"Hạ tiểu thư, điều kiện của cô thật tốt quá, ở chỗ này của chúng tôi sẽphải chịu thiệt, thứ lỗi . . . . ."
"Hạ tiểu thư, cô cũng biết, chúng tôi cùng Chung thiếu từ trước đến nay hợp tác rất tốt, cho nên, rất xin lỗi. . . . . ."
"Hạ tiểu thư, điều kiện của cô đang phù hợp yêu cầu của chúng tôi. . . . . . Chờ, tôi nhận điện thoại. . . . . . Xin lỗi, Hạ tiểu thư, xin hỏi, cô cùng Chung thiếu có quan hệ gì?"
. . . . . .
Lần thứ N vấp phải trắc trở, Hạ Tử Ca rốt cục cũng từ bỏ. Cô cho là luôn có kỳ tích, lại phát hiện thì ra là kỳ tích hoá ra chỉ là lừa mình dối người . Ngồi ở hành lang công viên, nhìn lá mùa thu bay xuống, Cô đột nhiên buồn cười, khóe miệng kéo ra, cũng không phải cười, mà là khóe mắt chảy xuống một giọt nước. Nâng cánh tay lên lau đi giọt nước mắt, bộ mặt vui vẻ trở lại, giấu đi sự mất mát trong đôi mắt.
Đều nói mùa thu là kế hoạch lớn nhất của đời người, nhưng đối với cô - một nhân viên phục vụ, mùa này chỉ có lạnh lẻo. Lẳng lặng ngồi chốc lát, cho đến khi trời chiều biến mất, Hạ Tử Ca từ từ đứng lên, đi tới thùng rác, ngón tay nắm một xấp lý lịch, sau một khắc, toàn bộ vứt vào thùng rác.
Nhân viên chuyên nghiệp, hoá ra chỉ là vụn giấy.
Tập đoàn Mộ thị cao vút trong mây, kiến trúc lộ ra vẻ xa hoa quý phái, là một tập đoàn lớn mạnh, đầy đủ về mọi mặt
Mà năm năm trước, chủ tịch tập đoàn Mộ thị từ Mỹ trở về, chỉ có duy nhất một đứa con trai là Mộ Diễn. Vì thế anh đảm nhiệm luôn chức vụ tổng giám đốc
"Mộ tổng, tất cả các hạng mục đã được báo cáo xong, chỉ còn lại thủ tục làm, dự tính ba tháng sau hạng mục có thể khởi động. Đây là toàn bộ hồ sơ của các nhân viên, sau ba thàng sẽ có thông báo tuyển dụng"
Chương bí thư đem mấy văn kiện thả trên bàn làm việc của tổng giám đốc, chờ đợi tổng giám đốc đại nhân xác nhận ký tên.
Mộ Diễn khóe miệng thâm thuý, nhớ lại bộ mặt quật cường kia, hơn một tháng đã qua, anh chưa từng nhận được bất kỳ về tin tức về cô. Hôm đó, bởi vì tạm thời có việc gấp, anh vội vàng rời đi, cho là cô cuối cùng sẽ tìm đến anh, ngược lại thì không.
Ba phút đồng hồ sau, trên bàn làm việc văn kiện không động chút nào, Chương bí thư xinh đẹp mắt xếch hướng bàn làm việc, vẻ mặt lạnh nhạt không để ý của tổng giám đốc. Hợp tác nhiều năm như vậy, cô dễ dàng đoán ra, Tổng giám đốc đại nhân đang thất thần.
Cô thật không hiểu nổi ai có thể làm cho Tổng giám đốc của chúng ta trở nên như vậy?
"Chớ đoán, sẽ không phát sinh bất kỳ chuyện gì." Mộ Diễn thanh âm trầm thấp cắt đứt phán đoán của Chương Tiểu Hiền, cúi đầu lật xem đống văn kiện, "Nói cho toàn bộ nhân viên, ở tất cả các hạng mục, còn cần thêm những người có quan hệ xã hội, phải có cả những người đã có kinh nghiệm ở quán bar, đồng thời nhát định phải có kiến thức chuyên nghiệp, hơn nữa phải là người ở địa phương"
"Phải" Chương Tiểu Hiền nhận lấy văn kiện, ánh mắt quay một vòng, yêu cầu như vậy , phảng phất có ý gì đó, nhất định có gì mờ ám, vì vậy thử dò xét hỏi, "Mộ tổng, ngài có người đã chọn trước sao?"
Bút máy "ba" một tiếng rơi trên mặt bàn, Mộ Diễn nhẹ nhàng dựa vào phía sau "Chương bí thư, nếu như cô quá rỗi rãnh, tôi không ngại để cho vô bận rộn hơn một chút. . . . . ."
"Ô Ô, anh thật quá nhỏ mọn, hôn lễ của tôi vì anh đã chậm trễ ba tháng, anh còn muốn như thế nào nữa, là muốn tôi bụng to bước vào lễ đường sao?" Chương Tiểu Hiền trừng mắt, hận không được nhào tới đấm vào mặt của anh.
"Thật ra thì, tôi thật không ngại." Chương Tiểu Hiền cơ hồ hộc máu. Cô cùng Mộ Diễn nói chuyện, tất cả lời nói phảng phất không có chút tác dụng nào.
Chương Tiểu Hiền giận đùng đùng cầm văn kiện đi ra ngoài, nhanh đến cửa, lại đột nhiên dừng bước, "A, quên nói cho anh biết, Mộ tổng, mới vừa rồi phu nhân điện tới nói anh cần tham gia yến hội vào buổi tối thứ hai . Phu nhân đã an bài, nhất định sẽ phải tham gia đúng lúc."
Nói xong, không để ý phản ứng của người phía sau, Chương Tiểu Hiền nhanh chóng vọt ra khỏi phòng làm việc của tổng giám đốc, cũng vì ý nghĩ trả thù mà ủng hộ chuyện này.
Ba tháng trước, nàng đã có hôn ước, chỉ bởi vì một câu nói đùa, liền bị Mộ tổng giám đốc lưu đày, buộc hôn lễ của cô phải kéo dài. Đáng đời lần này cô sẽ trả thù .
Hẹn hò? Mộ Diễn giơ tay lên nhéo chân mày, tháng này anh đã uyển chuyển cự tuyệt mấy lần, đoán chừng lần này thật là không cách nào từ chối . Huống chi, Mộ thị quả thật cần cơ quan tài chính ủng hộ.
Con ngươi đảo quanh một chút, Mộ Diễn lấy tay nhấn một dãy số: "Dung tỷ, ta cần một tiểu thư có quan hệ xã hội đi đàm phán, yêu cầu của ta rất đơn giản, trình độ học vấn cao, từng có kinh nghiệm ở hộp đêm. . . . . . Về phần tiền giới thiệu, chỉ cần trúng tuyển, bà cứ ra giá. . . . . ."
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT