Thiên Địa Huyền Hỏa, vẫn luôn là bảo bối mơ ước tha thiết của Luyện Đan Sư, mỗi lần xuất hiện đều sẽ hấp dẫn vô số ánh mắt của Luyện Đan Sư.
Thiên Địa Huyền Hỏa của Bộ Phương rất sáng chói, tản ra quang mang màu vàng, giống như một tiểu mặt trời, khiến cho vô số người đắm chìm trong ánh sáng.
Mấy vị Luyện Đan đại sư ngồi ở vị trí thẩm phán tròng mắt cũng co rụt, khẽ ngồi ngay ngắn lại.
- Thiên Địa Huyền Hỏa? Tiểu đầu bếp này lại có Thiên Địa Huyền Hỏa?
- Không thể tin được...!Một đầu bếp làm thế nào thu phục được Thiên Địa Huyền Hỏa chứ?
- Hỏa hiện lên màu vàng, uy năng không kém, mặc dù không phải là Thiên Địa Huyền Hỏa đứng đầu, nhưng cũng là Thiên Địa Huyền Hỏa...!Bị một đầu bếp dùng để nấu nướng, phí của trời!
...
Các Luyện đan đại sư đều nhíu mày, biểu đạt đau lòng của bọn hắn.
Thiên Địa Huyền Hỏa trân quý thế nào, các luyện đan đại sư bọn họ biết rõ nhất, cho dù đến cấp bậc như bọn hắn, vẫn có người không thể có Thiên Địa Huyền Hỏa.
Mà tiểu đầu bếp trước mặt này, lại dùng Thiên Địa Huyền Hỏa để làm món ăn...
Quả thực tức chết người!
Ánh mắt Bộ Phương vẫn bình thản, há mồm phun ra Vạn Thú Viêm, Vạn Thú Viêm chui vào bên trong nồi Huyền Vũ, đốt cháy nguyên tinh chồng chất trong nồi thành màu đỏ, tựa hồ giống như muốn hòa tan, sóng nhiệt cuồn cuộn dựng lên, không khí phảng phất cũng bị vặn vẹo.
Vỉ sắt che ở miệng nồi cũng bị nhiệt khí kia mơ hồ đốt thành màu đỏ.
Bộ lão bản lần này muốn làm món ăn gì?
Tại sao tất cả mọi người đều xem không hiểu?
Khán giả cũng có chút...!bối rối, khó hiểu vô cùng, trong nồi chứa nguyên tinh, mà lại thiêu cháy nguyên tinh, xa xỉ...!ngông cuồng! Để ra vẻ lợi hại sao?
Đây là nấu ăn? Đây là đang đốt tiền thì có!
Khán giả cũng hít vào một hơi, vẻ mặt đau xót.
Thừa dịp nguyên tinh trong nồi đang được đốt cháy, ngón tay Bộ Phương nhấc Long Cốt Thái Đao lên, con dao làm bếp xoay tròn trong tay hắn, vui đùa.
Trên bệ đồng bày biện rất nhiều nguyên liệu nấu ăn, những nguyên liệu nấu ăn phong phú, đa dạng.
Nhìn những nguyên liệu nấu ăn, không ít người biết nhìn hàng xịn cũng trầm trồ, bởi vì cấp bậc của những nguyên liệu này cũng không thấp!
Linh khí phóng lên cao, gần như có thể so sánh với linh khí dược liệu của ma nữ An Sênh...
Thịt Chí Tôn Thú, linh tài cấp chín, linh rau kỳ lạ...!Bộ Phương bày tràn một bàn.
Cầm con dao làm bếp, Bộ Phương bắt đầu xử lý những nguyên liệu nấu ăn này, mổ thịt Chí Tôn Thú, khứa lên mấy dao, mở ra vài khe hở nhỏ, lấy ra một cành tre màu tím đã được Bộ Phương cắt gọt trước đó, xiên qua thịt Chí Tôn Thú, đặt sang một bên.
Lấy ra một linh quả lớn bằng cái bát, Long Cốt Thái Đao phảng phất đùa bỡn trong tay Bộ Phương, linh quả kia được Bộ Phương dùng kỹ thuật dùng dao và chạm trổ điêu khắc thành một đóa hoa nở rộ, cắm cành tre vào, đặt qua bên cạnh.
Một gốc linh dược cấp chín, giống như nhân sâm, rễ cây chi chít, Bộ Phương vẫn cầm dao làm bếp, cắt lên linh nhục của linh dược, cành lá trong linh dược cũng bỏ vào trong bát sứ, cuối cùng cắt ngang linh dược, hai cành trẻ xiên qua linh dược.
...
Một bệ đồng chứa đầy nguyên liệu nấu ăn, Bộ Phương hao tốn không ít thời gian để xử lý.
Đối diện, ma nữ An Sênh đã hoàn toàn tiến vào trạng thái, tay áo bồng bềnh, tinh thần tập trung cao độ, ánh mắt tựa hồ cũng lóe ra tia sáng, khí tức trên người không ngừng lay động, tràn vào bên trong lò luyện đan trước người.
Lò luyện đan bằng đồng theo đan hỏa thiêu đốt, tràn đầy náo nhiệt, trong đó không ngừng có tiếng nổ vang dội, giống như lôi đình, đinh tai nhức óc.
Trong lúc mơ hồ, mọi người tựa hồ có thể nhìn thấy bên trong lò luyện đan, không ngừng có dược dịch dây dưa, dược dịch trong suốt, hết sức tinh khiết.
Điều này nói rõ trình độ chiết xuất dược dịch của ma nữ An Sênh đã vô cùng thành thạo.
Xem xét phía Bộ Phương, vẫn không nhanh không chậm xuyên các nguyên liệu lên cành trúc...
Khán giả càng xem càng cảm thấy Bộ Phương hi vọng xa vời.
Quả nhiên bởi vì gặp phải An nữ thần? Cảm giác đầu bếp này tựa hồ cũng không cách nào sáng tạo kỳ tích nữa...
An nữ thần sắp hoàn thành luyện chế đan dược, đầu bếp này đang làm gì vậy? Đang xâu chuỗi sao!
Muốn xâu chuỗi có thể về nhà làm mà?
Mấy vạn người quan sát một đầu bếp xâu chuỗi...!Cảm giác thật quái dị và tức cười!
Trọng tài chính cũng cảm thấy cổ quái và bối rối, có chút nghi ngờ không giải thích được.
Hôm nay hình ảnh của cuộc so tài này sẽ được Đầu Tượng trận pháp đưa đến các đại thành của Đan Phủ như Thiên Đan Thành và Thiên Diệu Thành, đầu bếp này đến thời điểm mấu chốt làm sao lại không thức thời như vậy?
Hắn cứ làm như vậy sẽ trở thành trò cười cho tất cả mọi người!
Sự thật quả thật như thế.
Các khán giả của Thiên Đan Thành xem thi đấu trực tiếp, có càng chê cười và giễu cợt.
- Hắn đang làm gì vậy? Cuộc so tài Diệu Thủ Hồi Xuân lần này làm sao lại xuất hiện loại kỳ quái này?
- Thứ đậu que nào làm thế nào xâm nhập vào Top 100 vậy?
- Đầu bếp chính là đầu bếp...!so với Luyện Đan Sư chỉ rơi lại phía sau, không có ý nghĩa.
...
Khán giả Thiên Đan Thành dĩ nhiên cũng ủng hộ ma nữ An Sênh, thấy hành động của Bộ Phương không che dấu giễu cợt và chê cười.
Thiên Diệu Thành thật ra cũng như vậy, bọn họ chưa từng thấy Bộ Phương tranh tài, dĩ nhiên không biết oanh động Bộ Phương nấu nướng lúc trước.
Nhưng hôm nay chứng kiến, cảm giác, cảm thấy này đầu bếp thật buồn cười.
Không chỉ hắn, ngay cả các Thẩm Phán viên cũng cảm thấy có chút tiếc nuối, không ngờ một đầu bếp như vậy...!cũng không mang cho bọn hắn bao nhiêu sợ hãi.
Ngược lại ma nữ An Sênh vẫn nghiêm túc, dược dịch chiết xuất vô cùng thành thạo.
- Hắn lấy ra nhiều nguyên liệu như vậy sao? Như vậy căn bản không cách nào thực hiện dung hợp dược hiệu...!Món ăn nấu ra làm sao có thể so sánh với đan dược.
Cố Hạc đại sư nheo mắt cười nhìn Bộ Phương vẫn đang xử lý nguyên liệu nói.