Đỗ Vi nhìn bóng lưng Bộ Phương rời đi, trong đôi mắt đẹp có chút dở khóc dở cười. Nàng không ngờ được, loài người lạnh lùng, cao ngạo lại nghiêm túc lúc trước có thể là người hài hước như vậy.
Nhưng nghĩ lại cũng đúng, một loài người dám một người một chó đánh vào Xà Nhân Đại Thành, hắn còn gì không dám làm nữa?
Nếu Bề Bề ở trước mặt Bề Bề Chí Tôn gì đó, căn bản không tính là chuyện...
Loài người có chút thú vị, nhưng... cũng phải cảm ơn loài người này a.
Trong mắt Đỗ Vi lập tức trở nên lạnh lùng, đuôi rắn của nàng lắc lư gây ra sóng nước ngập trời, lại chui vào trong hoàng cung.
- Khởi động trận pháp phòng vệ! Đánh những kẻ xấu xa, đáng chết này xuống cho lão nương!
Đỗ Vi vừa vào trong hoàng cung, tiếng hô phẫn nộ đã không ngừng truyền tới từng ngóc ngách trong Hoàng cung Xà Nhân, rất nhiều người rắn đang trốn ở trong hoàng cung liền cảm giác cả mặt đất chấn động.
Trong phút chốc, sóng nước xung quanh Hoàng cung lại tự động bị đẩy ra, ánh sáng màu xanh lục chuyển động xông lên trời, từng trận pháp hiện ra xung quanh Hoàng cung Xà Nhân, thậm chí tràn ngập ở trong không trung.
Mái tóc màu tím của Đỗ tung bay, ánh mắt lạnh lùng, đôi môi đỏ mọng hơi cong lên.
Trong phút chốc, ý niệm của nàng nối liền với rất nhiều trận pháp.
Trận pháp đối diện với đại quân Hải tộc đột nhiên bắn ra ánh sáng, mỗi đại pháo trận pháp ầm ầm mở ra, bắn ra ánh sáng rực rỡ.
...
Bộ Phương vừa chạy vừa không nhịn được hít hít mũi. Bề Bề om dầu trong nồi Huyền Vũ càng lúc càng hương, mùi thơm nồng đến mức làm Bộ Phương phải chảy nước miếng.
Các loại hải sản như cua bột, Bề Bề dùng để om dầu, mùi của nó thật sự rất thơm, còn thơm hơn cơm chiên trứng trong quán nhỏ Phương Phương.
Bởi vì chất thịt của hải sản khác, om dầu như vậy, mỡ bên trong bắn ra mùi thơm cũng hoàn toàn tỏa ra, kích thích ăn uống của người khác, khiến người ta không nhịn được phải nuốt nước miếng.
Bộ Phương bước trên mặt nước nhanh như tên bắn, trong Huyễn Hư Linh Trạch càng lúc càng nhiều nước biển, gần như đã hoàn toàn bị bao phủ, nước dâng cao tới hơn một mét. Nếu Bộ Phương không dùng chân khí chống đỡ, hắn rất nhanh liền sẽ nhấn chìm trong nước.
Hoàn cảnh này không quá tốt đối với Bộ Phương, nhưng đối với cường giả Hải tộc và Bề Bề Chí Tôn đang đuổi theo sau lưng hắn lại đặc biệt tuyệt vời.
Dáng vẻ cường giả Hải tộc cáo vài phần xấu hơn loài người.
Gương mặt của bọn họ giống như cá biển hóa thành loài người da xanh, mắt tròn lại dữ tợn, miệng lớn lại bẹp, hai bên đầu còn có mang cá mở ra khép lại.
Giưa các ngón tay còn mọc ra màng, quả thực lại giống người cá cỡ lớn.
Có cường giả Hải tộc còn mọc ra một cái đuôi cá đầy vảy xanh phía sau, có chút kỳ lạ.
Giờ phút này, ánh mắt cường giả Hải tộc nhìn Bộ Phương đầy phẫn nộ, Bộ Phương không kiêng nể mà nướng Bề Bề, quả thực chính là xem thường những cường giả Hải tộc bọn họ.
Tê tê!
Bề Bề Chí Tôn phát ra tiếng gào khẽ, sóng nước ngập trời, vô số cái chân quay tròn dao động, khiến cho cơ thể khổng lồ của nó nhanh chóng bắn đi, chẳng mấy chốc đã kéo gần khoảng cách với Bộ Phương.
Khi còn cách Bộ Phương không xa.
Mắt Bề Bề Chí Tôn trợn trừng, hai cái càng giống như liêm đao đột nhiên bắn ra, quỹ tích và tốc độ nhanh tới mức làm người ta gần như không nhận ra được.
Vào giờ phút này, không khí hình như cũng bị xé rách.
Bộ Phương nâng nồi Huyền Vũ, cơ thể chợt lạnh giá. Hắn cảm giác được có một sát ý lạnh như băng bao phủ ở trong đầu hắn, làm cho trái tim đang dao động vì mùi thơm của Bề Bề om dầu chợt căng thẳng.
Ầm!
Chân khí cuộn trào mãnh liệt, mặt nước dưới chân đột nhiên bắn ra sóng nước ngập trời, Bộ Phương phóng lên cao.
Hai cái càng của Bề Bề Chí Tôn hung hăng bổ xuống.
Lại có tiếng nổ mạnh phát ra. Ở vị trí của Bộ Phương lúc trước đã hiện ra hai hố sâu thật lớn, trong đó vẫn có sóng nước đánh tới.
- Đúng là càng có lực mạnh... Con Bề Bề này tuyệt đối chắc thịt, mùi vị cũng cực ngon đây!
Bộ Phương bước trong không trung rời đi, còn không quen khen một câu.
Theo hắn lao lên không trung, cường giả Hải tộc cũng từ từ rút ngắn khoảng cách.
Một vị cường giả Hải tộc cảnh giới Chiến Thần bát phẩm phát ra một tiếng rít gào, một cây đinh ba xuất hiện, đột nhiên ném về phía Bộ Phương.
Bộ Phương hít sâu một hơi, ý niệm thoáng động, chân khí điên cuồng phun ra, chân khí trong cơ thể thoáng cái đã tiêu hao rất nhiều. Vào giờ phút này, nồi Huyền Vũ đột nhiên lớn lên.
Đường vân phía ngoài nồi Huyền Vũ giống như sống lại, ánh sáng màu vàng cuồn cuộn phát lên.
Nồi Huyền Vũ rất lớn giống như một ngọn núi nhỏ bị Bộ Phương đập ra ngoài.
Cây đinh ba đập vào trên nồi Huyền Vũ, tự nhiên bị đẩy lùi, thậm chí còn không thể làm nồi Huyền Vũ lay động.
Mấy vị cường giả Hải tộc lập tức hít một hơi lạnh. Má nó, đây là cái quỷ gì vậy?
Nồi Huyền Vũ nhanh chóng gào thét lao đến. Nhân cơ hội này, mắt cá chết của cường giả Hải tộc đột nhiên trợn trừng, nâng bàn tay vỗ về phía nồi Huyền Vũ.
Nhiều cường giả Hải tộc như vậy hợp lực đánh ra, ngược lại đầy tự tin.
Nhưng khi bàn tay của bọn họ chạm tới nồi Huyền Vũ, mặt đám cường giả Hải tộc này lập tức trở nên đặc biệt khó coi...
Xuy xuy xuy!!
Từng mùi thịt nướng tỏa ra mặt, các cường giả Hải tộc cũng muốn vặn vẹo.
Từ trong miệng bọn họ không ngừng truyền ra tiếng hét thảm, trong mắt mỗi người đầy vẻ khủng hoảng.
Nóng!
Cực nóng!
Lửa cháy dưới nồi Huyền Vũ này là Thiên Địa Huyền Hỏa, cho dù lúc này không bắn ra uy năng mạnh mẽ, nhưng... đốt nồi Huyền Vũ, cơ thể bọn họ sao có thể cứng rắn chống lại được.
Những cường giả Hải tộc này cảm giác bàn tay của mình dường như cũng sắp bị nướng chín, lòng bàn tay bị nướng tới cong cả lại.
Nhưng điều càng khiến cho bọn họ hoảng sợ hơn là nồi Huyền Vũ này vẫn đang nghiền ép về phía thân thể của bọn họ.
Má nó... cái nồi này nóng thế!
Xèo xèo xèo!!
Theo từng mùi thịt bốc lên, rất nhiều cường giả Hải tộc hét thảm, rơi từ trong không trung xuống và ngã vào trong nước, mặt nước cũng tỏa ra hơi nóng.
Bộ Phương kinh ngạc nhìn tình cảnh này, không ngờ được nồi Huyền Vũ cực nóng còn có hiệu quả như vậy.
Ngược lại, hắn phát hiện ra một cách mới để dùng nồi đen.
Trong đầu vừa thoáng nghĩ, nồi Huyền Vũ đã thu nhỏ lại, bay về phía Bộ Phương.
Mang theo quán tính, hơi nóng và mùi thơm trong nồi cũng điên cuồng tỏa ra.
Một con Bề Bề bị om dầu tới đỏ từ trong đó bay ra, dầu bắn lên trên không trung, mùi thơm nồng tỏa ra bốn phía.
Ánh mắt Bộ Phương lập tức sáng ngời.
Chính là ngươi, Bề Bề om dầu!
Khói xanh lượn lờ, con dao xương rồng xuất hiện.
Bộ Phương sử dụng dao làm bếp tiếp nhận một con Bề Bề bị dầu om tới vỏ đỏ lên. Cả con Bề Bề đều cong lại, nóng hôi hổi, mùi thơm nồng tỏa ra.
Bộ Phương rung con dao làm bế, hất Bề Bề lên không trung.
Đao nhất thời chuyển động, đuôi Bề Bề chợt rơi xuống, lập tức lộ ra một đoạn miệng cuối cùng, trong đó có nước nhỏ xuống.
Chân khí của Bộ Phương lên ngón tay, nắm lấy Bề Bề, dao làm bếp rạch một cái vào cái miệng đó và chợt kéo lên.
Chỉ nghe một tiếng xoạt âm thanh, tất cả vỏ của Bề Bề lại bị Bộ Phương lột ra như vậy.
Chỉ còn lại thịt tôm trắng mịn, thịt tôm om dầu thật sự rất thơm, thịt béo ngậy và nóng dòn.
Bộ Phương nuốt nước miếng ực một cái, nắm lấy đầu tôm, cắn phần thịt tôm.
Thịt tôm mềm thoáng cái rơi vào trong miệng hắn, làm cho mắt hắn chợt sáng lên, một cảm giác không sao tả xiết chảy vào trong lòng hắn, thịt tôm dai bị răng hắn ép xuống, mùi thơm tràn ngập ở trong miệng và chóp mũi của Bộ Phương.
Mùi hải sản cùng mùi rượu Băng Tâm Ngọc Hồ Tửu hòa quyện vào nhau, khiến người ta chìm đằm trong đó.
Linh khí ẩn chứa trong thịt Bề Bề trào vào trong cổ họng của Bộ Phương, giống như gột rửa khắp toàn thân hắn vậy.
Ăn ngon thật!
Bộ Phương chìm đằm trong mùi vị của nó và tán thưởng một câu.
Hắn lại cắn một miếng, bỏ hết phần thịt tôm vào trong miệng, hưởng thụ món ăn ngon làm toàn thân người ta thấy sung sướng này.
Tê tê!
Ngửi được mùi thịt trong không khí, ánh mắt Bề Bề Chí Tôn càng thêm giận dữ, toàn thân phát ra sóng linh khí, càng như liêm đao xé rách không gian, chém về phía Bộ Phương, cơ thể bắn nhanh về phía Bộ Phương.
Nồi Huyền Vũ vung lên, đập về phía Bề Bề Chí Tôn.
Bịch một tiếng vang lên, Bề Bề này phun ra lực lớn, làm nồi Huyền Vũ bắn ngược trở lại.
Trong lòng Bộ Phương thầm kinh ngạc, một con Bề Bề lại bắn ra khỏi nồi, được Bộ Phương nắm ở trong tay.
Bộ Phương chặn lại nồi Huyền Vũ, không nói hai lời liền xoay người bỏ chạy.
Trong nháy mắt, Bề Bề Chí Tôn này bạo phát ra lực lượng quả thật khủng khiếp, cứng đối cứng không có lợi, hơn nữa... bây giờ quan trọng nhất là cảm nhận món ăn ngon Bề Bề om dầu này.
Ăn Bề Bề om dầu dưới sự đuổi giết của Bề Bề Chí Tôn... má nó, làm kẻ trộm thật kích thích!
Vút vút vút!
Bộ Phương lại giẫm lên mặt nước, chân khí cuồn cuộn trong cơ thể, lao nhanh như tên bắn.
Trong tay hắn lại không hề chậm trễ, dao làm bếp vỗ một cái, Bề Bề bay lên, chém đuôi, lại gạt nhẹ liền lột vỏ tôm, lộ ra thịt tôm trắng vẫn còn giật giật.
Mùi thơm tỏa ra, Bộ Phương lại cắn xuống một cái, trong miệng ứa nước bọt. Bộ Phương ăn tới miệng đầy dầu mỡ, trên gương mặt lộ ra cảm giác hưởng thụ.
Bộ Phương đang hưởng thụ, Bề Bề Chí Tôn truy sát Bộ Phương lại không hưởng thụ được như vậy, vô số chân đang không ngừng vung vẩy, nhanh chóng đuổi theo về phía Bộ Phương.
Trong lúc đuổi tới, một cái nồi đen liền đập tới, nồi đen vừa nóng lại vừa nặng đập cho nó sửng sốt.
Loài người đáng chết này lại nhân cơ hội này, lôi ra một nhóc bảo bối của nó và bắt đầu ăn thêm!
A! Bề Bề muốn phát điên rồi!
Cứ như vậy, một người một tôm, ngươi đuổi ta ăn lúc gần lúc xa.
Trong lúc vô tình, hướng Bộ Phương đi lại càng gần với mỏ nguyên tinh.
...
Trong sóng biển ngập trời, mấy bóng người lướt sóng rời đi, khí tức cường đại phóng ra.
Trên bầu trời, một chiếc chiến thuyền kim loại rất lớn lơ lửng giữa không trung. Phong chấp sự chắp tay sau lưng, đứng lặng ở trên đó, ánh mắt nghiêm trọng nhìn này mấy bóng người lướt sóng đến.
- Cường giả Hải tộc à?
Phong chấp sự khẽ thì thầm.
Từ trên thân mấy bóng người này, Phong chấp sự cảm ứng được một khí tức đặc biệt đáng sợ.
Cường độ của khí tức kia không phân cao thấp với hắn, rất rõ ràng, đối phương cũng là một vị Thần cảnh thập phẩm, cường giả Thần Thể cảnh, cơ thể mạnh mẽ, khí huyết như cầu vồng!
Lẽ nào mục tiêu của Hải tộc cũng là mỏ nguyên tinh lớn?
Phong chấp sự lập tức nhíu mày, sau đó nhếch môi. Khí huyết trong thân thể giống như sóng lớn vỗ vào bờ vậy, cuồn cuộn, ầm ầm vang vọng, giằng co với cường giả Hải tộc Thần Thể cảnh đang đạp sóng lao tới.
Thần cảnh Hải tộc híp mắt rồi mở ra, nhìn về phía chiến thuyền kim loại trên bầu trời, sắc mặt nghiêm trọng.
Khi hai bên đang giằng co, trong lối vào mỏ nguyên tinh phía dưới lại phát sinh tiếng nổ mạnh.
Ầm ầm!!
Sau mấy tiếng nổ, vài bóng người chật vật lao vọt từ trong ra.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT