Long cốc.

Một chỗ rất tĩnh mịch trong sơn động.

"Long Phúc, Thiên Huyền Cửu Biến sinh sôi nảy nở ra Thiên Huyền chỉ, hiện tại hình như không thích hợp với ta." 

Thiên Huyền chỉ xác thực rất cường đại, nhưng Long Ngạo phát hiện mình đã luyện đến Thiên Huyền cửu chỉ, nhưng uy lực lại không quá lớn.

Căn cứ Cửu Chuyển luân hồi quyết ghi lại, chỉ có Thiên Huyền Cửu Biến của mình đạt tới biến đổi cuối cùng thì sinh ra cái gọi là đệ Cửu Biến, mới có thể có cơ hội tiến nhập vào đệ nhất chuyển của luân hồi quyết.

"Chủ nhân, ta đã lật lại tất cả vũ kỹ, rất nhiều vũ kỹ tuy cường đại, nhưng xác thực không thích hợp với người, tuy nhiên có một loại vũ kỹ có uy lực vô cùng lớn, mỗi lần sử xuất lại sẽ tiêu hao thể lực rất lớn." 

Trong nội tâm vui vẻ, Long Ngạo có chút không thể chờ đợi được hỏi:

"Long Phúc, vũ kỹ gì vậy?"

"Hủy Diệt Ấn quyết." 

Hủy Diệt Ấn quyết?

"Chủ nhân, Hủy Diệt Ấn quyết chính là một trong các vũ kỹ cường đại nhất trong tất cả vũ kỹ, tổng cộng có mười tám Ấn quyết, nhưng hiện tại ta chỉ có thể truyền thụ cho người bốn ấn."

Long Ngạo cũng không phải một người hảo cao vụ viễn(*),  Long Phúc đã nói trong không gian Long ấn, Hủy Diệt Ấn quyết là một loại vũ kỹ cường đại nhất trong tất cả vũ kỹ, đã nói rõ uy lực của Hủy Diệt Ấn quyết. 

"Được."

"Chủ nhân, bây giờ ta truyền thụ cho người bốn Ấn Quyết trong Hủy Diệt Ấn quyết."

Ngay sau đó, trong đầu Long Ngạo xuất hiện bốn loại tâm pháp Ấn Quyết, theo thứ tự là Trấn Hồn Ấn, Phần Minh Ấn, Táng Thiên Ấn, Mạt Nhật Ấn, tuy nhiên hắn không tu luyện ngay. Chỉ xem thử qua một lượt, Long Ngạo cũng cảm thấy vô cùng chấn động, bởi vì Hủy Diệt Ấn quyết mà Long Phúc truyền thụ cho mình quả thực quá cường đại, thậm chí siêu việt hơn Huyết Ẩm Bát Thức. 

Đây chỉ là bốn ấn trước của Hủy Diệt Ấn quyết, Long Ngạo rất khó tưởng tượng, còn lại mười bốn thức Ấn quyết phía sau, rốt cuộc còn kinh khủng mức nào.

Có được Hủy Diệt Ấn quyết cường đại như thế, Long Ngạo đương nhiên sẽ không bỏ lỡ cơ hội này, hắn không bỏ phí giây phút nào, lập tức bắt đầu tu luyện trước bốn ấn trong Hủy Diệt Ấn quyết là Trấn Hồn Ấn, Phần Minh Ấn, Táng Thiên Ấn, Mạt Nhật Ấn.

Mặc dù được truyền thụ bốn ấn trước của Hủy Diệt Ấn quyết, nhưng Long Ngạo biết rõ, với thực lực của hắn bây giờ chỉ có thể tu luyện Trấn Hồn Ấn. 

Nguyên lý Trấn Hồn Ấn kỳ thật so với thức thứ hai của Huyết Ẩm Bát Thức, Băng Phong Phệ Tâm không sai biệt nhiều, tuy nhiên uy lực Trấn Hồn Ấn cường đại hơn, một khi trực tiếp xâm nhập vào bên trong cơ thể, linh hồn tướng địch sẽ bị trấn trụ.

Thử hỏi, linh hồn một gã võ giả bị trấn trụ thì chuyện gì sẽ xảy ra.

Một tháng sau. 

Suốt một tháng Long Ngạo đều không rời khỏi sơn động, hết sức chăm chú tu luyện Trấn Hồn Ấn. Trời xanh không phụ lòng người, trải qua một tháng tu luyện, Trần Hồn Ấn của hắn coi như là có chút thành tựu.

Long Phúc mượn nhờ Huyết Trì, đem linh hồn Long Trí luyện hóa thành năng lượng thuần chính nhất, Long Ngạo hấp thu nguồn năng lượng này, linh lực đã tràn ngập bốn mươi tám khiếu huyệt, nhưng khoảng cách để linh lực tràn ngập một trăm lẻ tám khiếu huyệt thì còn kém rất xa.

Thời hạn một tháng đã đến, thông đạo của Long cốc sắp đóng cửa, Long Ngạo cũng không tiếp tục ở lại nữa, hướng phía thông đạo đi rất nhanh. 

Trong hậu viện Long gia ngũ giai ở Tinh Vân thành.

"Long Ngạo, chúc mừng ngươi đạt được sự tán thành trứng rồng, nếu không có gì bất ngờ xảy ra, ngày sau ngươi có thể trở thành một gã Long võ giả cường đại."

Nhìn lên mặt Long Doanh và Long Minh, trong nội tâm Long Ngạo tràn ngập khinh bỉ, nhưng lại đạm mạc nói ra: 

"Long Doanh tiền bối, chắc người cũng nên biết, ta đạt được trứng rồng không phải là Cự Long mà là một con rắn nhỏ."

Thần long biến dị.

Đối với việc mình đạt được tiểu gia hỏa, Long Ngạo đương nhiên sẽ không nói ra tình hình thực tế, một khi bị đối phương biết rõ mình có được không phải con rắn nhỏ mà là thần long biến dị,  cường đại hơn so với Hoả Long, thì chắc chắn Long gia sẽ không buông tha cho mình. 

Long Doanh rõ ràng đã biết việc này, sắc mặt đột nhiên âm trầm xuống, hỏi:

"Long Ngạo, ta hỏi ngươi, ta đối với ngươi như thế nào?"

"Có chuyện gì xin tiền bối nói thẳng." 

"Ba người tiến vào Long cốc, ta cho ngươi một, vốn ta rất coi trọng ngươi, nhưng ngươi thì sao? Ta hỏi ngươi, tại sao ngươi lại giết chết Long Trí?"

Long Trí?

Nghe được Long Doanh nhắc đến Long Trí, Long Ngạo đã hiểu rõ rốt cuộc chuyện gì xảy ra, lạnh lùng nhìn Long Minh bên cạnh Long Doanh, hỏi: 

"Là lời ngươi nói à?"

Long Minh cười lạnh một tiếng, nói:

"Là vậy thì như thế nào? Long Ngạo, tên bạch nhãn lang này(*), gia chủ đối với ngươi tốt như vậy, tiến vào Long cốc chỉ vẻn vẹn có ba người thì đã cho ngươi một, mà ngươi thì sao? Không chỉ không cảm ơn ngược lại còn giết Long Trí, hừ." 

Khoát khoát tay, Long Doanh ngăn cản Long Minh nói tiếp, lạnh giọng nói ra:

"Long Ngạo, ngươi giết Long Trí, ta muốn hỏi ngươi sẽ ăn nói với ta như thế nào đây?"

"Long Doanh tiền bối, ta muốn nói Long Trí không phải ta giết, mà là bị hắn giết?" 

"Ha ha ha…" - Long Minh bỗng nhiên cười lớn, thật giống như nghe được chuyện buồn cười nhất thế gian, lạnh lùng nói:

"Long Ngạo, có phải đầu óc ngươi có nước hay không? Ta giết đệ đệ của ta sao? Ta bây giờ vẫn là một nam nhân, ngươi nhìn xem."

"Long Ngạo, giữa ngươi và Long Minh, ngươi cho rằng ta chọn tin tưởng ai?" 

Nhìn lên mặt Long Doanh và Long Minh, Long Ngạo không biết việc này là hai người cố ý bới móc hay vẫn là âm mưu của Long Minh, nhưng Long Ngạo lại biết rất rõ một chuyện, đó chính là mặc kệ là vì sao, ân oán giữa mình và Long gia ngũ giai phải như thế nào mới giải quyết triệt để được.

"Long Doanh tiền bối, ta đã nói rồi, Long Trí không phải ta giết chết, tiền bối không tin ta cũng không có cách nào."

"Hừ, Long Ngạo, ngươi giết Long Trí, nếu ta để cho ngươi rời khỏi đây dễ dàng như thế ta làm sao ăn nói với gia tộc mình được." 

Kỳ thật Long Ngạo không phải người ngu, đương nhiên biết rất rõ Long Doanh và Long Minh làm như thế, đơn giản là muốn giết người diệt khẩu, dù sao trên thế giới này chỉ có mình biết về chuyện của Long Minh, chỉ cần mình chết, thử hỏi còn có ai biết rõ, chỉ như vậy Long Minh mới có thể thuận lợi phát triển, ngày sau xác định chắc chắn trở thành Long võ giả.

"Long Ngạo, ngươi không cần lo lắng, bây giờ ta cho ngươi một cơ hội, chỉ cần ngươi có thể thắng được Long Minh thì ta sẽ cho ngươi rời đi."

"Gia chủ, một phế vật chiến thắng ta thì hình như chúng ta không có phúc cho lắm, không bằng như vậy, Long Ngạo, ta cho ngươi một cơ hội, chỉ cần ngươi có thể làm cho ta rời khỏi phạm vi của vòng tròn này thì tính là ngươi thắng." 

Long Minh có mười phần tin tưởng, một tháng trước hắn dọa đối phương chạy, cứ như vậy bốn phía xung quanh Long Minh vẽ lên một vòng tròn, mà Long Doanh hình như cũng rất có lòng tin, lui qua một bên nói:

"Long gia chúng ta nói lời giữ lời."

Coi rẻ. 

Xem thường.

Long Ngạo đương nhiên biết rõ trong mắt Long Minh một mực đều không coi mình ra gì, nhưng để thuận lợi rời khỏi Long gia, hắn chỉ có thể lựa chọn đáp ứng. Về phần Long Doanh vì sao không ra tay mà lại nghĩ ra chiêu này, Long Ngạo cũng nghĩ đến, nếu không có gì bất ngờ xảy ra Long Doanh hẳn là kiêng nể hoàng thất, dù sao quan hệ của mình và hoàng thất còn tại đó, hơn nữa hắn cũng là một thành viên của Hộ quốc đường.

"Tốt, ta đáp ứng các ngươi." 

***

(*) Hảo cao vụ viễn: Một người đòi hỏi cao và theo đuổi những thứ xa vời viển vong.

(*) Bạch nhãn lang: Đáng khinh bỉ. 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play