Mới vừa rời khỏi hoàng thất Tinh Vân, Long Ngạo liền gặp Cuồng Ngạo, cũng chính là Độc Tí Đao Vương.
Cuồng Ngạo đã biết chuyện xảy ra với Long Ngạo, nhất là thấy đối phương tóc bạc đầy đầu, hắn hình như có chút chua xót khổ sở.
"Long huynh đệ, ngươi không sao chứ?"
Lắc đầu, Long Ngạo nói ra:
"Ta không sao."
"Nghe nói ngươi muốn đại diện Hộ quốc đường Tinh Vân đi tham gia Lôi Đình chiến ở đế quốc Lôi Đình?"
Đối với sự lo lắng trong lòng Cuồng Ngạo, Long Ngạo làm sao không hiểu, chính vì thế hắn không chờ Cuồng Ngạo khuyên bảo đã nói ra:
"Việc này ý ta đã quyết rồi."
Nhìn sâu vào thiếu niên trước mặt một lúc, Cuồng Ngạo đương nhiên biết tính Long Ngạo, phàm là chuyện đã quyết định thì cơ bản sẽ không cải biến, cho nên Cuồng Ngạo không tiếp tục khuyên bảo nữa.
Long Ngạo cùng Cuồng Ngạo hàn huyên vài câu, sau đó rời đi tìm một cái khách sạn để ở tạm.
Đêm tối giăng đầy mây đen, cả bầu trời nặng nề.
Bên trong khách sạn, Long Ngạo vốn đang nằm trên giường nhắm mắt thư giãn nghĩ đến Vũ Âm, bỗng nhiên hai mắt bắn ra hai đạo kim quang, khóe miệng cong lên một nụ cười nhạt, lắc mình một cái đã biến mất.
Sự yên tĩnh của đêm bỗng nhiên bị phá vỡ.
“Kẽo kẹt”, cửa sổ rít lên một tiếng động nhỏ rồi mở ra, từ bên ngoài chiếu vào từng bóng người, có chừng mười bốn người, toàn bộ hắc y che mặt, từng người một đằng đằng sát khí.
"Giết ngay, không cần nhiều lời!"
Mười bốn người là võ giả Nhất Tuyến Thiên, thực lực cường đại như vậy, thử hỏi Tinh Vân thành có ai có thể phái ra lực lượng cường đại như thế.
"Các ngươi tìm ta?"
Nhìn thiếu niên bỗng nhiên xuất hiện, mười bốn người đều có chút kinh ngạc, từng người một sững sờ ở tại chỗ, không biết đối phương là như thế nào phát hiện ra mình.
"Ai giết được người này sẽ có phần thưởng chồng chất."
Không chờ mười bốn người xuất thủ, Long Ngạo đã đánh phủ đầu, hắn tiến lên một bước, đồng thời Huyết ẩm Cuồng đao trong tay cũng theo đó xuất ra thức thứ nhất Huyết Ẩm Bát Thức của Hoàng Tuyền Cửu Liên Kích, còn có thức thứ hai Băng Phong Phệ Tâm.
Đao mang động trời kinh khủng tựa như sao băng chém xuống mạnh mẽ, không biết có phải vì tốc độ của Long Ngạo quá nhanh hay không mà có người né tránh không kịp, trực tiếp bị Huyết ẩm Cuồng đao chém chết.
Một đao đánh chết ba gã võ giả Nhất Tuyến Thiên, đây là khái niệm gì?
Tất cả mười một người còn lại đều giật mình, không ai dám đơn đả độc đấu, mười một người liên thủ, quyền kình không ngừng chồng lên như biển cả dâng tận trời cao, từng con sóng này dập đến con sóng khác.
Long Ngạo cũng không dám khinh thường, vội phóng xuất ra thế, đồng thời Trấn Hồn Ấn cũng lặng lẽ xuất ra, như tiếng chuông báo tử không ngừng vang vọng trong nội tâm của mười một người kia.
Bọn họ càng thêm hoảng sợ, căn bản không biết xảy ra chuyện gì, từng người một khiếp sợ nhìn đối phương, lập tức vận chuyển công lực toàn thân bắt đầu chống lại lực ăn mòn kinh khủng này.
Vì thế, Long Ngạo bắt được cơ hội ngàn năm một thuở, Huyết ẩm Cuồng đao trong tay xuất thủ lần nữa, đao mang động trời biến mất trong nháy mắt, mười một thân người cũng chậm rãi ngã xuống, tiếp theo đó, toàn bộ mười bốn linh hồn bị Long Ngạo lấy đi.
Linh hồn mười bốn vị võ giả Nhất Tuyến Thiên một khi bị Long Phúc luyện hóa, mình thôn phệ xong tin tưởng mau chóng có thể đột phá Nhất Tuyến Thiên đỉnh phong, làm bước đệm tiến vào cảnh giới Diễn Hóa.
"Long Phúc, giúp ta hỏi một chút, bọn họ là ai phái tới?"
"Biết rồi, chủ nhân."
Không lâu sau, Long Phúc trả lời:
"Chủ nhân, những người này là Miêu gia cùng Long gia phái tới."
Quả nhiên là vậy.
Long Ngạo kỳ thực đã đoán được những sát thủ này rất có thể chính là Long gia ngũ giai phái tới, nhưng không nghĩ đến Miêu gia cũng nhúng tay việc này, xem ra Miêu gia cùng Long gia đã đạt thành sự ăn ý, muốn diệt trừ mình.
Miêu gia, Long gia.
Bọn các ngươi nếu muốn giết ta, vậy ta cũng sẽ không khách khí.
Giờ khắc này Long Ngạo thực sự đã động sát niệm, có điều trong lòng hắn lại vô cùng biết rõ, giờ không phải là lúc đối phó hai đại gia tộc, đầu tiên nên đoạt lấy Lôi Đình quả ngàn năm rồi mới tính.
Vì thế, Long Ngạo cũng không lập tức đi báo thù hai đại gia tộc, hắn đơn giản xử lý mười bốn xác chết, sau đó tiếp tục nhắm mắt nghỉ ngơi, trong đầu nghĩ về Vũ Âm.
Lôi Đình quả ngàn năm, mặc kệ xảy ra chuyện gì hắn đều phải cướp đoạt cho bằng được, bởi vì Vũ Âm không thể có mệnh hệ gì.
Long gia.
Sắc mặt Long Doanh quả thực khó coi tới cực điểm, bởi vì ngay lúc nãy hắn phái đi bảy vị võ giả Nhất Tuyến Thiên, giờ toàn bộ đã biến thành từng cái xác bị quăng trở về. Long Doanh không phải người ngu, đương nhiên đã đoán được bảy người nhất định là bị Long Ngạo giết chết, đồng thời Long Ngạo cố ý như thế.
Long Doanh một lần nữa hiểu biết hơn về thực lực của Long Ngạo, hai nhà Miêu Long chọn ra mười bốn vị võ giả Nhất Tuyến Thiên, rõ ràng bị đối phương tàn sát không còn một ai, ý vị này là như thế nào?
"Long Ngạo, ta sẽ không bỏ qua ngươi, ta sẽ cho ngươi chết không có chỗ chôn."
"Thúc thúc, chuyện đối phó Long Ngạo nên là ta đi thôi."
Lúc này một tên thanh niên bước vào, trên mặt lạnh lùng tràn ngập sát khí, hắn chính là Long Minh. Trên người Long Minh tản ra sự tự tin mạnh mẽ, thậm chí ngay cả khí tức đều có thay đổi, giống như một ngọn lửa vậy.
"Ngươi và Hỏa Long dung hợp thành công?"
Gật đầu, Long Minh hình như cũng có chút kích động, nói ra:
"Thúc thúc, ta đã cùng Hỏa Long chính thức dung hợp, Long Ngạo đã không phải là địch thủ của ta, đồng thời vị trí Bách Chiến bảng của hắn ta sẽ chiếm lấy."
Long Doanh trong lòng cũng không hy vọng Long Minh bộc lộ tài năng quá sớm, biến thành Long võ giả sẽ khiến thế lực khác chú ý, nhất là Long gia cao cấp, đến lúc đó phiền phức rất lớn.
Long Minh làm sao không biết, nhưng sắc mặt vẫn kiên định dị thường nói:
"Thúc thúc, gia tộc muốn thăng cấp tiến vào Long cốc, ta nhất định phải không ngừng trở nên cường đại hơn nữa, mà ta bế quan tu luyện không có tác dụng chút nào, chỉ có không ngừng rèn luyện, mà Long Ngạo là tâm ma(*) đầu tiên của ta, không giết người này tu vi võ đạo của ta rất khó mà tiến bộ."
Tâm ma là trở ngại lớn nhất của võ giả, một khi võ giả có tâm ma thì tu vi võ đạo rất khó tiến bộ, trừ phi là có thể chặt đứt tâm ma.
Long Minh từ nhỏ là thiên tài người người chú ý, duy chỉ có gặp phải Long Ngạo mới bị đè bẹp, đây cũng trở thành tâm ma của Long Minh. Long Doanh đương nhiên biết Long Minh muốn đạt được thành tựu cao hơn thì phải giết Long Ngạo.
Nếu như trước đây Long Doanh trăm phần trăm sẽ không đồng ý, nhưng tình huống hiện tại đã hoàn toàn khác, Long Minh đã trở thành Long võ giả, Long Minh cùng Hỏa Long liên thủ đánh chết Long Ngạo là chuyện chắc chắn.
Chính vì như thế, Long Doanh gật đầu, nói ra:
"Đã như vậy, ngươi làm việc này cho ta, nhưng tốt nhất không nên động thủ ở Tinh Vân thành, theo ta được biết, Long Ngạo đã đại diện Hộ quốc đường một tháng sau tham gia Lôi Đình chiến, đây là cơ hội của ngươi."
Lôi Đình chiến?
Khóe miệng từ từ cong lên một nụ cười pha lẫn sự tàn nhẫn, Long Minh nhìn hư không vô tận, cất giọng lẩm bẩm vô cùng lạnh lùng:
"Long Ngạo, ta sẽ cho ngươi biết cái gì là Long võ giả, đó căn bản không phải là thứ ngươi có thể chống cự. Hừ, đến lúc đó ta sẽ cho ngươi quỳ gối trước mặt ta mà cầu xin."
***
(*) Tâm ma: Nỗi sợ hãi.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT