Khán giả trực tiếp hay khán giả xem qua trình chiếu đều ngây dại.
Hình ảnh này có mấy phần quỷ dị, người không biết còn tưởng trận pháp trình chiếu thi đấu của Diệu Thủ Hồi Xuân lần này bị hỏng!
Năm vị luyện đan đại sư, đức cao vọng trọng...!Lại ở trước mặt mọi người diệt xiên thức ăn, hơn nữa còn là tranh cướp diệt chuỗi.
Bọn họ ăn tới mức mặt đỏ tía tai, quả thực...!mất mặt!
Không ít Luyện Đan Sư bất giác đưa tay sờ trán kêu trời...
Đoạn Vân không biết nói gì nhìn hình ảnh sư tỷ và lão sư của mình tranh giành thức ăn, có thể đừng khoa trương như vậy hay không...!Làm sư đệ và đồ đệ của các ngươi, cảm giác nóng cả mặt.
Bộ Phương cũng không để ý, chuyện này phảng phất nằm trong dự liệu của hắn.
Lần này hắn lựa chọn dùng thịt nướng, thật ra cũng mang theo vài phần lựa chọn thí nghiệm, thịt nướng vốn là tách riêng từng món, mặc dù là phương thức nấu nướng nguyên thủy nhất, nhưng lại rất dễ dàng làm cho linh khí trong món ăn mất đi.
Bộ Phương có được gợi ý từ trong Mỹ Thực trận pháp của mình, nếu như kết hợp nướng thịt và Mỹ Thực trận pháp, có phải sẽ có hỗ trợ lẫn nhau hay không?
Cho nên trong quá trình hắn nướng thịt, thiêu đốt nguyên tinh, vận dụng tinh thần lực cường đại của mình khống chế hướng đi của linh khí trong món ăn, khiến linh khí ổn định.
Hơn nữa chênh lệch đẳng cấp của chín loại nguyên liệu nấu ăn hắn lựa chọn không lớn, linh khí trong mỗi loại nguyên liệu đều na ná như nhau, như vậy ba động dẫn dắt mới có cảm giác cùng rung động.
Thật ra đây cũng là mấu chốt trong Mỹ Thực trận pháp, lần này đồ nướng của Bộ Phương có thể nói là đơn giản hoá Mỹ Thực trận pháp, uy năng không cao, nhưng hiệu quả phụ trợ vô cùng tốt, Bộ Phương dự đoán, hiệu quả của chín món ăn này đại khái sẽ đạt tới hiệu quả của...!Nhị Văn linh đan.
Sử dụng các nguyên liệu nấu ăn cấp bậc Chí Tôn Thú làm ra hiệu quả của Nhị Văn linh đan...!Cái này chỉ sợ là Luyện Đan Sư căn bản cũng không dám nghĩ.
Điều khiến tất cả khán giả bất ngờ chính là, Bộ Phương cũng không dọn đồ, mà gác nguyên liệu nấu ăn lên vỉ sắt tiếp tục nấu nướng.
Vẫn tiếp tục nấu nướng? !
Khán giả đang ngây người phục hồi tinh thần, theo bản năng nhìn về hướng võ đài...
Đầu bếp này...!không phải đã giành được thắng lợi sao? Tại sao còn muốn tiếp tục nấu nướng? Lẽ nào là nghiện nướng rồi sao?
Bộ Phương dĩ nhiên không phải nghiện nướng, mà bởi vì hắn không muốn lãng phí nguyên liệu nấu ăn,
Nguyên liệu nấu ăn hắn chuẩn bị đại khái là hai phần, số còn lại cũng không thể lãng phí?
Cho nên Bộ Phương tiếp tục nấu nướng, chỉ chốc lát sau, mùi thơm một lần nữa tràn ngập, trong nháy mắt lan tràn toàn trường.
Trên đài cao, năm vị đại sư ăn tới mặt đỏ tới mang tai, không ngừng thổi nhiệt.
Bộ Phương quệt tương ớt lên xiên thịt nướng, mặc dù số lượng không lớn, nhưng cũng khiến mùi vị của xiên thịt nướng càng thêm kích thích.
Nếu xiên nướng không cay, vậy có khác gì cá muối?
- A...!hết rồi sao?
Sau khi đũa thức ăn cuối cùng bị An Sênh nhét vào trong miệng, sáu người nhất thời đưa mắt nhìn nhau.
Bỗng nhiên, lỗ mũi bọn hắn khẽ động đậy, tựa hồ lại ngửi được mùi thơm gì đấy, đôi mắt phát sáng, nhìn về phía võ đài .
Ở đấy...!Bộ Phương lại đang khí thế ngất trời nướng thịt.
Trọng tài chính vốn nên đứng bên cạnh bọn hắn không biết từ lúc nào đã chạy đến trước bệ đồng của Bộ Phương, hai mắt bị hun khói đang không ngừng rơi lệ, vành mắt đỏ bừng.
Bộ Phương cũng có chút kỳ quái, Trọng tài chính này có phải ngớ ngẩn rồi hay không? Tại sao cứ đứng trong khói đen để bị hun khói chứ?
Chẳng lẽ hắn thật sự có loại yêu thích biến thái bị hun khói?
- Khụ khụ khụ...
Trọng tài chính vừa ho khan, vừa tràn đầy mong đợi nhìn Bộ Phương vừa nướng xong thịt Chí Tôn Thú.
- Khụ khụ...!nướng cho ta sao?
Khuôn mặt đen nhẻm của Trọng tài chính chợt đỏ bừng và mong đợi, chớp chớp mắt nhìn Bộ Phương.
Bộ Phương sửng sốt, nhếch miệng, tiện tay cầm lên, xiên đồ nướng vàng óng ánh bóng loáng, nước dầu văng khắp nơi, xâu thịt Chí Tôn Thú mùi thơm ngào ngạt bay về phía Trọng tài chính.
Ánh mắt Trọng tài chính nhất thời sáng ngời!
Cả người bỗng nhiên muốn khóc, quả nhiên Bộ Phương vẫn tốt với hắn nhất!
Hắn vươn tay, định cầm lấy xiên thịt nướng, nhưng cả người hắn bỗng nhiên ngẩn ngơ.
Chỉ thấy một đạo thân ảnh đột nhiên xuất hiện trước mặt hắn, đưa tay chộp lấy xiên thịt nướng, cầm lấy xiên thịt, cắn một miếng thịt nướng, khiến nước mỡ văng khắp nơi.
- Tiểu đầu bếp nhà ngươi quả nhiên có tay nghề, mùi vị này thật sự khiến lão phu không thể thoát ra được! Ngon hơn Tích Cốc đan rất nhiều!
Cố Hạc đại sư một tay cầm xiên thịt nướng, cười nheo mắt nói với Bộ Phương.
Hắn tựa hồ hoàn toàn không chú ý tới Trọng tài chính bị khói hun cho đen nhánh ở phía sau...
Ma nữ An Sênh cũng tiến tới trước mặt Bộ Phương, nhìn Bộ Phương đang quệt tương ớt lên linh dược.
Mùi thơm ngào ngạt từ trong món ăn tràn ra, trong nháy mắt khuếch tán, làm An Sênh lè lưỡi liếm liếm môi, càng thêm mị hoặc và khát vọng.
Trọng tài chính bị chắn phía sau, gương mặt có chút biến thành màu đen...
Hắn vươn tay, khóe miệng giật giật, nhìn Cố Hạc đại sư cắn một miếng thịt nướng khiến dầu văng khắp nơi, phảng phất trái tim cũng muốn tan vỡ.
Bi thương đến khó thở...