Editor: Quỳnh Nguyễn

"Đói quá, Hinh Hinh, tối hôm nay chúng ta ăn gì?". Vừa lên xe, Mậu Sâm Mặc sờ sờ bụng nhỏ nói với Mậu Hinh.

"Hôm nay con gây họa, còn muốn ăn cơm sao?". Mậu Hinh hỏi lại.

"Hừ, Hinh Hinh mẹ đây là muốn ngược đãi trẻ em sao? Con nói với mẹ, mẹ là kiểm sát trưởng đó, nếu mẹ ngược đãi trẻ em, con sẽ đi khiếu nại với lãnh đạo của mẹ.". Mậu Sâm Mặc không đồng ý nói.

Ninh Vĩ Trạch thật sự không nhịn được cười to một trận.

"Anh còn cười.". Mậu Hinh trừng Ninh Vĩ Trạch.

"Được, anh không cười.". Ninh Vĩ Trạch lập tức nhịn xuống, "Hôm nay đi ăn cơm Tây được không?".

"Không cần ra ngoài ăn, chúng ta đi siêu thị mua chút đồ về nhà nấu đi!". Mậu Hinh nói.

"A... Vậy con muốn ăn chân gà, tôm bóc vỏ, thịt bò xào rau thơm, Tứ Hỉ Tiểu Hoàn Tử (bốn món thời xưa).". Mậu Sâm Mặc lập tức nói.

Xú tiểu tử, thật sự là ham ăn, nhắc đến ăn là hưng phấn, Mậu Hinh vốn dĩ không thèm phản ứng với bé.

"Còn không đi lấy lòng mẹ một chút.". Ninh Vĩ Trạch nháy mắt với Tiểu Sâm.

"Hinh Hinh, con không bảo Hoan Hoan và Đào Đào đánh nhau.". Tiểu Sâm kéo kéo vạt áo mẹ.

"Nhưng mà con có biết con không chơi với các bạn, các bạn sẽ đánh nhau không.". Đây là chỗ Mậu Hinh để ý, cô không hi vọng con trai của cô vô tâm như vậy, "Mà các cô đánh nhau sẽ có khả năng bị thương, ba mẹ những cái bạn nhỏ này cũng lo lắng.".

"..." Tiểu Sâm cúi đầu không nói lời nào.

Một hồi lâu sau đó, Tiểu Sâm mới nói: "Con không đi nhà trẻ, thì sẽ không có bạn nhỏ đánh nhau rồi.".

"Mậu Tiểu Sâm, con cho là con gây rắc rối ở nhà trẻ thì cuối cùng mẹ sẽ không cho con đi nhà trẻ, phải không?". Mậu Hinh hỏi.

"..." Tiểu Sâm không nói lời nào, Hinh Hinh quá thông minh, làm cái gì cô cũng biết.

"Tiểu Sâm, mẹ hi vọng con hiểu, mặc kệ như thế nào mẹ cũng sẽ không đồng ý cho con không đi nhà trẻ.". Mậu Hinh nói.

" Nhưng mà... Nhưng mà con không thích nhà trẻ.". Tiểu Sâm nói xong vành mắt đỏ lên.

"Ở nơi đó con có thể  kết bạn, Sâm Sâm, Hinh Hinh hi vọng con có thể kết bạn, biết không?". Mậu Hinh ôm con trai nói.

"..." Tiểu Sâm vẫn không nói lời nào.

"Hơn nữa con biết mẹ công việc bận rộn, mẹ không có cách nào chăm sóc con.". Mậu Hinh còn nói.

"Bản thân con có thể chăm sóc chính mình.". Tiểu Sâm lập tức nói.

Mậu Hinh chỉ ôm con trai, không nói thêm nữa, hiển nhiên không thay đổi quyết định để cho Tiểu Sâm tiếp tục học nhà trẻ.

Ninh Vĩ Trạch có chút thông cảm nhìn Tiểu Sâm, sau đó nói: "Hinh Hinh, em muốn đi học lái xe hay không, em đi làm cũng thuận tiện, đón Sâm Sâm cũng thuận tiện. Gần đây công việc bận quá, anh sợ anh không có nhiều thời gian để đón Sâm Sâm nữa.".

"Em không thể lái xe..." Mậu Hinh đau đầu, "Em sẽ nghĩ cách.".

"Anh giới thiệu một huấn luyện viên tin cậy cho em...".

"Em không thể lái xe, Vĩ Trạch.". Mậu Hinh cắt ngang lời Ninh Vĩ Trạch.

Ninh Vĩ Trạch nhìn sắc mặt Mậu Hinh có chút thay đổi, anh biết sâu trong nội tâm Mậu Hinh có rất nhiều thứ không thể động vào, nhưng mà chuyện không lái xe này anh vẫn không rõ, chẳng lẽ Hinh Hinh có ám ảnh tâm lý gì sao?

"Không sao cả, đợi con trưởng thành con sẽ học lái xe, mỗi ngày đưa Hinh Hinh cùng đi làm.". Tiểu Sâm lớn tiếng nói.

Mậu Hinh nghe lời này, trong lòng ấm áp, thật ra con trai có nhiều lúc lại vô cùng tri kỷ.

Đến siêu thị, Mậu Hinh vẫn thỏa mãn ham mê ăn uống của con trai, mua tôm, chân gà, một bình coca lớn, một khối chân heo, một hộp thịt bò, sau cùng còn mua một hộp kem.

"Trên thế giới vẫn là Hinh Hinh đối tốt với con nhất nha!". Tiểu Sâm đi theo bên cạnh Mậu Hinh cực kỳ nịnh nọt nói.

"Tiểu bại hoại...". Cô mới vừa nói xong câu đó, liền thấy được Minh Ý chọn bia ở phía trước khu đồ uống.

Ninh Vĩ Trạch theo ánh mắt Mậu Hinh cũng thấy được Minh Ý, quả nhiên rốt cục gặp gỡ rồi.

Minh Ý cũng chú ý tới bên này, nhìn đến Mậu Hinh liền lộ ra kinh ngạc, lại nhìn đến Ninh Vĩ Trạch bên người cô cùng Mậu Sâm Mặc thì vẻ mặt âm u, cũng không đi tới.

"Chúng ta đi tính tiền đi!". Mậu Hinh quay đầu nói với Ninh Vĩ Trạch.

"Được.".

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play