Bầu không khí giữa ba người trong lúc đó rất ấm áp.
"Lão thủ trưởng, thủ trưởng, phu nhân, Lăng tiểu thư đến rồi."
Nghe vậy, ba người đồng thời nghiêng đầu nhìn Lăng Vu Đề.
Khi thấy cô gái có thân hình gầy gò, da dẻ hơi sạm đen đó thì không biết tại sao, trong lòng ba người ta đều đang có một loại cảm giác quen thuộc không tên.
Có thể là do có quan hệ máu mủ đi...
Lăng Thủ Thành rời khỏi ghế sô pha, đến gần Lăng Vu Đề thêm vài bước: "Con... Con chính là con gái của anh họ?"
Từ lúc đi vào thì Lăng Vu Đề đã chuẩn bị xong, thấy cơ hội tới, cô lập tức nhào vào lòng Lăng Thủ Thành: "Chú cứu mạng!"
Đương nhiên phải gọi chú, cô "đâu biết" ông ấy là ba mình...
Bốn người trong phòng khách đồng thời sửng sốt, sao mà... vừa đến đã kêu cứu mạng rồi?!
Lăng Thủ Thành vỗ lưng Lăng Vu Đề, nhẹ giọng động viên: "Đừng sợ, nơi này không ai có thể thương tổn được con! Nào, nói với chú, có chuyện gì xảy ra?"
Lúc này Lăng Vu Đề mới buông Lăng Thủ Thành ra, cô hơi áy náy cười với Lăng Thủ Thành, tiếp đó mới hơi khom lưng với ngoại Lâm và mẹ Lăng: "Chào mọi người! Con tên Lăng Vu Đề, con ngồi tàu hỏa tới thủ đô, hôm nay mới tới!"
Mẹ Lăng là một người phụ nữ rất dịu dàng xinh đẹp, bà đi tới dắt Lăng Vu Đề ngồi vào ghế sô pha, sau đó mới mềm giọng mở miệng.
"Thím nhớ con, mười chín năm trước, con ra đời cùng lúc với con gái của thím mà!"
Nghe mẹ Lăng nói, lòng Lăng Vu Đề dâng lên cảm giác chua xót không cam lòng, đó là cảm giác khi mẹ ruột ở trước mặt mình nhưng lại không biết mình chính là con gái của bà ấy.
Lăng Vu Đề ngoắc ngoắc khóe môi, muốn nở nụ cười với mẹ Lăng nhưng lại không cười nổi.
Đáy mắt lập lòe ánh nước, chỉ chốc lát sau liền rơi lệ.
"Sao thế?! Chuyện gì thì nói với chú thím, không sao hết! Có phải trong nhà đã xảy ra chuyện gì hay không?"
Mẹ Lăng đưa tay giúp Lăng Vu Đề lau nước mắt, ân cần hỏi han.
Lăng Vu Đề lắc đầu, lúc này mới vào chuyện chính: "Thực ra lần này con lén lút chạy đến..."
"Trong nhà nhận ngàn hai trăm tệ tiền ăn hỏi, bắt con gả cho một người đàn ông ba mươi tuổi trong thôn, vợ trước của hắn ta bị hắn đánh chạy! Con không muốn gả..."
"Từ nhỏ đến lớn ba mẹ động một chút là đánh con, con không muốn sau khi gả chồng còn phải ngày ngày chịu đòn!"
"Trước đó nghe trộm ba nhắc tới nhà chú ở thủ đô nên con liền chạy tới! Hi vọng chú có thể tạm thời thu nhận giúp đỡ con, con sẽ đi tìm việc làm, sau đó dời ra ngoài!"
Nói xong, Lăng Vu Đề lập tức đứng lên, lo lắng nhìn cha Lăng.
Cô không dấu vết nói rõ bản thân ở trong nhà Lăng Thủ Nghiệp bị ngược đãi, để cho mình càng thêm yếu thế.
Cha Lăng là một người đàn ông trung niên còn rất phong độ, bởi vì quanh năm rèn luyện nên còn giữ được vóc người.
Lúc này cha Lăng chíu chặt mày, ông không ngờ rằng anh họ sẽ vì ngàn hai trăm tệ mà gả con gái của mình cho một tên đàn ông ba mươi tuổi, còn có khuynh hướng bạo lực!
Ngoại Lâm biết cha Lăng còn có một ông anh họ là thân thích duy nhất, nghe Lăng Vu Đề nói xong, ngoại lập tức lên cơn giận dữ!
Một đứa bé gái bằng tuổi cháu gái ngoại lại sống trong tra tấn, giờ còn phải gả cho một gã đàn ông có khuynh hướng bạo lực?!
Chỉ vì một ngàn hai tệ? Quả thực táng tận lương tâm!
Tiếng gậy gỗ đàn hương vang vọng trong phòng khách: "Cha mẹ con thực sự quá đáng vô cùng! Con đừng sợ, sau này đây chính là nhà của con! Những thứ Kỳ Kỳ nhà ta có thì con cũng có!"
Mẹ Lăng cũng ở một bên gật đầu: "Không sai, con an tâm ở lại đây. Còn chỗ ba mẹ con..."
"Chỗ ba mẹ, con hi vọng chú thím có thể tạm thời giữ bí mật cho con... Con sợ..."
"Yên tâm đi, nhất định sẽ giữ bí mật cho con!"
Có ngoại Lâm lên tiếng, Lăng Vu Đề thành công ở lại Lâm gia --
Phòng của Lăng Vu Đề được sắp xếp ở lầu hai, nghe mẹ Lăng nói cạnh phòng cô là phòng của nữ chính Lăng Giai Kỳ, mà đối diện là phòng của con nuôi ngoại Lâm.
Con nuôi ngoại Lâm chính là nam phụ Lăng Vu Đề cần công lược ở lần này - Lâm Ngộ Khê!
Vậy nên tính ra nam phụ Lăng Vu Đề cần công lược chính là "cậu" của cô.
Giời ạ ~ Chuyện tình yêu cấm kỵ trá hình này thật sự ổn không vậy?!
Tắm rửa sạch sẽ, thay vào một cái đầm lụa xanh nhạt còn chưa mặc qua mà mẹ Lăng lấy từ phòng Lăng Giai Kỳ, sau đó mới xuống dưới lầu.
Cô muốn có nhiều thời gian ở chung với cha mẹ Lăng và ngoại Lâm, như vậy mới có thể lấy được thiện cảm của họ.
Còn việc nhận người thân...
Nếu cô nói cho cha mẹ Lăng biết mình mới con gái ruột của họ thì quá bất hợp lý, bởi cô làm sao có khả năng biết lúc trước hai vợ chồng Lăng Thủ Nghiệp tráo đổi hai đứa bé!?
Thế cho nên Lăng Vu Đề suy nghĩ lại, vẫn nên mượn tay nữ chính thì tốt hơn.
Đương nhiên là việc nhận người thân cũng không nhất định phải có.
Nếu như sau khi Lăng Giai Kỳ gặp cô, cô ta không có hành động gì quá khích hoặc làm thế nào đó với cô, cô cũng chỉ muốn một lòng công lược nam phụ thôi...
Nhưng Lăng Vu Đề biết nữ chính để yên cho mình là điều không thể, thế nên cô nhất định không thể chung sống hòa bình với nữ chính!
Cô đến để công lược nam phụ, không phải chuyên môn đến để che chở nữ chính!
Lựa chọn giữa "Công lược nam phụ" và "Không ảnh hưởng tới phát triển của nam nữ chính", đương nhiên Lăng Vu Đề sẽ chọn công lược nam phụ rồi!
Ở Lâm gia sẽ thuận tiện cho việc tiếp xúc với nam phụ, hơn nữa kiếm hảo cảm dễ dàng hơn rất nhiều.
Thế nên nếu nữ chính có phát sinh chuyện gì chệch khỏi quỹ đạo tình tiết trong khi cô ở đây... Vậy đừng có trách cô --
Đi qua nhiều thế giới như vậy rồi, Lăng Vu Đề rất biết cách lấy lòng trưởng bối. Vì thế chỉ sau nửa ngày, ngoại Lâm đã xem Lăng Vu Đề như cháu gái ruột, mà cha mẹ Lăng cũng rất thích Lăng Vu Đề ngoan ngoãn hiểu chuyện.
Thông qua những cuộc trò chuyện tán gẫu, Lăng Vu Đề đã biết bây giờ Lâm Ngộ Khê ở đâu.
Hiện tại anh đang làm nhiệm vụ ở nước ngoài, sau khi hoàn thành nhiệm vụ, anh sẽ trở về nghỉ ngơi mấy ngày.
Rất tốt! Cuối cùng cũng có thể gặp Lâm Ngộ Khê...
Lăng Vu Đề thật sự "ngoan ngoãn" vô cùng, sáng sớm ra ngoài chạy bộ với ngoại Lâm, sau đó sẽ theo mẹ Lăng và bảo mẫu - má Cát đi mua thức ăn. Lúc xế chiều sẽ tán gẫu với mẹ Lăng và ngoại Lâm, sau cơm tối sẽ cùng ngoại Lâm ra ngoài tản bộ.
Cứ vậy qua một tuần, Lăng Vu Đề cũng đã hoàn toàn hòa nhập vào Lâm gia.
Mà Lăng Giai Kỳ mỗi tháng về một lần cuối cùng cũng xuất hiện...
Khi Lăng Giai Kỳ đang tươi cười xán lạn nhìn thấy Lăng Vu Đề mặc đầm màu trắng, nở nụ cười điềm tĩnh thì quả thực cô ta không thể tin vào mắt mình!
Nụ cười vốn tươi tắn nay cứng còng. Lăng Vu Đề... Sao ả có khả năng ở đây?!
Aya: Lần nào anh chọn nam phụ cũng vậy hết! Dễ cái đầu anh QAQ!!! Rồi sau này biết xưng hô hai người với nhau thế nào đây! Tịch Tử Thu anh muốn hành xác tui đến chết mới dừa lòng đúng hông!!!
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT