Chủ nhật là ngày đơn vị tổ chức hoạt động gia đình, mỗi nhân viên có thể dẫn theo một người nhà đến tham gia.
Trong phòng làm việc, các chị đồng nghiệp đều dự định dẫn theo bạn trai, các dì đồng nghiệp thì lại dự tính mang mấy nhóc nhỏ đến.
Phùng Tiểu Vũ cũng muốn dẫn theo người nhà, bởi vì những hoạt động thế này, sau khi kết thúc sẽ có thể lãnh thêm vài phiếu mua hàng ở siêu thị.
Buổi tối lúc cậu kể với người mẫu tiên sinh nhà mình chuyện này, thuận miệng nói một câu: “Đáng tiếc em không thể dẫn bạn gái đến a.”
Sau đó liền bị nã sát một trận.
Phùng Tiểu Vũ cưỡi trên mình người mẫu tiên sinh vừa động vừa mang theo tiếng khóc nức nở xin tha: “Ân...... Ba ba, em sai rồi, chậm...... Chậm một chút a......”
Người mẫu tiên sinh động đến càng ngày càng mãnh liệt.
Hoạt động gia đình ngày hôm ấy, Phùng Tiểu Vũ vẫn chỉ có thể tham gia một mình, dáng vẻ có chút cô đơn khi so với những người khác đều có đôi có cặp.
Khi mặt trời sắp lặn, mọi người tụ tập một chỗ chào tạm biệt lẫn nhau. Lúc này cách đó không xa có đồng nghiệp hô to: “Phùng Tiểu Vũ, người nhà cậu sao bây giờ mới đến?”
Phùng Tiểu Vũ nghe thế liền quay đầu lại, chỉ thấy có một bóng dáng quen thuộc tách biệt khỏi đoàn người đang đi đến, đầu đội mũ lưỡi trai, mặt đeo khẩu trang đen, trên người bọc một cái áo khoác dày.
Phùng Tiểu Vũ có chút kinh hãi, nhưng rất nhanh liền lấy lại bình tĩnh, mỉm cười giới thiệu với mọi người: “Đây là cha già của tôi.”
Sau đó Phùng Tiểu Vũ thuận lợi giành được hai phiếu mua hàng.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT