Tôi mồ côi cha mệ nên phải sống trong côi nhi viện. Cuộc đời của tôi sang trang khác khi sau 15 năm, được nuôi dưỡng ở đây thì có một gia đình đến nhận nuôi. Họ coi tôi như ng làm, công cụ để mua bán đồ cho họ.
Cuộc đời tôi bị họ dằn vặt, nhưng không phải tất cả ít nhất tôi vẫn con một đứa bạn còn cuộc hôn nhân thì được sắp đặt
Nhìn lại cuộc đời này thật buồn cười, mỗi ngày trôi qua trong ngôi nhà đó với tôi cứ như ở tù