Con cua?
Một con cua lớn như vậy?
Trọng tài trưởng há hốc mồm, nếu hắn không nhận sai, đó hẳn là Hải Linh Thú bát giai, là Hải Linh Thú đến từ Vô Tận Hải Vực.
Loại linh thú này rất ít nhìn thấy trong đại lục.
Là một luyện đan sư, hắn cũng từng nhìn thấy trong điển tịch.
Trứng của con cua này dường như có thể dùng để luyện đan.
Đối với tu luyện giả nữ tính, có thể duy trì làn da mềm mại, trắng hồng Nhưng Bộ Phương mang theo con cua lớn như vậy để làm gì? Chẳng lẽ vì nấu ăn?
Nhóm luyện đan sư trên lôi đài đã sớm giống như lâm đại địch, bọn họ không biết vào lúc này, Bộ Phương sẽ làm ra chuyện gì.
Biết người biết ta, trăm trận trăm thắng.
cho nên bọn họ đều hiểu biết về chuyện tích lúc trước của Bộ Phương.
Lần đầu tiên thi đấu lôi đài, người này đã làm món ăn thối ngập trời.
Món ăn kia khiến không ít người nổ lò, không ít người tinh thần uể oải, nhưng hắn đã thông qua vòng sơ tuyển.
Lần thứ hai thi đấu lôi đài, người này không nấu món ăn ngập trời, ngược lại làm món Hải Lệ Bao thơm nức mũi, khiến vô số người nổ lò.
Là thiên tài luyện đan sư của Thiên Đan Thành đều muốn sụp đổ, nhưng hắn vẫn thông qua đấu sơ tuyển.
Hiện giờ… quỷ mới biết tên này muốn gây chuyện gì!
Trọng tài trưởng nghiêm mặt, nhìn Bộ Phương, ánh mắt hắn lợi hại vô cùng, giống như chuyên môn nhìn thông thấu tên gây sự.
Nhưng rất nhanh hắn liền thất vọng, bởi vì Bộ Phương căn bản không thèm nâng mí mắt, không để ý ánh mắt của hắn.
- Lúc này đây là đấu đợt hai, do Công Tôn Xương ta đến giám sát các ngươi.
Hy vọng các ngươi không làm điều gì mờ ám… Một khi để ta phát hiện, nhất định nghiêm trị không tha, hủy bỏ tư cách dự thi!
Trọng tài trưởng nói thật khí phách, hắn khoác tay, nhìn quét toàn trường, khiến không ít người đều nhảy dựng trong lòng.
Trọng tài trưởng đích thân giám sát, đủ nói rõ coi trọng của đối phương với vòng đấu sơ tuyển này.
Dù sao, hai trận đấu lần trước Bộ Phương tham gia, nhân số thăng cấp là bằng chứng, trọng tài trưởng cũng ngồi không yên.
Trương sư huynh đứng xa xa nhìn bóng dáng của Bộ Phương, hít sâu một hơi, bắt buộc bản thân phải tỉnh táo, không thể bị ảnh hưởng.
- Đấu sơ tuyển đợt hai, độ khó của khảo hạch cũng không thay đổi với vòng thứ nhất, muốn trong vòng nửa canh giờ làm ra thành phẩm tương đương đan dược cửu phẩm trung kỳ.
Nhưng lúc này đối với danh ngạch có yêu cầu, chỉ có mười người dẫn đầu hoàn thành tác phẩm mới có thể thăng cấp, vượt qua vị trí thứ mười đều là đào thải.
Trọng tài trưởng nói, lời nói của hắn rất lạnh lùng, quy định trận đấu cũng được thể hiện phi thường lãnh khốc.
Nhưng mà đây chính là chỗ nghiêm túc của Diệu Thủ Hồi Xuân Đại Điển.
Nhưng khiến trọng tài trưởng không ngờ, khi hắn nói xong lời này, khán giả phía dưới đều nhịn không được cười nhạo, châu đầu ghé tai.
- Các ngươi nói… trận đấu lần này, nhân số thăng cấp không đủ mười người thì phải làm sao?
- Ta cảm thấy được trọng tài trưởng thấy cảnh tượng này sẽ phát điên.
- Trọng tài trưởng rất nhanh sẽ biết nỗi sợ bị đầu bếp chi phối.
……….
Tiếng nói nhỏ khe khẽ bị trọng tài trưởng nghe thấy, cả gượng mặt đều hóa đen, cảnh tượng người xem vui sướng khi người gặp họa là tình huống gì.
Chẳng lẽ bọn họ không biết trận đấu này là thật nghiêm túc!
- Hừ… Yên lặng! Hiện tại ta tuyên bố, đợt đấu sơ tuyển thứ hai, bắt đầu.
Trọng tài trưởng lạnh giọng nói.
Phía dưới, vị trọng tài tạm thời bị cách chức đang trừng lớn mắt, chen vào đám người quan sát trận đấu.
Tuy hắn bị cách chức nhưng trong lòng hắn cũng không quá bi thương, vẫn thật chờ mong trận đấu của Bộ Phương.
Không biết Bộ Phương lần này sẽ làm món gì.
Con cua… phải làm cua sao?
Nếu phải làm cua… hẳn sẽ không ảnh hưởng người khác đấu phải không?
Khi trọng tài trưởng ra lệnh, tất cả mọi người khởi động, phía trên lôi đài, các ngọn lửa đủ màu mãnh liệt bùng lên, người xung quanh bao vây lại.
Dù sao, Bộ Phương hiện giờ, danh tiếng đã không ai so sánh nổi, trận đấu của hắn, người xem phi thường nhiều.
Rầm rầm rầm!
Đan hỏa mãnh liệt, hơi nóng bốc lên.
Có thể đi đến giai đoạn này, trên cơ bản đều là luyện đan sư, độc sư và y sư rất ít gặp.
Giống như trận đấu của Bộ Phương, ngoài hắn, người khác đều là luyện đan sư, dù sao, không phải ai cũng yêu nghiệt giống hắn.
Bộ Phương cũng là hắc mã lớn nhất trong đợt Diệu Thủ Hồi Xuân Đại Điển lần này.
Không ít người xem đều cảm thấy Bộ Phương có hy vọng rất lớn thăng cấp vào vòng bán kết, xâm nhập vào một trăm hạng đầu.
Lúc này, Bộ Phương cũng không lựa chọn xuất ra Vạn Thú Viêm, hắn đánh giá con cua trước mắt này.
Con cua biển bắt được trong Xà Nhân Đại Thành, khi đó hải tộc công thành, đủ lại sinh vật biển ùn ùn kéo tới.
Đối với Xà Nhân Tộc là ác mộng, nhưng đối với Bộ Phương, đây là nguyên liệu nấu ăn khó có được từ sinh vật.
Giống như con tôm tít thật lớn đang nằm ngây ngốc trong lòng hắn.
Sở dĩ lựa cho con cua là bởi vì Bộ Phương có ý nghĩ của chính mình.
Khai hỏa tiếng tăm của quán ăn Vân Lam.
Bộ Phương chỉ thu lại chút ngon ngọt, cho nên hắn tính toán tiến hành kết cục của hương nồng trong đơn đấu loại này.
Nếu là con cua nướng thì thơm hay không?
Ngón tay chĩa ra, Long Cốt Thái Đao nhất thời xoay tròn, Bộ Phương vung tay lên, thái đao kia rốt cục chặt đứt trói buộc của con cua.
Xẹt!
Trói buộc bị chặt đứt, cua biển nhàm chán thổi bong bóng nhất thời hét lên, tám chân cùng hai càng mở rộng.
Leng keng!
Chân của con cua va chạm lên đài Thanh Đồng, nhất thời hấp dẫn không ít ánh mắt của người khác.
Cua biển dữ tợn kia, người của Thiên Lam Thành làm sao có thể gặp qua, đều phát ra tiếng kinh hô, nhìn thấy con cua huy động càng lớn, không ngừng tê rống, hưng phấn không thôi.
Trong lòng nhóm luyện đan sư xung quanh đều run lên, không tự chủ nhìn ai đến đây?
Nhìn đến một vật ghi nhớ, thật là hít một ngụm khí lạnh!
- Thằng nhóc này là làm trò hề trên lôi đài sao?