Vào lúc giữa trưa, bên trong Công Đức Đường chỉ có vài đệ tử ngoại môn đang trả nhiệm vụ để quy đổi thành điểm cống hiến, thời gian này, đại đa số đệ tử ngoại môn đều ở trong hạp cốc tử khí vội vàng làm nhiệm vụ.
Cho dù là đệ tử ngoại môn ở đây, vẻ mặt cũng rất vội vã, trả nhiệm vụ xong liền rời đi nhanh chóng, đoán chừng là lại chạy tới hạp cốc tử khí, thời gian của đệ tử ngoại môn, từng giây từng phút đều cực kỳ quý giá, lãng phí một chút cũng không được.
Dù sao hằng năm, đệ tử ngoại môn đều phải nộp lên tông môn điểm cống hiến, quy củ tông môn được khắc trên tảng đá lớn, làm đệ tử ngoại môn Huyền Thiên Tông, hoặc là nhanh chóng đột phá đến Trúc Cơ Kỳ, tự động tấn cấp lên làm đệ tử nội môn, hoặc là hằng năm nộp lên điểm cống hiến được quy định đảm bảo tư cách đệ tử ngoại môn.
Quy củ Ngư Long Phong, nếu như vào tông môn mà một năm chưa đột phát đến Trúc Cơ Kỳ, cuối năm phải nộp lên một trăm điểm cống hiến mới có thể ở lại thêm một năm.
Năm thứ hai, nộp lên ba trăm điểm cống hiến.
Cho tới năm thứ ba trở đi, thì phải nộp lên năm trăm điểm cống hiến mới có thể ở lại trên núi.
Nếu như đến cuối năm vẫn chưa nộp đủ điểm cống hiến, chúc mừng ngươi, ngươi sắp trở thành là một trong số những đệ tử ngoại môn bị đuổi khỏi sơn môn.
Trưởng lão chấp sự nhiệm vụ Công Đức Đường là Tần Lập Phu, an tọa trên chỗ ngồi, nhìn vẻ mặt vội vã của đệ tử ngoại môn, trong con ngươi hiện lên một tia hoài niệm.
Lớn tuổi rồi sẽ nhớ về chuyện của quá khứ.
Năm đó chính mình cũng có thiên phú tốt, là đệ tử ngoại môn có tiền đồ sáng lạng, vẻn vẹn chỉ dùng thời gian hai năm, hắn liền từ Luyện Khí Kỳ đột phá đến Trúc Cơ Kỳ, tấn chức đệ tử nội môn.
Đáng tiếc là, tới nội môn rồi mới biết thiên ngoại hữu thiên, nhân ngoại hữu nhân, đã nhiều năm như vậy, đảo mắt một cái hắn đã già đi, vô vọng đột phá, cuối cùng lại trở về làm đệ tử ngoại môn ở tại Ngư Long Phong, được vị trí là trưởng lão chấp sự nhàn nhã.
"Tần trưởng lão!"
Một bóng người chẳng biết lúc nào đứng ở trước mặt Tần Lập Phu, kéo hắn về thực tại.
Thiếu niên mặc trên người đồng phục đệ tử ngoại môn màu xanh loại tơ tằm tốt nhất, trên áo có hoa văn màu xanh, hoa lệ nhưng cũng có phần không có đường nét rối loạn.
So với môn phái phát đồng phục cho những đệ tử bình thường, trên người thiếu niên này mặc bộ đồng phục này cao cấp hơn hẳn, thực tế hoa văn trên áo có trận pháp nhỏ, có chức năng chống bụi không thấm nước.
Cũng bởi vì có thêm chức năng nhỏ này, bộ đồng phục cho đệ tử này tiêu hao chính là mười điểm cống hiến ở Công Đức Đường, đệ tử mua đã ít lại càng ít.
Điểm cống hiến cực kỳ quý giá, coi như cuối năm không thiếu điểm cống hiến nộp lên, tiêu hao vào bộ y phục này không bằng dùng vào việc đổi đan dược, võ kỹ, bí pháp, bảo khí còn tốt hơn nhiều.
"Ồ? Ngươi là Hoàng Thanh, đúng không?" Tần Lập Phu suy nghĩ một chút, nhận ra người thiếu niên này.
Tần Lập Phu rất ít khi nhớ tới tên của đệ tử ngoại môn, cho dù là đệ tử thiên tài, hắn cũng không nhất định nhớ tới.
Dù sao Huyền Thiên Tông cũng là siêu cấp tông môn, đệ tử ngoại môn thiên tài ở trong tông môn hằng năm đều có vài người, không có gì phải ngạc nhiên, nhưng hắn lại nhận ra đệ tử ngoại môn Hoàng Thanh này, bởi vì hắn thực sự là quá đặc biệt.
Thiếu niên trước mắt này nhìn vẻ ngoài khoảng chừng mười bảy, mười tám tuổi, ở trên Ngư Long Phong, mười tám tuổi tuy là không lớn.
Mấu chốt là hắn lên núi từ rất sớm, mười hai tuổi đã lên núi.
Tần Lập Phu ở Ngư Long Phong làm trưởng lão chấp sự nhiều năm như thế, gặp vô số đệ tử ngoại môn, nhưng Hoàng Thanh lại là độc nhất vô nhị.
Hoàng Thanh này là đệ tử ngoại môn ở Ngư Long Phong đã bao nhiêu năm rồi chứ, không sáu năm cũng năm năm rồi?
Nói như thế, Huyền Thiên Tông để cho đệ tử ngoại môn tiến vào nội môn chia làm ba cách.
Thứ nhất, là thiên tài tuyệt thế trong vạn người chưa chắc có được một, ở Ngư Long Phong chưa tới một năm, từ Luyện Khí Kỳ đột phá tới Trúc Cơ Kỳ, dùng năm thứ nhất tiến vào nội môn ngay cả điểm cống hiến cũng không cần phải nộp.
Thứ hai, là nhân tài có thiên phú tu luyện trong trăm người, dùng hai năm từ Luyện Khí Kỳ đột phá Trúc Cơ Kỳ, tuy rằng năm đầu tiên không thể đột phá Trúc Cơ Kỳ, cần phải nộp lên một trăm điểm cống hiến để ở lại thêm một năm, nhưng thiên phú đã tương đối khá.
Thứ ba, thiên phú phổ biến nhất ở đệ tử, cũng là đại đa số đệ tử ở Ngư Long Phong, năm đầu tiên nộp một trăm điểm cống hiến cùng ba trăm điểm cống hiến cho năm thứ hai, năm thứ ba mới đột phá Trúc Cơ Kỳ.
Cho tới ba năm mà vẫn chưa thể đột phá Trúc Cơ Kỳ, bị Huyền Thiên Tông xem là người có thiên phú chưa đủ, nếu ở năm thứ ba và những năm sau đó có thể nộp đủ năm trăm điểm cống hiến, thì có thể tiếp tục ở lại Ngư Long Phong, nhưng thục ra mà nói có thể đã bị Huyền Thiên Tông dứt bỏ.
Làm trưởng lão chấp sự chuyên trách đệ tử ngoại môn ở Ngư Long Phong, Tần Lập Phu biết một chút nội tình, Huyền Thiên Tông không thể đem những đệ tử này đuổi khỏi sơn môn cũng không thể tấn chức nhũng đệ tử này, là không muốn làm quá mức tuyệt tình, mới đưa ra quy tắc năm trăm điểm cống hiến để tiếp tục lưu lại.
Nhưng trên thực tế, những đệ tử này cùng những đệ tử bị đuổi khỏi sơn môn cũng không quá khác nhau, muốn ở trong một năm lấy được năm trăm điểm cống hiến, còn khó hơn đi lên trời.
Chỉ có một số ít đệ tử ngoại môn có thể lưu lại trên núi bốn năm, bởi vì cái năm trăm điểm cống hiến kia, đối với đệ tử Luyện Khí Kỳ mà nói thực sự quá khó khăn, trong ba năm đệ tử không thể đột phá được Trúc Cơ Kỳ, căn bản không có năng lực giao ra điểm cống hiến nhiều như vậy.
Đệ tử có thể đợi được qua năm năm, qu nhiều năm như vậy, Tần Lập Phu chỉ gặp qua một, chính là tên Hoàng Thanh trước mắt này.
"Đúng, Tần trưởng lão!" Hoàng Thanh không nghĩ tới Tần Lập Phu nhận ra mình, sửng sốt một chút rồi gật đầu.
"Ta tới là giao trả nhiệm vụ Tử Hoàng Hổ!"
Hoàng Thanh đem một viên hổ phách màu vàng trong tay đặt lên bàn.
"Nội đan Tử Hoàng Hổ?" Con ngươi Tần Lập Phu co rụt lại.
Tử Hoàng Hổ, hung thú đỉnh cấp bá chủ trong tử khí hạp cốc, không có thiên địch, tuy rằng không được xếp vào hàng ngũ linh thú, nhưng như vậy thì ngay cả tu sĩ có tu vi Luyện Khí Kỳ tầng mười bình thường cũng không phải là đối thủ.
Nội đan của nó rất có giá trị, nhu cầu trong Huyền Thiên Tông rất lớn, bởi vậy Công Đức Đường ở Ngư Long Phong có nhiệm vụ lấy nội đan con hung thú này, mỗi nội đan có giá trị ba trăm điểm cống hiến.
Nếu như có đệ tử ngoại môn săn giết được một con Tử Hoàng Hổ, vậy hắn ở Ngư Long Phong trên hai năm có thể nói là không hề có áp lực.
Bởi vì một nội đan để hắn thu thập đến cuối năm nộp lên tới ba trăm điểm cống hiến cần thiết.
Tuy nhiệm vụ này có sức hấp dẫn lớn, đệ tử hoàn thành lại ít, bởi vì thực sự quá khó.
Coi như là có sức chiến đấu mạnh, đệ tử thiên kiêu Luyện Khí Kỳ tầng mười đỉnh phong, cũng không dám nói có thể thắng được Tử Hoàng Hổ.
Tần Lập Phu đúng là nghe nói qua trước đây có đệ tử gặp may trong hạp cốc có một con Tử Hoàng Hổ đã già hơn nữa còn bị trọng thương, may mắn giết được nó, lấy được nội đan.
Tần Lập Phu cầm lấy nội đan, cẩn thận tỉ mỉ, xác nhận là nội đan Tử Hoàng Hổ không giả.
"Viên nội đan này có giá trị ba trăm điểm cống hiến!"
Hoàng Thanh giao ra thẻ bài thân phận, Tần Lập Phu phất tay vạch ra một cái, con số dưới thẻ bài thay đổi, chớp mắt có thêm ba trăm điểm, phía trên thẻ bải xuất hiện dòng chữ:
"Tên: Hoàng Thanh!
"Tuổi: 18 tuổi!"
"Thân Phận: Đệ tử ngoại môn!"
"Điểm cống hiến: 1.250 điểm!"
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT