Editor: Thơ Thơ
‘ Cộc cộc cộc……’

“Cửa không có khóa.”

Đẩy cửa phòng ra.

Ly Tiểu Tiểu đang nằm ở trên giường đắp mặt nạ: “Chị Vi Vi, chuyện gì?”

“em nói đi?”

“hả……?” Sóng mắt Ly Tiểu Tiểu vừa chuyển: “Chẳng lẽ là chuyện em và anh Nguyệt kết hôn sao?”

“Đúng!” Thần sắc Tuyết Vi căng thẳng, trở tay đóng cửa phòng. “Tiểu Tiểu, em thật muốn cùng Nguyệt kết hôn sao?”

“Đương nhiên rồi……” Cô đứng dậy, đi đến trước gương trang điểm, nhẹ nhàng chụp mặt mình.

Sắc mặt Tuyết Vi khó coi đi tới phía sau cô: “em hiểu biết Nguyệt sao?”

“Hiểu biết.”

“Vậy em nói, anh ta rốt cuộc là dạng người gì!”

“Anh ta, phương diện tính cách có chút phóng đãng không kềm chế được, bộ dáng điển hình ăn chơi trác táng. Nhưng mà…… Trong xương cốt, vẫn là một người rất đàn ông.” Ly Tiểu Tiểu không khỏi nhớ lại cảnh tượng khi Lục La khi dễ Miêu Miêu, khi đó Hoàng Phủ Nguyệt thật là làm cô mê muội.

“chị không phủ nhận, Nguyệt người này còn xem như người đàn ông không tồi, mà em cùng anh ta, ở phương diện tính cách lại có rất nhiều chỗ hợp phách.”

Ly Tiểu Tiểu bản tính ham chơi, làm việc không quan tâm, nhiều ít có chút bất hảo; Hoàng Phủ Nguyệt cũng như thế, mê chơi, sớm ba chiều bốn, cũng thói quen làm việc vô pháp vô thiên.

Nhưng hai người này, chơi còn xem như có giới hạn cuối, đặc biệt là Ly Tiểu Tiểu, vừa đạt đến cảnh giới cô liền sẽ thu tay lại đúng lúc, chính là……

“Tiểu Tiểu, khả năng em cũng không biết, mẹ Nguyệt qua đời sớm, nếu không có gì bất ngờ xảy ra, mẹ của anh cũng chết vào tay Dạ Phi Nhã Lệ. Nguyệt nhìn như là một người đàn ông thập phần không thèm để ý tình yêu, chính là, trong lòng anh ta lại vô cùng khát vọng tình yêu. Em hiểu chưa?”

Nghe phía sau, lời nói Tuyết Vi thấm thía, Ly Tiểu Tiểu xé rớt mặt nạ trên mặt, hơi mang thương cảm quay đầu lại: “Chị Vi Vi, chị cho rằng…… em không phải là người như vậy sao?” Thơ_Thơ_ddlqd

“Tiểu……”

Trầm mặc.

Tuyết Vi rũ xuống mi mắt, sau khi trầm tư một lát, chậm rãi nói: “Một khi đã như vậy, chị chỉ có thể hy vọng các người đều là người trong lòng khát vọng yêu người kia. Còn có một việc, Tiểu Tiểu.”

“Chuyện gì?”

“hôn sự của em và Nguyệt …… Tính toán nói cho anh của em biết sao?” Khuôn mặt xinh đẹp nháy mắt liền lạnh xuống.

Ly Tiểu Tiểu lại không để bụng quay người lại: “Nói cho anh ta làm gì nha?”

“Tiểu Tiểu! Anh của em tính tình thô lỗ chị còn không hiểu biết sao? Nếu em không thông báo cho anh ta một tiếng chuyện hôn sự giữa em và Nguyệt, một khi anh ta biết được từ lỗ tai người thứ ba, sợ là còn không chỉ mang theo binh trực tiếp đánh lại đây hả?!”

“Đánh đi. Anh rể lợi hại như vậy, nhất định sẽ đánh anh của em hoa rơi nước chảy!!!”

“nha đầu này!!” Tuyết Vi bất đắc dĩ chọc chọc cái ót Ly Tiểu Tiểu: “anh của em coi em như tính mệnh mình, em làm sao có thể khuỷu tay quẹo ra ngoài đâu?”

“Nhưng người ta chính là thích anh rể. Chị Vi Vi!” Vẻ mặt Ly Tiểu Tiểu sùng bái đứng lên: “Dạ phi Quân Trường vẫn luôn nói anh rể mới có thể có năng lực quân sự siêu cường, hôm nay em xem như mở mang kiến thức. Em tin tưởng, nhất định là anh rể âm thầm chỉ huy tác chiến, mới có thể đánh Hoàng Phủ Sâm hoa rơi nước chảy, chị nói anh rể lợi hại hay không lợi hại hả?”

Hoàng Phủ Minh lợi hại hay không lợi hại, ba năm trước đây Tuyết Vi thật đúng là không biết.

Nhưng ở Ngự thành mấy năm nay, cô xem như mưa dầm thấm đất hiểu biết năng lực quân sự của Hoàng Phủ Minh có bao nhiêu cường đại rồi!

Nói trắng ra là, chỉ cần cho anh tài nguyên hùng hậu, anh có thể làm được trăm phần trăm đánh thắng trận. Thơ_Thơ_ddlqd

Nhớ trước đây, các tướng quân thế hệ trước, chỉ có ông nội Hoàng Phủ Minh mới có chiến công như vậy!

“Được rồi, đừng vuốt mông ngựa. Chị đi nghỉ ngơi trước.”

“ừ…… Chị Vi Vi ngủ ngon, moah moah.” Ly Tiểu Tiểu ngọt nị đưa tiễn Tuyết Vi, trong khoảnh khắc đóng cửa lại, nụ cười trên mặt cô nháy mắt tan thành mây khói.

‘Một khi đã như vậy, chị chỉ có thể hy vọng các người đều là người trong lòng khát vọng yêu người kia. ’

“A, trong lòng khát vọng yêu người kia sao?” Dựa vào ở trên ván cửa lạnh băng, Ly Tiểu Tiểu tự giễu nở nụ cười.

Cô còn có thể không biết nguyên nhân Hoàng Phủ Nguyệt đột nhiên đưa ra quyết định cùng mình kết hôn sao?

Đơn giản chính là sợ có một ngày cảm tình đối với Tuyết Vi ức chế không được, do đó làm ra chuyện không nên làm, làm cho anh em tương tàn, vợ chồng chia lìa.

Hiện giờ, có cô làm lá chắn, mặc cho ai cũng sẽ không biết…… người trong lòng Hoàng Phủ Nguyệt vẫn luôn là chị dâu của anh ……

“Miêu Miêu ngủ chưa?”

Trở lại phòng ngủ chính, Hoàng Phủ Minh đã đổi áo ngủ đến nằm trên giường.
“ừ.” Anh mỉm cười vẫy vẫy tay với Tuyết Vi.

Tuyết Vi nhợt nhạt cười, thân thể mềm mại chậm rãi nằm vào trong lòng ngực anh.

“bảo bối nhà ta nói, ngày mai trong trường học có đại hội thể thao, kêu chúng ta đi tham gia.”

“anh có thời gian đi sao?” Thơ_Thơ_ddlqd

“em nói đi?” Hoàng Phủ Minh rũ xuống mi mắt, ngược lại nhìn cô liếc mắt một cái: “con gái nhà ta dự đại hội thể thao, cho dù là không có thời gian, anh cũng đi!”

“Minh, anh thật sự quá sủng Miêu Miêu.” Hai ngày trước Tuyết Vi thừa dịp lúc Hoàng Phủ Minh tham gia diễn tập quân sự mới làm thủ tục cho Miêu Miêu đi nhà trẻ. Sở dĩ như vậy, cô sợ Hoàng Phủ Minh quá mức sủng ái Miêu Miêu, không bỏ được để cho Miêu Miêu đi nhà trẻ, mới đến một chiêu tiền trảm hậu tấu.

“cái đồ ngu ngốc này, chẳng lẽ em không nhớ rõ sao, chúng ta còn có ba ngày là phải kết hôn. Cho nên, ta đã xin kết hôn, đương nhiên là có thời gian!”

Nga, Đúng!

Bọn họ lập tức liền phải kết hôn!

Nói lên cái này……

“Minh.” Đầu Tuyết Vi hoàn toàn đi vào ngực Hoàng Phủ Minh: “Về hôn sự của chúng ta ……”

Ngón tay, nhanh chóng chặn môi cô: “Không cần giải thích, anh hiểu. Tình yêu của em, chỉ cần anh hiểu là đủ rồi, chuyện khác, anh cũng không để ý.”

Ha hả, xem ra mấy năm nay thật sự làm bọn anh trưởng thành không ít.

hôn kỳ lúc này, thật là cân lượng Tuyết Vi dùng để đối phó Dạ Phi Nhã Lệ, nhưng cho dù là dứt bỏ hết thảy quan hệ ích lợi, cô cũng sẽ cùng anh kết hôn, cho nên, hôn nhân bọn họ căn bản là không tồn tại cái gì lợi dụng hay không lợi dụng.
“mấy ngày nay anh ở căn cứ quân sự nhất định thực vất vả đi?”

“Ha hả…… ngược lại cũng không đến mức vất vả. Chính là……”

“Chính là cái gì?”

Đôi tay Hoàng Phủ Minh giao nhau lót ở sau đầu, cặp mắt sâu không thấy đáy chậm rãi nhìn phía nóc trần nhà: “Chính là thỉnh thoảng sẽ nhớ tới những ngày Dạ ở Quân Khu Bạch Hổ.”

Ngẫm lại, nếu lần này diễn tập quân sự có Bạch Dạ giúp đỡ, anh làm sao một mình đi chỉ huy hai đội quân chứ? Hoàn toàn có thể cùng Bạch Dạ phân công trái phải hoàn thành nhiệm vụ này. (đọc nhất nhất ở dembuon chấm vn)

Thêm nữa, ở Quân Khu Bạch Hổ một mình Bạch Dạ ít nhất tương đương tướng quân ba cái binh đoàn, có thể thấy được năng lực quân sự của Bạch Dạ có bao nhiêu cường đại rồi.

“trước đây em thử mời Dạ trở về, bất quá, anh ta cự tuyệt. Nếu anh thật sự yêu cầu Dạ hỗ trợ, vậy không bằng, ngày nào đó chúng ta cùng nhau đi mời anh ta thử xem?”

“Ha hả……” Hoàng Phủ Minh cười nhạt lắc lắc đầu: “Không cần thiết liên lụy Dạ đến nơi thị phi này, anh ta vốn không thuộc về thế giới này, không bằng để anh ta thuộc về nơi anh ta sinh hoạt, như vậy, anh ta mới có thể được đến vui vẻ chân chính.”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play