Edit: Nhật

Beta: Aya Shinta

"Tôi nói này Trịnh Vũ Hiên, nếu anh không mời tôi, anh nhất định sẽ hối hận, có tin không?"

Trịnh Vũ Hiên sửa sang lại quần áo vừa mới bị Lăng Vu Đề kéo loạn ban nãy, nghe thấy Lăng Vu Đề nói một câu cực kì kiêu ngạo như thế này, anh nhịn không được cười lắc đầu: "Tôi chưa bao giờ hối hận vì những gì mình đã quyết định."

Lăng Vu Đề nghiêng đầu nhìn ra phía sau người Trịnh Vũ Hiên, nơi đó là phòng bếp.

Cô đưa ngón trỏ nâng cằm Trịnh Vũ Hiên lên, cười gian tà nói rằng: "Vậy thì để tôi trở thành lần đầu tiên của anh đi!"

Nguyên thân lần này ít nhất cao một mét bảy, dù có đi chân trần thì cũng chỉ thấp hơn Trịnh Vũ Hiên nửa cái đầu mà thôi, cho nên làm một vài động tác chòng ghẹo hoàn toàn không có áp lực.

Nói xong, Lăng Vu Đề liền sải bước lớn đi vào phòng bếp, Trịnh Vũ Hiên không kịp cản lại.

"Cô này, người ngoài không thể vào phòng bếp được!" Trịnh Vũ Hiên nhíu chặt mày, một mực không đồng ý. Anh cảm thấy sự nhẫn nại của mình sắp bị Lăng Vu Đề mài mòn hết rồi!

Thân thể Lăng Vu Đề vô cùng linh hoạt khiến Trịnh Vũ Hiên không bắt được cô. Cô đứng ngay cửa tủ lạnh, miệng cười tủm tỉm quay đầu lại: "Đừng gọi tôi quý cô xa lạ thế chứ, tôi tên là Lăng Vu Đề, anh có thể gọi tôi là tiểu Vu!"

Nói xong, cô mở tủ lạnh ra, ngay lúc Trịnh Vũ Hiên còn chưa kịp ngăn cản-- cô đã lấy mấy thứ cần thiết để làm món tráng miệng ra.

Thực ra không phải chỉ có hai người Trịnh Vũ Hiên và Lăng Vu Đề ở trong phòng bếp. Nơi này rất lớn, sạch sẽ gọn gàng, thiết bị đều là loại cao cấp nhất, còn có tám phụ bếp.

Mấy đầu bếp đó đều ngoan ngoãn đứng một bên nhìn, suy cho cùng bếp trưởng đại nhân cũng đâu có bảo họ giúp ngăn cản này nọ gì đâu!

Cô gái đó có thể lên được tầng năm, lại còn xinh đẹp gợi cảm đến vậy nên nhất định có quan hệ với bếp trưởng đại nhân của họ! Hơn nữa còn không phải loại quan hệ bình thường!

Bếp trưởng đại nhân nào đó bị hiểu lầm: [ Tức giận ngã nhào ] Con mắt nào của mấy người thấy tôi và cô gái này có quan hệ với nhau? Chẳng qua là quên mất sự tồn tại của mấy người cho nên mới không kêu mấy người giúp mà thôi!

Tám con người bị lãng quên:...

Lăng Vu Đề rửa tay sạch sẽ trước, sau đó mới bắt đầu làm điểm tâm.

Thủ pháp của cô quá điêu luyện, hơn nữa lúc làm còn nghiêm túc, nghiêm túc đến mức Trịnh Vũ Hiên cảm thấy nếu làm phiền cô vào lúc này là một chuyện rất bất lịch sự!

Anh hơi bất đắc dĩ đỡ trán, thôi vậy! Anh muốn xem thử đến cùng thì cái người bảo mình gọi cô là "tiểu Vu" có thể tạo ra món tráng miệng kiểu gì? Rốt cuộc cô ta có vốn liếng gì mà tự tin nói rằng mình sẽ trở thành người đầu tiên khiến anh hối hận?

Lăng Vu Đề đưa món tráng miệng đã làm xong cho Trịnh Vũ Hiên nếm thử, Trịnh Vũ Hiên cầm muỗng nhỏ, nhìn món tráng miệng Lăng Vu Đề vừa làm xong, cười nói: "Đây chỉ là bánh Mousse caramel bình thường mà thôi, nhân viên rửa chén của tôi ở đây đều có thể làm ra món này dễ dàng."

Lăng Vu Đề tự tin cười: "Bất kể là món nào, chỉ cần muốn học thì bất cứ ai cũng có thể làm được. Nhưng mà~ bếp trưởng Trịnh phải biết một đạo lí rằng: Món ăn của mỗi người làm ra đều sẽ có hương vị khác nhau! Nếu không thì bếp trưởng Trịnh đã không trở thành bếp trưởng rồi, anh nói xem?"

Về điểm này, Trịnh Vũ Hiên không phủ nhận. Dừng một chút, anh cầm muỗng múc một chút bánh Mousse đưa vào miệng mình.

Anh cẩn thận nếm thử, hơi nhíu mày lại: "Đây là... "

"Đây là bánh Caramel pear mousse." Lăng Vu Đề tiếp lời.

Caramel mousse không phải là món tráng miệng quá đặc biệt, nhưng mà người có tâm hồn ăn uống như Lăng Vu Đề vô cùng tự tin đối với tay nghề làm bếp của mình!

Trịnh Vũ Hiên không nói chuyện, lại múc thêm một muỗng bánh Mousse đưa vào miệng.

Rất lâu sau đó, anh mới dùng ánh mắt tỏ ý xin lỗi Lăng Vu Đề: "Cô thực sự rất có tài năng."

"Ừ."

Cảm ứng độ hảo cảm từ âm mười điểm trở thành hai mươi điểm, Lăng Vu Đề biết mình làm đúng rồi.

Trịnh Vũ Hiên nói tiếp: "Nhưng mà... Tàu Kate của chúng tôi thực sự không cần tuyển đầu bếp món tráng miệng."

Lăng Vu Đề: "..."

Đang lúc Trịnh Vũ Hiên tưởng rằng Lăng Vu Đề vẫn còn muốn dây dưa tiếp, cô lại nhún vai tỏ vẻ không hề gì: "Được, tôi biết rồi!"

Nói xong, cô đi lướt qua bên cạnh Trịnh Vũ Hiên, đi khỏi phòng bếp.

Cô đi thẳng xuống lầu, lúc gặp nam phục vụ, cô còn thân thiện nói tiếng cám ơn với cậu ta.

Sau khi rời khỏi tàu Kate, Lăng Vu Đề đi đến bãi đá ngầm, tháo dây chuyền ra để đôi chân biến trở lại thành đuôi cá, sau đó bơi vào trong biển.

Cô không có bơi đi quá xa, chỉ là bơi đi tham quan đáy biển chờ màn đêm buông xuống.

Sau khi bầu trời hoàn toàn tối đen, Lăng Vu Đề bơi luẩn quẩn gần tàu Kate. Mãi đến khi người vui chơi trên bãi cát ngày càng thưa dần, tàu Kate bắt đầu tắt đèn thì Lăng Vu Đề đeo dây chuyền vào, đợi sau khi hai chân biến trở ra, cô mới trồi mình lên mặt nước, bơi vào bãi cát.

Vừa mới từ trong nước leo lên bờ, Lăng Vu Đề nhìn thấy Trịnh Vũ Hiên xuống tàu.

Trịnh Vũ Hiên đã cởi bộ đồ làm bếp ra, anh mặc một cái quần kaki phối cùng một chiếc áo sơ mi kẻ sọc màu xanh nhạt, tay áo sơ mi xắn lên tới tận khuỷu tay.

Lúc này trên tàu đã không còn ai nữa, Lăng Vu Đề biết mỗi ngày sau khi khách khứa đi về rồi thì Trịnh Vũ Hiên mới ra về cuối cùng.

Mà lúc này phần lớn người ở lại trên bãi biển là phụ nữ, tất cả là những người muốn gặp Trịnh Vũ Hiên.

Nhìn mấy người đẹp đó mặc bikini gợi cảm, Lăng Vu Đề thật sự cảm thấy Trịnh Vũ Hiên có diễm phúc không cạn.

Thực ra thì~ anh ta cũng không cần phải thủ thân như ngọc, dù sao cũng có nhiều sự chọn lựa như vậy. Đàn ông hai mươi bảy tuổi lại chỉ yêu đương mới có một lần, nói ra cũng khiến người khác khó mà tin được!

Lăng Vu Đề muốn cảm ơn cốt truyện đã đề cập không ít về Trịnh Vũ Hiên, vì vậy cô mới có thể biết được nhiều thông tin của Trịnh Vũ Hiên.

Trông Trịnh Vũ Hiên mỉm cười trả lời đám phụ nữ vây quanh, Lăng Vu Đề lựa chọn đứng một bên xem kịch.

Mãi đến khi thấy vẻ mặt tươi cười của Trịnh Vũ Hiên càng ngày càng cứng đờ, Lăng Vu Đề mới hất tóc, đi về phía anh--

"A Hiên, anh cũng chậm quá rồi đó, em đợi anh lâu lắm rồi!"

Giọng nói của Lăng Vu Đề khiến cho đám phụ nữ, bao gồm cả Trịnh Vũ Hiên cùng lúc quay lại nhìn cô, cô vẫn mặc bộ đồ bơi bikini phong cách "lỗi thời" như hồi chiều. Nụ cười hấp dẫn động lòng người, có cảm giác mỗi bước cô đi đều mang theo gió.

Cô hơi đung đưa tay, xoay eo ong đi về phía đám đông giống như đang đi catwalk, chỉ là khí thế trên người cô thì ngay cả người mẫu cũng không thể bì kịp.

Cô giống như là nữ vương của sàn catwalk!

Đám phụ nữ bất giác bị khí thế của cô trấn áp, thế rồi lùi về sau nửa bước nhường đường cho cô đi.

Lăng Vu Đề đi đến bên cạnh Trịnh Vũ Hiên, vô cùng thân mật kéo cánh tay anh, sau đó hôn lên má anh một cái: "Honey~ đi thôi!"

Vì thế, đám phụ nữ đó trông một cô gái xinh đẹp vô cùng, thân hình nóng bỏng kéo Trịnh Vũ Hiên rời đi.

Trịnh Vũ Hiên luôn giữ mình trong sạch, thế mà lại không có từ chối!

Trịnh Vũ Hiên không phải không muốn từ chối, mà là quên phải từ chối.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play