Một tiếng trống vang lên, cả võ đài cũng chấn động.
Quái vật lớn đột nhiên xuất hiện, thu hút ánh mắt khán giả tới đây.
Đây là cái gì? Khán giả cũng có chút sửng sốt, không người nào nghĩ tới, lần này Bộ Phương lại lấy ra một thứ khổng lồ như vậy.
Có khán giả không nhận ra, nhưng có khán giả khi nhìn rõ bộ dạng to lớn này cũng hít vào một hơi, con mắt trợn tròn.
Bọn họ nhìn Bộ Phương, lại quay đầu nhìn về phía Hùng Thực ở xa xa...
Sắc mặt cổ quái.
Thứ khổng lồ Bộ Phương lấy ra không phải là vật gì khác, chính là một con gấu khổng lồ.
Con gấu khổng lồ này đã không còn khí tức, hiển nhiên là chết rồi.
Nhưng một con gấu...!Chẳng lẽ lần này Bộ Phương muốn nấu thịt gấu sao? Chỗ nào của con gấu ăn ngon nhất...!Chắc chắn là chân gấu rồi, chuyện này các Luyện Đan Sư đều biết.
Nhưng...!trước mặt Hùng Thực lại nấu chân gấu thật sao? Bộ Phương không sợ Hùng Thực đột nhiên nổi điên, liều mạng với hắn sao?
Tất cả mọi người biết, Hùng điên của Thiên Diệu Thành thích nhất là gấu, hắn có rất nhiều linh thú là gấu lớn.
Nhưng hôm nay trên Diệu Thủ Hồi Xuân đại điển, lại có người nấu chân gấu, hơn nữa...!Người này còn là đối thủ của hắn.
Cảm giác tiểu đầu bếp này đang kích thích Hùng Thực!
Không hổ là Bộ lão bản, quả nhiên cố chấp, thoáng cái đã bắt được nhược điểm của đối phương, nhưng...!con gấu này ở đâu ra, cũng khiến không ít người nghi ngờ.
Con gấu này ở đâu ra?
Chính Bộ Phương cũng không biết, chớ nói chi là những khán giả này...
Có lẽ ngay cả Cẩu gia chụp chết con gấu cũng không biết, bởi vì...!con gấu này...!hơn nửa đêm ở ngoài quán ăn kêu gào, mới bị Cẩu gia thu thập.
Cẩu gia cũng không phải cố ý...!Là con gấu đó tự tìm đường chết, muốn làm nguyên liệu nấu ăn.
Hùng Thực trợn to mắt, đưa tay cởi bịt mặt, nhìn con gấu té trên mặt đất, cả người như bị sét đánh.
Không sai! Là Đại Hùng của hắn! Thật sự là Đại Hùng của hắn!
Dáng vóc đó...!chính là Đại Hùng của hắn!
Đại Hùng không phải đi tìm gấu cái rồi sao? Làm sao lại xuất hiện ở chỗ này? Hơn nữa...!đã chết?
Nhìn Đại Hùng như ngọn núi đổ trên mặt đất, trong mắt Hùng Thực thoáng chốc hiện đầy tia máu, con mắt tựa hồ cũng muốn lồi ra!
Hắn nhìn chằm chằm về phía Bộ Phương, nhưng Bộ Phương tựa hồ không để ý tới hắn.
Bộ Phương lấy Long Cốt Thái Đao, bình tĩnh đi tới trước mặt Đại Hùng.
Ánh mắt Bộ Phương rơi xuống chân gấu của Đại Hùng, những chỗ khác cũng không chú ý.
Một con gấu, chỗ ngon nhất cũng chỉ có bàn chân, hơn nữa bàn chân gấu cũng là chỗ có dược tính cao nhất.
Đứng trước mặt Đại Hùng, ánh mắt Bộ Phương bình thản, nắm Long Cốt Thái Đao.
Bỗng nhiên, trên người hắn chân khí bắt đầu dựng lên, cả sợi tóc cũng bị lay động thổi bay.
Long Cốt Thái Đao trong nháy mắt loé ra ánh sáng vàng rực rỡ, phảng phất như có một tiếng rồng ngâm từ trong con dao làm bếp bắn ra, bóng rồng thấp thoáng khiến khán giả cũng không kìm hãm được phát ra một tiếng thét kinh hãi.
Phụt...
Một đao chém xuống.
Không có bất kỳ trở ngại, chân gấu bị chặt đứt.
Mặc dù con gấu này là một Thần Cảnh Hùng cao lớn, dày thịt nhưng từ khi nó chết, lực phòng ngự cũng không còn, bị Long Cốt Thái Đao chém xuống, dĩ nhiên bị cắt đứt dễ dàng.
Xách chân gấu lên, Bộ Phương vung tay lên, thi thể còn lại của Đại Hùng khổng lồ lại được hắn nhét vào trong túi không gian Hệ Thống.
Bộ Phương xách bàn chân gấu , một lần nữa trở về trước bệ đồng.
Hùng Thực nhìn Bộ Phương vung con dao làm bếp lên, trái tim như bị bóp chặt, trợn trừng mắt, tia máu càng đỏ ngầu, cảm giác một đao kia giống như chém xuống trái tim của hắn.
Đau! Đau thấu tim!
Đại Hùng của ta...!Làm sao ngươi lại biến thành nguyên liệu nấu ăn của người ta?
Không phải kêu ngươi đi đập phá quán ăn kia rồi bỏ chạy sao? Giả bộ xong rồi bỏ chạy ngươi cũng sẽ không sao?
Hùng Thực bi thương đến khó thở, hắn lấy bịt mặt ra, ném lên bệ đồng, khuôn mặt cũng bị bóp méo, khó chịu vô cùng.
Làn khói màu đỏ từ trong lò đan bay ra, lay động đến lỗ mũi Hùng Thực.
Cả người Hùng Thực nhất thời run lên, thân thể to lớn nhất thời kịch liệt run rẩy.
Khó chịu, muốn khóc!
- Ưuuuuuuuuuuuuuuuuu
- Đại Hùng của ta!
Hùng Thực bi thương đến nức nở, con mắt cũng trở nên đỏ ngầu, nước mắt như thác đổ, ào ào tuôn ra.
Hai tay của hắn lau nước mũi và nước mắt trên mặt, trái tim đau nhói.
Trái tim của hắn rất bi thương, nhưng càng khóc hắn lại càng bi thương...
Đã nói đi tìm gấu cái, làm sao ngươi lại biến thành nguyên liệu nấu ăn của người ta...!Đã nói giả vờ xong thì bỏ chạy, làm sao ngươi không về nữa!
Gấu của ta!
Hùng Thực càng khóc trái tim càng đau, đến cuối cùng hoàn toàn không cách nào ngừng khóc, đặt mông ngồi trên mặt đất, vừa mở cổ họng đã bắt đầu gào khóc.
Trong lò đan ánh lửa màu đỏ tràn ngập, khí thể màu đỏ phiêu đãng bay ra, không ngừng chui vào trong lỗ mũi hắn.
Hắn hít càng nhiều, khóc càng thương tâm...
Tại sao muốn khóc như vậy!
Bộ Phương sững sờ ...
Không chỉ Bộ Phương, khán giả toàn trường cũng sững sờ , Hùng Thực sao vậy? Còn chưa bắt đầu tranh tài...!Làm sao lại khóc lóc om sòm như vậy?
Khóc đến khàn cả giọng, khóc đến không dừng được.
Khán giả ngạc nhiên nhìn màn này, cảm thấy có chút tức cười và kỳ quái.