Edit: Aya Shinta

Nếu tình yêu có thể khống chế, vậy vẫn là tình yêu sao?!

Người anh ấy yêu là anh hai mà không phải cô, vậy thì có sai rồi sao?!

Lăng Vu Đề mặt đầy nước mắt nhào vào trong lồng ngực Trình Cẩm Nhiên: "Thật xin lỗi!"

Thực xin lỗi, em rõ ràng biết được sự tình sẽ phát sinh, lại không có đi ngăn cản!

Trình Cẩm Nhiên cảm thấy chính anh vừa mới nãy còn đang chìm vào đầm băng, dường như lại được ngâm vào suối nước nóng.

"Là tôi phải nói xin lỗi mới đúng, thực xin lỗi, tôi đã lừa em!"

Lúc này Trình Cẩm Nhiên còn thấy may mắn, may mắn rằng người kia cũng chưa có tuôn ra Lăng Văn Dục.

Lăng Vu Đề lắc đầu, cô giương mắt nhìn Trình Cẩm Nhiên: "Cẩm Nhiên, anh yên tâm, mặc kệ phát sinh việc gì, em đều sẽ lưu tại cạnh anh!"

Vừa dứt lời, Lăng Vu Đề liền cảm ứng được độ hảo cảm vẫn luôn không có tăng lên đã lập tức lên tới chín mươi điểm.

Nhẹ nhàng rời khỏi cái ôm của Trình Cẩm Nhiên, cô cười cười với anh: "Anh ăn cơm chưa?"

Trình Cẩm Nhiên lắc đầu, sau khi anh nhìn thấy tin tức, nào còn nuốt trôi cơm.

"Em cũng chưa có ăn cơm đây! Trong phòng bếp có nguyên liệu nấu ăn không? Em đi nấu cơm."

Thấy Trình Cẩm Nhiên gật đầu thì Lăng Vu Đề liền ngựa quen đường cũ mà vào phòng bếp.

Một năm này, thường thường thì cô cũng đến nhà Trình Cẩm Nhiên, tự mình xuống bếp nấu cơm ăn.

Nửa giờ lúc sau, Lăng Vu Đề làm một bữa cơm chiều ba món một canh rất đơn giản.

Sau khi xới một chén cơm tẻ đặt tới trước mặt Trình Cẩm Nhiên, cô không có gỡ tạp dề xuống ngay, mà là lấy di động đứng ở trước bàn ăn, chụp một tấm ảnh.

Trong ảnh là cô đang đeo tạp dề màu vàng nhạt, vẻ mặt mỉm cười.

Mà trên bàn là món ăn trong nhà đơn giản nhất, bên cạnh là Trình Cẩm Nhiên với sắc mặt ôn hòa.

Thấy Lăng Vu Đề chuẩn bị dùng bức ảnh này phát Weibo, Trình Cẩm Nhiên đưa tay ngăn cô lại.

"Tôi biết tâm ý của em, nhưng Tiểu Vu à, chúng ta đã chia tay. Lát nữa tôi sẽ phát Weibo, làm sáng tỏ quan hệ giữa hai chúng ta!"

Tuy rằng, lúc này trong lòng anh không bỏ được ấm áp Lăng Vu Đề đã cho anh.

Nhưng anh càng không muốn liên lụy đến cô!

Rốt cuộc, Lăng thị cũng mặc kệ anh không phải sao!

Anh cũng không ngu ngốc, có thể biết được thân thế của anh, hơn nữa biết anh là đồng tính luyến. Như vậy thì người tung tin nhất định biết hắn đã từng cùng Lăng Văn Dục ở bên nhau.

Chính là tin tức lại không có công bố điểm này ra, nói vậy, trước khi tin tức bị công bố thì Lăng gia, cũng đã biết tin này rồi.

Mà nhất định bọn họ cùng người tung tin đã đạt thành hiệp nghị gì đó, cho nên mới không có nói tới Lăng Văn Dục.

Người tung tin, nói vậy chính là người anh trai khác mẹ trước sau anh không thể gặp đi!

"Trình Cẩm Nhiên!"

Lăng Vu Đề đứng lên, kêu cả tên lẫn họ của anh.

Ánh mắt của cô rất kiên định, rất bình tĩnh: "Em biết chúng ta đã chia tay! Anh yên tâm, chờ qua được cơn sóng gió này, em sẽ không quấn lấy anh nữa! Cho nên, anh không cần lo lắng!"

Nói xong, Lăng Vu Đề mở Weibo rồi phát một cái tin tức: Mặc kệ thế nhân thấy thế nào, @ Trình Cẩm Nhiên, em yêu anh! Em không thèm để ý thân thế anh, em cũng không thèm để ý anh đã từng thích đàn ông hay phụ nữ! Em không thèm để ý đến quá khứ của anh! Em chỉ để ý đến hiện tại cùng tương lai, có em cùng tồn tại với anh!

Phía dưới là bức ảnh cô vừa mới chụp.

Nói không cảm động là giả, chỉ đến khi tất cả mọi người rời bỏ bạn.

Mà lại có một người, không thèm để ý gì cả, dứt khoát kiên quyết lựa chọn lưu tại bên cạnh bạn.

Trong nháy mắt, Trình Cẩm Nhiên cảm thấy, cả đời này thì anh chỉ cần có cô gái trước mắt đây, là đủ rồi!

Một khi ý niệm này trỗi lên thì tựa như mạn đằng, bao quanh trái tim của anh, làm sao cũng không áp xuống được.

Anh lấy di động, mở Weibo rồi chuyển phát Weibo của Lăng Vu Đề: Tiểu Vu, cuộc đời này có em, là chi hạnh của tôi!

Những lời này, là Trình Cẩm Nhiên phát ra từ nội tâm.

Vừa mới nãy, anh đã quyết định rằng anh tuyệt đối sẽ không cô phụ Lăng Vu Đề!

Độ hảo cảm lại tăng lên ba điểm, là 93 điểm.

Lăng Vu Đề biết, cô đã gần làm được rồi!

Cùng ăn bữa tối với Trình Cẩm Nhiên, không bao lâu sau thì trên mạng liền tuôn ra việc, người đã từng là người yêu của Trình Cẩm Nhiên, chính là tổng tài của công ty giải trí Tinh Quang: Lăng Văn Dục!

Không chỉ có như thế, vẫn là có hình có chân tướng!

Vốn dĩ có đại bộ phận fan đã đứng ở bên Trình Cẩm Nhiên, nhưng khi nhìn thấy tin này, lại sôi nổi phản chiến.

Thật ra thì Trình Cẩm Nhiên không có để ý nhiều đến tin tức kia, ngược lại anh rất để ý đến phản ứng của Lăng Vu Đề.

"Tiểu Vu, tôi cùng anh ấy......"

Lăng Vu Đề vừa lấy di động gọi điện thoại cho Lăng Văn Hạ, vừa cười cười với Trình Cẩm Nhiên: "Không sao cả, việc giữa anh cùng anh hai, em đã sớm biết."

Lăng Vu Đề nói, làm Trình Cẩm Nhiên hoảng đến không thể mở miệng.

"Tiểu Vu......"

"Anh cả, anh có thấy tin tức không? Em muốn hiện tại anh để anh hai thanh minh, nói chuyện này không phải thật! Còn có, triệu phóng viên mở cuộc họp báo, nói official weibo của công ty giải trí Tinh Quang bị hack, tin giải ước với Cẩm Nhiên cũng không phải thật. Còn có, an bài máy bay tư nhân, sai người đưa hộ chiếu của em tới sân bay, em muốn đi Y quốc!"

Lăng Vu Đề liên tiếp mệnh lệnh làm Lăng Văn Hạ có chút không kịp phản ứng, đại khái ngốc khoảng ba giây thì Lăng Văn Hạ mới mở miệng: "Mấy yêu cầu phía trước thì anh có thể đáp ứng em, nhưng, em đi Y quốc làm cái gì?"

"Đại ca, anh hai hẳn đã tỉnh đi? Cho nên anh hẳn đã biết năng lực của em, em muốn đi Y quốc, đương nhiên là gỡ chuông còn cần người buộc chuông mà!"

Cô muốn đi thôi miên công tước Allah gì gì đó, để ông ta tự mình đứng ra làm sáng tỏ!

Lăng Văn Hạ lại ngây ra một lúc, vừa nãy khi Lăng Văn Dục tỉnh lại thì anh đã hỏi vì sao Lăng Văn Dục lại ngủ.

Lăng Văn Dục nói anh cũng không biết, chỉ là Lăng Vu Đề kêu anh nhìn thẳng đôi mắt cô thì anh có cảm giác rằng mình bị Lăng Vu Đề thao túng.

Đối với lời "gỡ chuông còn cần người buộc chuông" của Lăng Vu Đề, trong lòng Lăng Văn Hạ không phải không hiểu.

Lăng Văn Hạ thật lâu mà không có đáp lại, Lăng Vu Đề liền biết anh đang do dự: "Anh cả, còn có một tuần thì anh phải kết hôn cùng chị Tư Kỳ! Chẳng lẽ anh muốn hôn lễ cũng không an ổn sao?!"

"...... Được rồi, anh liền an bài cho em."

Nghe Lăng Văn Hạ hồi đáp, Lăng Vu Đề nói một câu em chạy đến sân bay xong thì cúp điện thoại.

"Em muốn đi Y quốc làm cái gì? Tìm......"

"Phải, em muốn đi tìm công tước Allah. Cẩm Nhiên, tin tưởng em, anh sẽ không có việc gì! Ngoan ngoãn chờ ở nhà!"

Nói xong, Lăng Vu Đề nhón mũi chân hôn lên đôi môi có chút lạnh lẽo của Trình Cẩm Nhiên một chút, sau đó cầm túi xách của mình rồi rời đi.

Trình Cẩm Nhiên đứng ở tại chỗ không nhúc nhích, thẳng đến khi dưới lầu có tiếng khởi động xe, thì Trình Cẩm Nhiên mới mềm nhũn ngồi dưới đất há miệng thở dốc.

Anh nhớ rõ ràng là, khi nãy anh chỉ nhìn thẳng đôi mắt Lăng Vu Đề một chút, sau đó liền cảm thấy thân thể cùng ý thức của mình không chịu khống chế.

Lăng Vu Đề, cô ấy còn cất giấu bí mật gì đấy?!

Một năm ở chung, anh cho rằng, anh đã rất hiểu về Lăng Vu Đề!

Nhưng sự việc vừa diễn ra làm Trình Cẩm Nhiên rất đỗi kinh ngạc!

Aya: đã xong chương hôm nay nha... *dụi mắt*

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play