Trong lúc Mass nhìn thấy mọi thứ trước mắt, cả người hắn ngây người.
Những người dưới kia đều là cường giả Thần Cảnh hết, nhưng bọn họ đang làm gì vậy?
Mỗi người một chén nước lèo một khối bán, tìm một chỗ ngồi chồm hổm, vui vẻ ăn.
.
Hình tượng đâu?
Hình tượng cường giả Thần Cảnh đâu rồi? Còn ăn sột soạt mất mặt như vậy nữa?
Mass lặng người, hắn đứng trên cao, ba xiềng xích ở chập chờn sau thân thể hắn, ý chí của huyết nhân trong cơ thể bùng lên, làm cho sát ý trên người hắn cuộn trào mãnh liệt.
Những người này phải chết!
Sát khí ảnh hưởng đến thần chí của hắn, ngưng tụ trong mắt hắn, giống như hóa thành thực chất, làm cho cả người hắn phát lạnh.
Nam Cung Huyền Hạc không ăn, hắn muốn ăn cũng không mặt mũi đi ăn, hắn có mâu thuẫn lớn với Bộ Phương như thế, thậm chí còn từng muốn làm thịt đối phương, sao có mặt mũi đi ăn lẩu dê của hắn.
Mặc dù mùi thơm nồng nặc, luôn hấp dẫn con sâu thèm ăn trong người hắn.
Những người xung quanh đều ngồi xổm trên đất ăn, mình hắn đứng đúng là hạc giữa bầy gà, nói thật ra, xấu hổ chết người.
Vì vậy lúc Nam Cung Huyền Hạc nhìn thấy Mass đi đến, ánh mắt hắn sáng ngời, nếp nhăn trên mặt cũng nheo lại, có vẻ rất hưng phấn.
- Mass các hạ! Cuối cùng cũng tìm được ngươi!
Hắn không phát hiện trạng thái đè nén của Mass, chạy đến với tư thế vô cùng thuần thục.
Cuối cùng cũng tìm được người quen!
Mass lạnh nhạt nhìn hắn, nhìn thấy kẻ kia chạy vội đến chỗ mình, điều này làm cho Mass nhịn không được híp mắt lại.
Tên này là kẻ ngu sau?
Hắn đến để giết người, không phải để ôn chuyện.
Oanh!
Một chưởng hung hăng đánh đến, xiềng xích va chạm trong hư không, chân khí cuồn cuộn, hóa thành một chưởng huyết sắc ngập trời đánh về phía Nam Cung Huyền Hạc.
Nam Cung Huyền Hạc dừng lại, vẻ hưng phấn trên mặt hoàn toàn biến mất.
- Ngươi vậy mà hạ sát thủ?
Cảm ứng được uy lực của một chưởng kia, sắc mặt Nam Cung Huyền Hạc thay đổi, hắn gầm thét một tiếng, đừng lại rồi bay sang ngang, muốn né tránh một chiêu kia.
Phốc xuy!!
Thế nhưng phản ứng của hắn quá chậm, hoặc là nói là tốc độ ra chiêu của Mass quá nhanh, cho dù Nam Cung Huyền Hạc né tránh, nhưng nửa người vẫn bị cự chưởng huyết sắc vỗ nát bấy!
Nam Cung Huyền Hạc phun ra máu, máu tươi bắn tung tóe, cả người xẹt một vòng cong trên không trung, cuối cùng rơi xuống nơi xa xa, giống như một đám thịt vụn.
Sát ý lan tỏa trong mắt, Mass lạnh lùng nhìn xung quanh.
Hắn đến là để giết người.
Oanh oanh oanh!
Đám cự thú do nham thạch tạo ra bò ra từ phía sau lưng hắn, những nham thạch thú kia có thân hình to lớn, sức chiến đấu vô cùng mạnh mẽ.
Mỗi cự thú có thực lực không thua kém cường giả Thần Cảnh!
Cô lỗ lỗ!
Các cường giả bên dưới cảm thấy sởn cả tóc gáy, vội vàng húp hết nước lèo, lau sạch miệng, sau đó trịnh trọng đứng lên.
Bộ Phương cất nồi Huyền Vũ, ánh mắt ngưng trọng nhìn về phía trước.
Kẻ mới đến có sát khí, sát khí lạnh thấu xương.
Hiển nhiên không có mục đích tốt lành gì.
- Mass của Tu La Cổ Thành! Ngươi muốn làm gì? Dám cấu kết với quái vật trên đảo, đến vây công chúng ta?
Diệp Thành của Đại Hoang Tông lạnh lùng nói, hắn lấy thanh kiếm đeo trên lưng xuống.
Kiếm chưa rút ra khỏi vỏ, nhưng lại có khí tức cực kỳ đáng sợ.
Diệp Thành của Đại Hoang Tông là một trong thập đại thiên kiêu, tu vi cường đại.
Cường giả Khôi Tông nhìn Mass, bọn họ thả rương thanh đồng xuống, tiếng ầm ầm vang vọng, khí tức mù mịt tỏa ra.
Hai bóng người từ trong rương đồng bắn ra, kèm theo tiếng gào thét đinh tai nhức óc như dã thú.
Đó là khôi lỗi của Khôi Tông, sử dụng thi thể cường giả Thần Cảnh luyện chế thành thi khôi, những thi khôi này có dáng vẻ xấu xí, không rõ mặt mũi, nhưng miệng đầy răng nanh, phụt ra khí tức đen thùi.
Xoát xoát xoát!!
Thi khôi táo bạo trực tiếp xé rách hư không, phóng về phía Mass.
Thi khôi điên cuồng, chỉ có ý chí giết chóc.
Mass cười nhạt, hắn ngạo nghễ đứng trong hư không, đầu ngón chân dẫm xuống, sau đó bóng người biến mất.
Một giây sau, hắn xuất hiện trước mặt một thi khôi.
Oanh!
Một quyền đánh xuống, thi khôi cứng ngắc bị đánh bay ngược ra sau, đập nát một ngọn núi nhỏ.
Mass hung hãn như một mãnh thú hình người, mỗi chiêu đều rất bá đạo, không ai có thể ngăn cản.
Hắn là cường giả có ba gông xiềng chí tôn, những cường giả Thần Cảnh ở đây đều không phải là đối thủ của hắn.
Ngay cả đám người Tiêu Trường Vận của Phong Lôi Các cũng đánh không lại hắn.
Nham thạch cự thú xông vào trong đám người, tùy ý tàn sát.
Mass và đám quái vật kia xuất hiện bất ngờ, đến bây giờ, vẫn có cường giả vẫn còn đang ngây người.
Bọn họ không ngờ rằng, đến đây vì cơ duyên lại gặp được kiếp nạn lớn đến vậy.
Bộ Phương cũng đang nhanh chóng né tránh.
Hắn ngưng trọng nhìn bốn phía, lần này hắn không lấy nồi Huyền Vũ ra nữa.
Bộ Phương khiêng một thái đao màu vàng ra.
Thái Đao Hoàng Kim Long Cốt bị hắn cầm trong tay.
Có cự thú chọn hắn làm mục tiêu, giết về phía Bộ Phương, hắn không gọi Tiểu Bạch và Tiểu Da ra hỗ trợ, tự mình khiêng thái đao giết đến.
Hắn muốn nhân cơ hội này để rèn luyện Bá Vương thập tam đao.
Cuộc chiến trở nên thảm thiết, cuối cùng cũng có cường giả Thần Cảnh bị giếmt chết.
Thân thể hắn bị quái thú nham thạch xé nát.
Tiên huyết nóng hổi bắn đầy đất, bị hấp thu không tiếng động.
Đương nhiên cũng có quái thú bị cường giả Thần Cảnh đánh nát, biến thành đá vụn rơi xuống, nhưng số lượng bọn chúng lại quá đông, đánh nát con này có con khác lao lên.
Mọi người gần như bước vào tuyệt cảnh.
Không ai ngờ rằng, hòn đảo mỹ thực ôn hòa lại biến thành địa ngục tu la trong nháy mắt.
Mọi người gần như bị dồn vào tuyệt cảnh.
Một cường giả Thần Cảnh ngã xuống, máu người này bị hấp thu, không biết bị hút đi nơi nào.
Có cường giả hoảng sợ, vì bọn bọ cũng phát hiện ra sự khác thường này, sắc mặt kinh khủng gào lên.
Bọn họ không muốn chết!
Có người bắt đầu chạy thục mạng ra ngoài đảo nhỏ, nếu như lựa chọn giữa cơ duyên và tính mạng, bọn họ không do dự chọn bảo vệ tính mạng.
Dù sao, nếu không còn mạng, có cơ duyên cũng bằng không.
- Trốn?
Mass cười lạnh, chân khí hội tụ thành một cây trường mâu huyết sắc cầm trong tay.
Trường mâu cực kỳ sắc bén.
Một tiếng roạc vang lên, hắn ném cây trường mâu ra ngoài.
Tốc độ cực nhanh, không khí bị xé rách nổ tung.
Phốc xuy.
Một vị cường giả Thần Cảnh kêu thảm thiết, hắn bị đâm xuyên, cả người nổ tung trên không trung, hóa thành một bãi máu.
Những giọt máu tươi kia không rơi xuống, ngược lại bị một lực lượng vô hình kéo vào trong đảo nhỏ.
Có người trở nên điên cuồng, dưới hòn đảo này còn giấu một quái vật hút máu đáng sợ.
Rốt cuộc là thứ gì, không ai biết, nhưng vì không biết nên mới cảm thấy kinh khủng.
Quái vật nham thạch cũng gào lên, trong miệng chúng phun ra đá nham thạch bén nhọn đỏ bừng.
Những tảng đá kia bị phun lên không trung, quá nhiều, không thể né tránh được, hung hăng đập đến cường giả Thần Cảnh bên trên.
Ùng ùng!
Trong hư không, liên tục nổ tung, máu tươi tràn ngập.
Mùi máu tanh tràn ngập, gần như bao phủ toàn bộ đảo nhỏ, nhưng những huyết khí này nhanh chóng bị mặt đất hấp thu.
Rất nhiều người chết.
Vô cùng thảm thiết.
Chỉ một lúc, các cường giả Thần Cảnh trên đảo mỹ thực chết gần hết.
Chỉ còn những tinh anh thật sự còn sống.
Nhưng dáng vẻ bọn họ rất thê thảm.
Diệp Thành Đại Hoang Tông lần đầu tiên rơi vào hoàn cảnh chật vật như vậy, hắn thở d.ốc, sắc mặt xám trắng.
Xung quanh người hai vị cường giả Khôi Tông có linh kiện kim loại rơi rớt, đó là linh kiện trên người khôi lỗi của bọn họ.
Trong trận chiến này, khôi lỗi của bọn họ bị vỡ nát, chỉ còn lại thi khôi.
Nhưng thân thể thi khôi cũng bị đập vỡ, chỉ còn lại nửa người.
Có khả năng bọn họ trốn không thoát!
Đây là một sát cục, trận tàn sát nhằm vào tất cả mọi người.
Đám người Tiêu Trường Vận không ngốc, bọn họ hiểu rõ, đây là một cái bẫy do Mass tạo ra.
Thảo nào người Tu La Cổ Thành không ngại xa vạn dặm chạy đến Thiên Lam Thành, hóa ra là có âm mưu ác độc như thế!
Kẻ này thật sự đáng chết.
Ánh mắt Huyền Bi Đại Sư bình tĩnh, Dương Mỹ Cát được hắn bảo vệ an toàn, dù sao lão nhân này cũng là luyện đan sư tam vân, tương đương với cường giả ba gông xiềng chí tôn.
Bộ Phương cầm Thái Đao Hoàng Kim Long Cốt, chém mạnh một đao xuống, trực tiếp chặt đầu một cự thú.
Cự thú nham thạch ngã nhào, dung nham nóng chảy phun trào lên.
Bộ Phương hơi nhếch khóe miệng, gió lớn thổi bay mấy sợi tóc trên mặt hắn.
Bá Vương Thập Tam Đao, cuối cùng Bộ Phương cũng nắm giữ, mặc dù hắn chỉ có thể chém ra một đao, nhưng uy lực của một đao này không thua kém công kích của cường giả Thần Cảnh.
Hơn nữa một đao này còn có tác dụng áp chế đáng sợ với linh thú.
- Dù kẻ nào cố gắng sống sót rồi cũng phải chết!
Mass nói.
Ánh mắt hắn đỏ như máu, sát ý cuồn cuộn khuếch tán ra.
Một cự thú nham thạch bao vây tất cả mọi người vào giữa, hung hăng nhìn chằm chằm mọi người.
Đối mặt với cự thú lớn như núi nhỏ, tất cả mọi người có vẻ nhỏ bé.
Mass nở nụ cười lạnh, cả người hóa thành một luồng huyết vụ, đánh về phía dưới.
Râu tóc bạc phơ của Huyền Bi Đại Sư bị gió thổi phất phơ.
Ầm ầm!
Bóng người Mass bị đánh ngược ra.
Huyền Bi Đại Sư đạp chân lên hư không, chắp tay đứng, phía sau có ba gông xiềng chập chờn, khí tức mạnh mẽ như rồng.
Tu vi của lão đầu này rất mạnh, ăn thêm linh đan vào nên thực lực càng đáng sợ hơn, chỉ mấy chiêu đã áp chế được Mass.
Bộ Phương nhìn cuộc chiến trên hư không, sau đó quét mắt nhìn bốn phía.
Toàn bộ đảo mỹ thực trở thành một đống hỗn độn, không còn phong cảnh xinh đẹp như lúc trước.
Không ít linh thụ mọc ra thức ăn bị đứt gãy, đốt thành tro tàn.
Toàn bộ đảo nhỏ hóa thành phế tích.