Phát hiện đối phương đã nhận ra mình, Lâm Thần từ tốn đứng dậy nhưng trong lòng lại có chút khó chịu, chẳng qua hắn chỉ liếc nhìn một cái mà đối phương đã nhận ra sự tồn tại của hắn.

Lâm Thần lại không có ý che giấu thân phận, nếu như thân phận bị lộ thì đi ra cũng chẳng sao.

Đối phương đanh giá Lâm Thần một lát, trong mắt nhất thời lóe lên sự kinh ngạc.

Hắn khẽ cau mày nói:

- Hai vị đệ tử vừa nãy là do ngươi giết?

Bốn phía xung quanh đây thì chỉ có mỗi Lâm Thần và một con yêu thú tiểu Bạo Hùng, mà xem dáng vẻ thì tiểu Bạo Hùng đang ngủ say, nằm trong trạng thái sắp đột phá đã một thời gian căn bản không đủ khả năng ra tay giết hại hai đệ tử nội môn Thuần Dương môn.

Theo suy đoán, vậy thì Lâm Thần là kẻ có khả năng nhất.

Chẳng qua hắn rõ ràng nhìn thấy Lâm Thần là đệ tử tu vi chỉ là Luyện Thể cảnh tầng thứ tám sơ kỳ, trong lòng lại nổi lên cơn hoài nghi, lúc này mới dám mở miệng hỏi. Dù gì đi chăng nữa hai vị đệ tử nội môn Thuần Dương môn tu vi đều cao cường hơn Lâm Thần, Lâm Thần sao lại có thể ra tay giết hại hai vị đệ tử nội môn Thuần Dương môn được chứ?

Lâm Thần khẽ gật đầu, trong lúc gặp hai vị đệ tử kia, hai người này thừa cơ yêu thú tiểu Bạo Hùng đang đột phá muốn ra tay chém giết tiểu Bạo Hùng.

Lâm Thần mặc dù đã khuyên ngăn nhưng hai người này chấp niệm quá lớn không chịu lắng nghe trái lại còn muốn thủ tiêu cả Lâm Thần, mọi việc đều nằm ngoài dự liệu của Lâm Thần...

Nhìn Lâm Thần gật đầu, đệ tử võ giả nhất thời kinh ngạc khẽ nói:

- Ngươi giỏi lắm, tu vi chỉ vừa mới đạt đến Luyện Thể cảnh tầng thứ tám trung kỳ mà đã có thể ra tay giết hại hai vị đệ tử kia. Có điều may mắn sẽ không đến hai lần đâu. Hôm nay ngươi gặp phải Thiệu Tử An ta, nhất định sẽ chết ở nơi đây.

Hắn khẽ nhìn Lâm Thần, vốn dĩ trong mắt hắn, Lâm Thần không đủ tư cách để so sánh.

Lâm Thần khẽ lắc đầu nói:

- Cái chết của hai vị sư đệ kia là việc ngoài ý muốn. Hai người đó thừa nước đục thả câu, khuyên ngăn lại không thành ta bất đắc dĩ phải xuống tay.

Tránh được xung đột thì tránh, không nhất thiết phải tạo thêm một kẻ thù. Huống hồ, người trước mặt kể cả công lực lẫn tu vi đều cao cường hơn hai người đệ tử kia, Lâm Thần muốn đối phó chắc chắn sẽ gặp không ít phiền phức.

Chỉ có điều Lâm Thần thì nghĩ như thế nhưng vị đệ tử kia thì không. Hắn hừ lạnh một tiếng rồi khẽ nói:

- Ta chỉ cần biết ngươi chính là hung thủ, giết người đền mạng là chuyện tất nhiên.

Nói xong đệ tử tự xưng là Thiệu Tử An liền tiến đến Lâm Thần.

Lâm Thần khẽ nhíu mày đang muốn mở lời nhưng chưa kịp thì đã bị đệ tử Thiệu Tử An tấn công.

- Tiệt Mạch quyền!

Thiệu Tử An khẽ quát một tiếng, tay phải hiện quyền tấn công Lâm Thần.

Đòn này được xuất ra đồng thời trong tay đệ tử Thiệu Tử An ánh lên kim quang nhàn nhạt, tất nhiên là đã tu luyện qua công pháp luyện thể, chiêu thức tu luyện này này là công pháp luyện thể của võ giả, khả năng phòng ngự cực kỳ cao, quả thật người này không tầm thường chút nào.

Nếu như lúc trước Lâm Thần trải qua cuộc đại chiến cùng Lâm Hùng mà không tu luyện công pháp luyện thể, với thực lực của Lâm Hùng ở Thiên Cực tông tuyệt đối là võ giả đứng đầu.

Ầm...

Thấy vậy, Lâm Thần cũng không nhiều lời, thân thể liền chấn động. Nhất thời trên người tỏa ra hào quang màu đồng, đồng thời hắn xuất chưởng hướng về phía đệ tử Thiệu Tử An mà tấn công.

Một âm thanh nặng nề vang lên! Trong chốc lát, hai người đều lùi về sau mười bước, mặt Lâm Thần không có cảm xúc, mà Thiệu Tử An lại tỏ vẻ khiếp sợ nhìn Lâm Thần.

Lời nói phát ra có chút kinh ngạc khẽ nói:

- Ngươi đã tu luyện công pháp Cổ Đồng Luyện Thể tới cảnh giới cao như thế sao?

Phải biết, tu vi Lâm Thần chỉ vừa đạt đến Luyện Thể cảnh tầng thứ tám trung kỳ, còn Thiệu Tử An đã bắt đầu tu luyện công pháp Cổ Đồng Luyện Thể từ khi là Thiên Cương cảnh sơ kỳ, mà phải hao phí rất nhiều sức lực mới tu luyện được mức độ như vậy, vậy mà Lâm Thần chỉ là Luyện Thể cảnh tầng thứ tám trung kỳ lại có thể tu luyện được công pháp Cổ Đồng Luyện Thể cao cường thế này.

Có điều nhìn thấu điều này, Thiệu Tử An cũng không quá ngạc nhiên. Cú đấm vừa nãy, tuy hai người không vận dụng toàn bộ công lực nhưng chung quy vẫn đã nhìn thấu được đối phương. Lâm Thần tu luyện công pháp Cổ Đồng Luyện Thể cao cường đến như thế, tất nhiên một đệ tử Thiên Cương cảnh sơ kỳ tuyệt đối không phải là đối thủ của hắn. Thực lực cao cường đến như thế, có thể ra tay giết hại hai vị đệ tử kia cũng không phải là kẻ bình thường.

Lâm Thần khẽ nhìn Thiệu Tử An, đứng yên không cử động.

Nhìn thấy Lâm Thần vô cảm, Thiệu Tử An tức giận khẽ nói:

- Ta mặc kệ ngươi có tu vi hay công lực cao cường đến như thế nào, hôm nay ngươi vẫn phải bỏ mạng.

Nói xong, Thiệu Tử An đột nhiên lao tới, duỗi tay xuất chiêu hướng tới Lâm Thần điên cuồng tập kích.

Lâm Thần không chút sợ hãi, hắn đã tu luyện tới tầng thứ ba của Cổ Đồng Luyện Thể quyết, từng quyền lực thi triển ra đến mười tám ngàn cân. Chỉ cần lấy Cổ Đồng Luyện Thể công pháp đấu, đối mặt cùng với Thiệu Tử An Thiên Cương cảnh trung kỳ, hắn hoàn toàn có thể không bị hạ gục.

Rầm rầm rầm...

Chỉ trong nháy mắt trên thảo nguyên liền phát ra những âm thanh nấm đấm nặng nề chói tai. Mỗi lần phát ra hai người đều văng xa hơn mười bước nhưng chốc lát lại tiếp tục công kích nhau.

Nhưng càng đánh Thiệu Tử An càng bất an, tu vi của hắn cũng không thấp nhưng cùng quyết đấu với đệ tử Luyện Thể cảnh tầng thứ tám sơ kỳ lại không phân thắng bại. Nếu như việc này được truyền ra ngoài thì còn gì là mặt mũi.

Lâm Thần càng đánh tinh thần lại càng tăng cao. Lâm Thần lúc trước lợi dụng máu tươi của Truy Phong thú cùng với Ma Vượn bốn tay tu luyện. Hấp thụ rất nhiều linh khí của máu tươi nội lực bên trong gia tăng không ít nhưng vẫn chưa được luyện hóa. Trong phút chốc đã kích phát những linh khí ẩn giấu này, làm cho quyền lực của hắn thoáng tăng lên một ít.

- Tiểu tử ngươi cũng rất có bản lĩnh. Ngược lại ta lại muốn xem xem ngươi có thể đỡ nổi một đao của ta không!

Thiệu Tử An phẫn nộ, lúc trước vì thấy tu vi Lâm Thần chỉ là Luyện Thể cảnh tầng thứ tám trung kỳ nên nghĩ rằng sử dụng luyện thể công pháp cũng đủ để giải quyết Lâm Thần rồi. Không ngờ rằng không những không giết được hắn trái lại còn làm cho chính bản thân phẫn nộ.

Có điều Thiệu Tử An vẫn không xem trọng Lâm Thần, luyện thể công pháp chỉ là phụ, võ thuật chính của hắn chính là đao pháp, đao vừa xuất tất máu chảy!

Thiệu Tử An tin tưởng đao này vừa chém xuống Lâm Thần tất sẽ chết.

Có điều Thiệu Tử An vừa mới hạ đao, Lâm Thần liền khẽ cười rút Hàn Thiết kiếm ra.

Thấy vậy, Thiệu Tử An càng thêm phẩn nộ, hóa ra cận chiến nãy giờ, Lâm Thần lại không dốc toàn lực mà không vận dụng toàn lực đồng nghĩa việc Lâm Thần không coi hắn ra gì.

- Hổ Liệt trảm!

Bị một đệ tử tu vi cấp thấp xem thường, Thiệu Tử An vô cùng tức giận, hắn điên cuồng cầm đại đao bổ tới tấp.

Một đao hạ xuống, chân khí trên người Thiệu Tử An tuôn trào, một luồng khí thế trên người hắn theo đạo đao chém xuống, hiển nhiên là hắn vận dụng toàn bộ công lực.

Lâm Thần nhìn thấy liền vung Hàn Thiết kiếm trong tay lên, ở giữa không trung lưu lại mấy đạo tàn ảnh, cuối cùng va chạm vào đại đao của Thiệu Tử An phát ra một âm thanh chói tai nặng nề.

Xì xì...

Chỗ giao nhau tia lửa bắn ra tung tóe.

Mặt Lâm Thần hơi biến sắc, chỉ cảm thấy luồng sức mạnh từ Hàn Thiết kiếm truyền đến, bản thân không kìm được mà lùi lại vài bước. Bên kia, mặt Thiệu Tử An cũng biến sắc lùi lại, trong lòng ngạc nhiên, không nghĩ tới một đòn này vẫn không thể giết được Lâm Thần.

Trong lòng kinh ngạc đồng thời tức giận cũng dâng cao, tu vi Lâm Thần chỉ là Luyện Thể cảnh tầng thứ tám trung kỳ lại có công lực mạnh như thế, một người tố chất thiên phú kinh khủng như thế nếu như để hắn tu luyện thành công, một khi tu vi của hắn tăng lên thì chắc chắn không thể nào đánh bại hắn.

Thiệu Tử An nghĩ thầm liền hướng đến Lâm Thần công kích liên tục, giơ bảo đao mà bổ xuống.

Rầm rầm rầm...

Thiệu Tử An lực công kích nhanh, Lâm Thần chỉ có thể giơ Hàn Thiết kiếm lên chống đỡ, trong nháy mắt không biết hai người đã công kích nhau bao nhiêu chiếu rồi, mỗi một chiêu đều mang sát khí chí mạng.

Nhìn Lâm Thần vẫn tiếp tục phòng thủ mà không công kích, trong lòng Thiệu Tử An không khỏi tức giận. Hắn năm nay mười bảy tuổi đã là đệ tử nội môn Thuần Dương môn, thiên phú, tu chất đều có thể tưởng tượng được nhưng thật không ngờ Lâm Thần còn là thiên tài bẩm sinh lợi hại hơn hắn.

Nhìn lại thì Lâm Thần cũng chỉ tầm mười sáu tuổi vậy mà công lực lại cao cường đến như thế. Quan trọng hơn là tu vi của Lâm Thần thật sự không phải là cao thâm gì.

- Đi chết đi!

Thiệu Tử An gầm một tiếng. Hai mắt đỏ rực bổ đao xuống lần thứ hai.

Khi xuất đao, Thiệu Tử An hơi dừng lại một lát, dường như đang vận dụng chân khí trong cơ thể, cũng chính trng nháy mắt này trên đại đao nhất thời bị che kín một tầng chân khí màu đỏ tươi.

- Bí kỹ?

Thấy vậy Lâm Thần không khỏi ngạc nhiên. Ngày đó, Lâm Hùng cũng sử dụng tới bí kỹ trong đại hội gia tộc, có điều bí kỹ chia làm rất nhiều loại, Thuộc Tử An dùng chân khí bao trùm lên trên đại đao, loại bí kỹ này tên là Chân kỹ, là một loại uy lực mạnh mẽ nhất.

Không nghi ngờ gì nữa, nếu như đòn đánh rơi vào trên người Lâm Thần, cho dù hắn có luyện thể công pháp cũng sẽ bỏ mạng.

Uống!

Không do dự, Lâm Thần di chuyển, giơ Hàn Thiết kiếm lên cao cùng lúc vận dụng chân khí trong cơ thể thả ra trên thân Hàn Thiết kiếm, sau đó Hàn Thiết kiếm hướng Thiệu Tử An mạnh mẽ đánh xuống.

Ầm...

Thiệu Tử An cầm đại đao lao đến, nhưng chớp mắt trong lòng hắn liền bất an nhìn về Hàn Thiết Kiếm đi đến hiện lên một tia sợ hãi.

Nhưng hắn còn chưa suy nghĩ được gì thì hai công kích đã va chạm nhau tạo ra một âm thanh chói tai nặng nề.

Ngay sau đó hắn liền thấy Thiệu Tử An bị đánh văng ra xa mười trượng. Tay cầm đao liền bị Lâm Thần dùng Hàn Thiết kiếm chặt đứt, máu tươi bất ngờ chảy xuống, sắc mặt bỗng tái nhợt.

- Không thể nào! Chuyện này là không thể nào! Tu vi của ngươi thấp như thể làm sao có thể đánh trọng thương ta được!

Sự phẫn nộ hiện lên trên gương mặt Thiệu Tử An.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play