"Ngươi có tin ta có thể biến ngươi thành tro bụi hay không!" Vừa nói xong, ác quỷ tiểu Phong càng lúc càng mạnh tay hơn.
Lăng Vu Đề cau mày, giơ tay muốn phóng tên nước.
Như là nhìn ra ý đồ của Lăng Vu Đề, hai đám khí đen trực tiếp quấn lấy tay cô, khiến cho cô không thể động đậy.
Ngay lúc Lăng Vu Đề cho rằng mình thật sự bị ác quỷ tiểu Phong bóp chết, một lá bùa mang ngọn lửa màu tím đánh tới làm cho ác quỷ tiểu Phong hét lên một tiếng, không thể không thả Lăng Vu Đề ra.
Lăng Vu Đề ngã xuống đất được Mạnh Phất Sinh đỡ lấy. Hắn bấm thủ quyết ở trên tay Lăng Vu Đề, khí đen ràng buộc cô biến mất.
"Ở lại đây!" Quan tâm nhìn Lăng Vu Đề một chút, Mạnh Phất Sinh lại cầm kiếm gỗ đào lao về phía ác quỷ tiểu Phong.
Lăng Vu Đề giơ tay xoa cổ mình, có một chốc, Lăng Vu Đề thật sự cho là ngay khắc tiếp theo thì cái cổ này sẽ bị y vặn đứt!
Cái cảm giác này, dù có thế nào thì Lăng Vu Đề cũng không muốn cảm thụ lại lần nữa đâu!
Không ngờ ác quỷ này lợi hại đến thế, thảo nào ngay cả Mạnh Phất Sinh cũng không chắc là có thể thu phục được y hay không!
Nhìn hai bóng hình một trắng một đỏ quấn lấy nhau ở giữa không trung, tốc độ nhanh tới nỗi Lăng Vu Đề hoa cả mắt mà không dám dời mắt đi. Bởi vì biết thực lực của tiểu Phong nên Lăng Vu Đề rất lo rằng Mạnh Phất Sinh đánh không lại ác quỷ, sau đó bị thương.
Ánh sáng màu vàng cùng oán khí màu đen đối chọi nhau, thỉnh thoảng ngươi áp chế ta, ta áp chế ngươi.
Đột nhiên có mười con ma nữ rồi xông ra không biết từ chỗ nào, bọn chúng lại đến gây trở ngại cho Mạnh Phất Sinh đang bị dồn xuống dưới mặt đất.
Một đám oán khí màu đen với phần đầu có hình đầu lâu đánh về phía sau lưng Mạnh Phất Sinh. Ngay khi đến sau lưng Mạnh Phất Sinh thì trong nháy mắt, đầu lâu mở cái miệng lớn dữ tợn xâm lấn thân thể hắn.
Hai tiếng "cẩn thận" còn ở trong cổ họng, Mạnh Phất Sinh đã phun ra một ngụm máu.
Lăng Vu Đề thừa dịp ác quỷ tiểu Phong đang đắc ý sơ sẩy phòng bị, lại ngưng tụ hai mũi tên nước, mục tiêu vẫn là tròng mắt của y.
Bất cần lau khóe miệng rỉ máu, khi nhìn thấy Lăng Vu Đề phóng tên nước, Mạnh Phất Sinh cũng lấy một lá bùa quét lên lưỡi kiếm đào, kiếm gỗ đào bừng lên ánh lửa.
Hắn ngưng mắt, đâm về phía ác quỷ tiểu Phong ——
Tất cả mọi việc chỉ xảy ra trong tích tắc, dường như trong lúc đó mũi tên nước cùng kiếm gỗ đào có tốc độ như nhau.
Công kích từ hai phía nên chỉ có thể chọn một, để phòng mình sẽ bị đâm mù mắt, ác quỷ tiểu Phong lựa chọn cản hai mũi tên nước.
Đang lúc ngăn được mũi tên nước thì trong nháy mắt, kiếm gỗ đào đâm thủng thân thể y.
Lần này uy lực của kiếm gỗ đào còn hơn mấy gã chỉ có công phu mèo cào đã đến đảm nhiệm chức vị thiên sư gấp tám, gấp mười lần!
Thế nên chỉ vẻn vẹn một chiêu kiếm này, hầu như đã khiến ác quỷ tiểu Phong quỷ khí đại thương!
Để tránh đòn phản kích của ác quỷ, Mạnh Phất Sinh tạt máu chó đen đã được chuẩn bị kỹ lên người y, sau đó cấp tốc lùi về sau.
Ác quỷ bắt đầu gào thét, tiếng thét vừa khó nghe vừa khủng bố, tiếng sau hơn tiếng trước.
Hắn lấy mấy chục lá bùa ra khỏi túi càn khôn, vung về phía ác quỷ, những lá bùa có trật tự vây y lại theo hình tròn.
Theo khẩu quyết mà Mạnh Phất Sinh không ngừng niệm lên, lá bùa phát ra hào quang màu vàng óng càng ngày càng mạnh mẽ!
Để phòng mấy con ma nữ rối vẫn chưa được thu phục sẽ quấy rầy Mạnh Phất Sinh, Lăng Vu Đề bắt đầu không ngừng phóng tên nước tấn công mấy ma nữ đó.
Bởi vì bốn mũi tên nước phóng ra lúc đầu là do cô ngưng tụ dị năng mạnh nhất, nên đương nhiên rằng những mũi tên nước tiếp theo sẽ càng ngày càng yếu đi. Bởi vậy những con ma nữ chỉ bị cô miễn cưỡng cản bước.
Mà ác quỷ tiểu Phong bên kia còn như chó cùng rứt giậu, y gào thét một tiếng, máu thịt cả người nứt ra, cơ thể không ngừng phóng to lên, ít nhất phải to gấp hai ba lần.
Y trừng Mạnh Phất Sinh đang ở phía dưới, con mắt to bằng nắm tay người trưởng thành ngoan độc nhìn hắn.
"Grào —— Ta muốn giết ngươi!" Ác quỷ duỗi tay kéo một cái lôi, một thân cây ở cạnh bật cả gốc lên.
Ném thân cây về phía Mạnh Phất Sinh, Mạnh Phất Sinh bay người lên tránh thoát.
Ác quỷ càng tức giận thêm, hai tay nắm chặt, sau đó nắm đấm có bọc oán khí đánh tới chỗ Mạnh Phất Sinh ——
Mạnh Phất Sinh nghiêng người né đi, nhưng bả vai vẫn bị oán khí sượt qua.
Hắn khẽ rên một tiếng, lấy năm tấm phù từ trong túi càn khôn ra, bọc ác quỷ tiểu Phong lại.
Một khắc khi Lăng Vu Đề tiêu hao hết dị năng còn mấy con ma nữ rối giẫy giụa tới gần Mạnh Phất Sinh thì rốt cục hắn cũng thả một lá bùa thu quỷ ra, biến ác quỷ tiểu Phong đang gầm thét thành quả cầu, sau đó bỏ vào trong hồ lô ngọc.
Sau khi ác quỷ tiểu Phong bị thu phục thành công, những cơn âm phong tàn phá ở chung quanh cùng với oán khí đen ngòm phủ khắp khoảng trời trên vương phủ biến mất trong nháy mắt.
Tinh tú dần hiện ra trên không trung, yên bình tĩnh lặng.
Lúc này Lăng Vu Đề mới thở phào nhẹ nhõm, cô nuốt nước bọt, ổn định hơi thở đang dồn dập của mình.
Ma nữ rối mất đi kẻ khống chế, không có chỉ dẫn nên sẽ không có mục tiêu, cũng không có năng lượng.
Thu phục mấy con ma nữ rối đang thoi thóp xong, Mạnh Phất Sinh mới phun ra một ngụm máu lớn, ngã xuống đất ngất đi.
Lăng Vu Đề kinh ngạc một lúc mới vội vã chạy tới gọi hắn: "Phất Sinh?! Phất Sinh?! Huynh tỉnh lại đi —— "
Cõng Mạnh Phất Sinh đang bất tỉnh, gọi thế nào cũng không dậy trở về phòng khách, Lăng Vu Đề chẩn mạch cho hắn, phát hiện mạch tượng của hắn vô cùng hỗn loạn, tâm mạch yếu đến không tưởng!
Nhăn mày thật chặt, cô không ngờ là Mạnh Phất Sinh lại bị thương nặng như vậy!
Dậm chân, Lăng Vu Đề xoay người nhanh chóng từ tường bên này xuyên qua bên khác.
"Kỳ Tuấn! Trong vương phủ có phòng thuốc hay không?!" Cô vọt tới bên giường, sau khi thực thể hóa thân thể, cô kéo cái chăn đang bọc kín người trên giường ra.
Kỳ Tuấn bị dọa sợ đến mức trực tiếp nhảy lên, nắm chặt lá bùa trong tay mình: "Ai? Là... là ai?!"
"Là ta, Lăng Vu Đề! Ta hỏi ngươi trong vương phủ này có phòng thuốc hay không! Ta cần gấp!" Lăng Vu Đề xách cổ áo Kỳ Tuấn lên, vội hỏi.
"Lăng tiên nữ?! Ác quỷ kia bị thu phục rồi?"
"Phải! Thu phục rồi! Kỳ Tuấn nếu như ngươi không trả lời câu hỏi của ta, ta liền thu phục ngươi luôn, có tin hay không!"
Lúc bấy giờ Kỳ Tuấn mới vội vã à vài tiếng, rời khỏi giường: "Có phòng dược, có người bị thương sao?"
Lăng Vu Đề ừ một tiếng: "Phất Sinh bị thương."
Nghe thấy Mạnh Phất Sinh bị thương, Kỳ Tuấn cũng không dám trì hoãn nữa, y thắp đèn lồng đi ra khỏi phòng: "Lăng tiên nữ đi theo ta, ta dẫn cô tới phòng thuốc!"
Phòng thuốc của vương phủ.
Lăng Vu Đề bốc thuốc bên trong, Kỳ Tuấn đi thông báo cho Vinh vương gia rằng ác quỷ đã bị thu phục.
Cho dù vào lúc này là nửa đêm canh ba, thế nhưng mọi người trong Vinh vương phủ đều lo lắng đề phòng không dám ngủ, cũng ngủ không nổi.
Khi biết ác quỷ đã bị thu phục, mọi người đều thò đầu đi ra cảm thụ xem âm phong xuất hiện ở khắp mọi nơi vào mỗi tối có biến mất hay chưa.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT