới có món ăn hoàn mỹ.
Bộ Phương nhìn Cẩu gia, nhếch miệng, tiện tay ném con gà tới.
Bát Trân Kê nhất thời xẹt qua không trung, rơi xuống trước mặt Cẩu gia.
Bát Trân Kê sửng sốt, con ngươi trợn trừng, đối mặt với đôi mắt lóng lánh của Cẩu gia.
- Gu gu gu.
Mắt chó của Cẩu gia lóe lên, miệng chó hé mở, lộ ra răng nanh bén nhọn, sau đó há mồm sủa một tiếng.
- Gâu.
- Éc.
Sau một khắc, náo loạn
Lá gan Bát Trân Kê sợ hãi sắp bay luôn rồi, vẫy cánh tán loạn, chân gà tung bay.
Bộ lông Cẩu gia cũng dựng đứng, hưng phấn vô cùng, đuổi theo phía sau con gà, bắt đầu sủa ầm ĩ.
Tiểu U vô cảm nhìn màn này, đôi môi đỏ mọng nhếch lên, có chút im lặng, xoay người chui vào trong thuyền U Minh.
Bộ Phương cũng không biết nói gì, con chó mập này lại khi dễ một con gà.
- Này, chó mập, chú ý một chút, đừng ăn con gà này, nếu không ta sẽ khấu trừ sườn xào chua ngọt một tháng của ngươi.
Bộ Phương xoay người định trở về phòng bếp, bỗng nhiên nghĩ đến việc gì, nghiêm túc nói với Cẩu gia.
Thân hình Cẩu gia nhất thời khựng lại.
Giữa thịt gà và sườn xào chua ngọt, Cẩu gia vẫn lựa chọn sườn xào chua ngọt
Bộ Phương nhìn hình ảnh đã trở nên hài hòa hơn rất nhiều, gật đầu, tiến vào trong bếp, bắt đầu nghiên cứu món ăn ngày mai.
Có Bát Trân Kê, Bộ Phương cuối cùng đã có nắm chắc để Mao Thạch tạc lò
Không tạc lò, coi như ta thua