Nữ nhân này có một tấm lụa màu tím ti, phối hợp với chiếc váy màu đỏ, lộ ra vẻ vô cùng xinh đẹp.
 
- An...!An sư tỷ
 
Đoạn Vân nhìn thấy nữ nhân này, nhất thời sắc mặt chợt chua xót.
 
- Sao vậy? Tiểu Đoạn Đoạn có phải có chỗ nào khó chịu hay không? Cần tỷ tỷ xoa bóp cho ngươi không?
 
Nữ nhân này tiến tới gần Đoạn Vân, mị hoặc nói.
 
Đoạn Vân sởn gai ốc, liên tục lui về sau mấy bước, hoảng sợ nhìn nữ nhân này:
 
- Không...!Không có chuyện gì! Ta chỉ đanng suy nghĩ chút chuyện nên xuất thần thôi!
 
Xoa bóp? Hắn dám để nữ nhân này xoa bóp?
 
Lần trước nam nhân được nữ nhân này xoa bóp hiện đang nằm trên giường bệnh! Nữ nhân này thật đáng sợ!
 
- Ai da, Tiểu Đoạn Đoạn, ngươi làm gì phải đứng xa như vậy, tỷ tỷ đáng sợ như vậy sao? Tới đây, nói chuyện với tỷ tỷ.
 
- An sư tỷ...!Ta còn phải chuẩn bị đan dược cho Top 100, chúng ta...!lần tới lại tán gẫu...!
 
Đoạn Vân cảm giác đầu đầy xám tro, như muốn vỗ lên trên trán.
 
Xoay người tính toán định bỏ chạy.
 
Chẳng qua, bàn tay nhỏ bé của nữ nhân kia bất chợt đặt lên bả vai của hắn, khiến cả người hắn cứng đờ.

 
- Ngươi thử chạy xem...
 
Ma nữ An Sênh nheo mắt cười nói.
 
Đoạn Vân ngừng chạy, chán ghét quay đầu lại.
 
- Như vậy mới đúng chứ...!Tiểu Đoạn Đoạn, đối thủ trận tiếp theo của ngươi là ai? Có cần sư tỷ giúp ngươi xử lý hắn không?
 
Kéo tay Đoạn Vân, ma nữ An Sênh cười nói.
 
- Không...!Không cần, đối thủ đó không đủ đe doạ,
 
Đoạn Vân lúng túng nói, tựa hồ muốn đổi chủ đề, Đoạn Vân hỏi ngược lại:
 
- An sư tỷ...!đối thủ của ngươi là ai?
 
- Đối thủ của ta sao...!Ta không biết hắn, có lẽ là một tiểu Luyện Đan Sư, có lẽ cũng không đủ đe doạ, nhưng tên hắn có chút thú vị.

Tên là gì nhỉ...!Bộ Phương, trong lòng tỷ tỷ đang sợ đây.
 
- Bộ Phương? Bộ lão bản?
 
Đoạn Vân ngẩn ngơ, kinh hô.
 
- Sao? Tiểu Đoạn Đoạn biết hắn sao?
 
Ma nữ An Sênh sửng sốt, kinh ngạc hỏi.
 
- Dĩ nhiên biết...!An sư tỷ, sợ rằng ngươi có chút phiền phức rồi.
 
Đoạn Vân hít một hơi thật sâu, nghiêm túc nói.
 
-...!Nghiêm túc như vậy, chẳng lẽ Bộ Phương là đệ tử của một vị Luyện Đan đại sư?
 
An Sênh cười nói.
 
- Không...!Bộ Phương là một đầu bếp! Một đầu bếp vô cùng lợi hại!
 
Trong đôi mắt Đoạn Vân tựa hồ có tia sáng lưu chuyển, nghiêm túc nói.
 
...
 
Bộ Phương khiêng tấm biển trở lại tiểu điếm, vừa tới cửa điếm, hắn đã bị doạ hết hồn.
 
Bởi vì trước cửa tiểu điếm đang tập trung rất đông người, vô cùng náo nhiệt.
 

Những người này đều là thực khách, trong đó có những người Bộ Phương quen thuộc, cũng có những người Bộ Phương thấy vô cùng xa lạ...
 
- Ôi! Bộ lão bản trở lại rồi!
 
- Bộ lão bản! Làm tốt lắm! Xông vào Top 100 rồi!
 
- Thấy quảng cáo Bộ lão bản ở cuộc thi vòng loại, ta liền lập tức chạy đến!
 
...
 
Các thực khách thấy Bộ Phương trở lại, cũng líu ríu nói không ngừng, sức lực nhiệt tình khiến Bộ Phương cũng thấy hơi sợ.
 
Lướt qua đám đông, mở cánh cửa đồng xanh, Bộ Phương trở lại trong tiểu điếm.
 
- Xin tự động xếp hàng...!Gọi món với Tiểu U.
 
Bộ Phương đứng ở cửa, sau khi nói với các thực khách phía ngoài, xoay người tiến vào phòng bếp.
 
Khi con ngươi đen nhánh của Tiểu U liếc nhìn toàn trường, quét qua đám thực khách, các thực khách nhất thời cảm giác cả người như rơi vào động băng, mọi người vốn đang ồn ào cũng bình tĩnh trở lại.
 
Nữ nhân này...!có ánh mắt thật sắc bén!
 
Các thực khách tự động gọi món, Bộ Phương ở trong phòng bếp nấu nướng, bắt đầu buôn bán.
 
Có người hỏi đối thủ của Bộ Phương trong Top 100, Bộ Phương cũng không giấu diếm, trực tiếp báo tên của ma nữ An Sênh.
 
Lần này, các thực khách nhất thời ồ lên, cảm thấy lo lắng thay cho Bộ Phương.
 
- Ma nữ An Sênh? Là ma nữ An Sênh của Thiên Đan Thành sao?
 
- Ôi trời ơi..! Tình nhân trong mộng của ta! Bộ lão bản...!Ngươi xong đời rồi!
 
- Bộ lão bản đừng sợ! Diệu Thủ Hồi Xuân đại điển tiếp theo, chúng ta lại là hảo hán! Thất bại bởi ma nữ An Sênh ...!Không mất mặt!
 

...
 
Các thực khách không có ai coi trọng Bộ Phương, danh khí của ma nữ An Sênh thật sự quá lớn.
 
Bộ Phương không quan tâm, chẳng qua trong lòng cũng khẽ nhúc nhích.
 
Xem ra nữ nhân này thật sự rất cường đại! Hình như không có ai xem trọng mình...!Chuyện này quả thật có chút xấu hổ.
 
Đùa nghịch Long Cốt Thái Đao trong tay, Bộ Phương mặc nhiên im lặng, trong lòng suy nghĩ.
 
Trọng tài chính không đánh giá cao mình, Nam Cung Vô Khuyết cũng không coi trọng, ngay cả thực khách ăn thức ăn hắn nấu nướng cũng không coi trọng...
 
Bộ Phương nhíu mày.
 
Long Cốt Thái Đao băm trên thớt, trầm tư.
 
Đối mặt với đối thủ cường đại như vậy...!Mình nên lấy ra món ăn gì đây?
 
Món ăn bình thường dĩ nhiên không được...!Xem ra phải lấy ra một món ăn lợi hại rồi!
 
Bộ Phương thở ra một hơi, trong lòng suy nghĩ.
 
 
 
 
 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play