Editor: Thơ Thơ

Nhà họ Hoàng Phủ.

“Nơi này là……?” Ly Tiểu Tiểu đi theo Hoàng Phủ Nguyệt đi vào trong một gian biệt thự.

Anh giảo hoạt cười, thuận tay đóng cửa biệt thự: “Nơi này là chỗ ở của tôi.”

“anh gọi tôi tới nơi này làm gì?”

“cô nói đi……?” Hoàng Phủ Nguyệt tà lạnh cười, giây tiếp theo…… Anh một phen bế ngang Ly Tiểu Tiểu lên bước nhanh liền đi vào trong phòng khách……

“này!! Thả tôi xuống dưới!” Thân thể, bất an giãy giụa lên.

Hoàng Phủ Nguyệt đi đến bên sô pha, thình lình buông lỏng đôi tay ra ……

Ly Tiểu Tiểu ‘ bùm ’ một tiếng, liền ngã xuống sô pha. “anh, anh muốn làm gì?” Vừa muốn đứng dậy……

Anh duỗi tay liền chặt chẽ đè lại thân thể của cô: “Làm gì? Đương nhiên là làm, chuyện lần trước chúng ta chưa làm xong ở khách sạn!” Dứt lời, Hoàng Phủ Nguyệt xoay người một cái đè ở trên người Ly Tiểu Tiểu.

“này!! Anh……” Cố sức giãy giụa, thấy hoàn toàn không có tác dụng, Ly Tiểu Tiểu mắt hạnh vừa chuyển, ngạo mạn nói: “Có phải thực không cam lòng bị tôi ‘ ném lại ’ hay không?”

“cô nói đi?!” Lúc ấy Hoàng Phủ Nguyệt liền nghĩ tới, nếu gặp lại người phụ nữ này, nhất định ăn cô sạch sẽ, kêu cô cút đi. Nào biết đâu rằng, ông trời có mắt, tình cờ cô đúng là hầu gái của Tuyết Vi. Thơ_Thơ_ddlqd

“Biết vì sao tôi rời đi không?”

“A, cô đừng Nói với tôi, cô có việc mới rời đi!”

“Sai. Tôi là bởi vì…… anh thật sự quá không thú vị, mới có thể rời đi!” Ngôn ngữ ngạo mạn rơi xuống.

Con ngươi Hoàng Phủ Nguyệt nháy mắt mở lớn vài lần: “Nha đầu thúi, cô muốn tìm cái chết sao?!”

“Căn bản là vậy. Anh quả thực là người đàn ông tệ nhất tôi gặp được. Mới nói mấy câu, anh đã bị tôi lừa lên giường, anh Nói coi, anh có phải thực không thú vị hay không!!?”

Đáng chết!!!

Lời kịch này không phải là anh nói mới đúng chứ?!!

Bây giờ vậy mà đến phiên một tiểu nha đầu, cái miệng còn hôi sữa nói ra lời nói này?!

“Được. Tôi đây liền chứng minh với cô, tôi có phải thật sự không thú vị hay không!” Dứt lời, hai tròng mắt Hoàng Phủ Nguyệt trầm xuống, một mảnh môi, nhanh chóng dừng ở trên môi Ly Tiểu Tiểu.

“ưm……” mắt hạnh cô mở to, gắt gao cắn răng không cho người đàn ông càng tiến thêm một bước đột phá.

Nhưng mà, cô vẫn là không thắng nổi người đàn ông cường hoành.

Đầu lưỡi linh hoạt cạy ra hàm răng, tùy ý phác hoạ cái lưỡi thơm tho của cô.

Ly Tiểu Tiểu chỉ cảm thấy chính mình hô hấp càng thêm khó khăn. Mày nhíu chặt, cô lạnh lùng nheo nheo mắt, đôi tay phản kháng chậm rãi leo lên cổ anh, đôi môi cũng hình như tựa hồ đáp lại anh hôn…… Thơ_Thơ_ddlqd

Bên kia……

“Ha ha ha ha……” Từ khi rời đi nhà ăn, Tuyết Vi liền ‘ khúc khích ’ cười không ngừng.

Làm cho Hoàng Phủ Minh dường như cùng một kẻ điên ở bên nhau. “xong rồi, có buồn cười như vậy sao?”

“Đương nhiên là có! Anh không cảm thấy bọn họ vốn là hy vọng nhìn thấy hai ta cãi nhau sao? Kết quả bây giờ…… Ha ha ha ha ha…… Xem ra bọn họ hai lần đi có giá nhưng đánh.”

Một khi ảo tưởng đến hình ảnh Tuyết Khả Duy khắc khẩu cùng Hoàng Phủ Sâm, Tuyết Vi lại buồn cười nở nụ cười.

Nhưng thật ra Hoàng Phủ Minh…… “ngược lại anh cảm thấy…… Tuyết Khả Duy hẳn là cũng không phải thực để ý loại chuyện này……”

A.

Lúc này Hoàng Phủ Minh đã có thể nhìn lầm.

Y theo tính cách Tuyết Khả Duy thật không phải là người phụ nữ so đo với loại chuyện này, nhưng…… Hoàng Phủ Minh lại xem nhẹ giá trị anh tồn tại!

Thử nghĩ, trên đời này có người phụ nữ nào khát vọng kêu người đàn ông mình đã từng thâm ái nhìn thấy ông xã mình hiện nay xuất quỹ đâu? Thơ_Thơ_ddlqd

Hơn nữa Tuyết Khả Duy lại sĩ diện như vậy, còn bị cô em gái thâm hận này đã biết ông xã mình xuất quỹ, Tuyết Vi cũng không tin, Tuyết Khả Duy trở về sẽ không cùng Hoàng Phủ Sâm cãi nhau!

Lúc này, cô cũng coi như là thoáng ra ác khẩu.

Nghĩ vậy, Tuyết Vi mưu phong vừa chuyển, vẻ mặt giảo hoạt nhìn mắt Hoàng Phủ Minh: “anh nói thật với em, người phụ nữ kia…… Có phải anh tìm tới hay không?!”

“hả? Đôi mắt của em thật ra rất tốt!” Hoàng Phủ Minh thật không nghĩ tới Tuyết Vi vậy mà sẽ lập tức liền đoán được người phụ nữ kia là do anh tìm tới?

Bất quá……

Người phụ nữ kia cũng không phải là anh cố tình gọi qua tới.

Chỉ là, sau khi Hoàng Phủ Sâm về nước về, nhất cử nhất động của anh đều nắm giữ ở trong tay Hoàng Phủ Minh, bao gồm, anh đi nơi nào, tiếp xúc người nào.

Từ sau khi tiến vào nhà ăn, Hoàng Phủ Minh liền cảm thấy cách đó không xa có người phụ nữ ngồi ở một bàn có chút quen mắt, sau lại mới nhớ tới, đó là người phụ nữ Hoàng Phủ Sâm thường xuyên thăm bên trong một hội sở quan hệ xã hội.

Mới đầu, anh cũng không muốn thế nào.

Nhưng Hoàng Phủ Sâm cố ý lấy chuyện Bạch Dạ cùng Tuyết Vi ra trêu chọc, anh liền nhân lúc đi toilet, cho người phụ nữ kia một số tiền, kêu cô ta chạy tới đúng sự thật công đạo ‘ hành vi phạm tội ’ của Hoàng Phủ Sâm. Thơ_Thơ_ddlqd

“anh nha cũng thật đủ xấu xa. Em còn tưởng rằng anh đi WC là tức giận.” Nghe Hoàng Phủ Minh tự thuật xong hết thảy, Tuyết Vi bất đắc dĩ cho anh một cái xem thường.

Đàn ông nhà cô tuy rằng không am hiểu những chuyện lục đục với nhau, nhưng nếu là anh chơi xấu, so lục đục với nhau còn muốn lợi hại hơn.

“vì sao anh phải tức giận?”

“Ách……” trong lúc nhất thời Tuyết Vi có chút nghẹn lời.

Bất quá, Hoàng Phủ Minh lại nói trắng ra đáp án cho cô. “anh đã từng đích xác hoài nghi qua trong lòng em vẫn có Dạ. Nhưng khi anh biết, năm đó sau khi em bị hãm hại trở về, anh phát hiện…… Thật là anh không đủ tín nhiệm em, không đủ tín nhiệm tình cảm của chúng ta. Bất quá, bây giờ sẽ không……”

Tay ấm áp chậm rãi cầm tay nhỏ của Tuyết Vi.

Sau khi trải qua quá nhiều khúc chiết cùng phân phân hợp hợp như vậy, anh sớm đã nhìn thấu hết thảy.

Nếu trong lòng Tuyết Vi như cũ nhớ Bạch Dạ thì tuyệt sẽ không ở bốn năm sau trở về tiếp tục tiền duyên cùng anh, chỉ một điểm này liền đủ để xác minh hết thảy!!

“Daddy, mommy……” lúc đến Nhà họ Hoàng Phủ, sắc trời đã tối sầm xuống. Tiểu gia hỏa đau khổ chờ đợi cha mẹ trở về, vừa thấy bọn họ trở về liền nhiệt tình nhào tới. Thơ_Thơ_ddlqd

“Miêu Miêu, Dì Tiểu Tiểu đâu?” Mắt Tuyết Vi nhìn chung quanh phòng khách, chỉ thấy được hầu gái bên người Hoàng Phủ Nguyệt ở đây, lại chậm chạp không thấy bóng dáng Ly Tiểu Tiểu.

“Dì Tiểu Tiểu không thấy……” Miêu Miêu tội nghiệp cắn cắn môi.

“Không thấy?” Này cũng thật kỳ quái, không có khả năng một người sống không thể hiểu được biến mất đi? “vậy, Miêu Miêu biết Dì Tiểu Tiểu đi nơi nào không?”

“Dì Tiểu Tiểu bị chú Nguyệt kêu đi rồi, liền cũng không trở về ……”

“Bị Nguyệt…… Kêu đi rồi……?” Ánh mắt nghi hoặc theo bản năng đối diện tầm mắt Hoàng Phủ Minh, hai người không hẹn mà cùng lộ ra vẻ mặt không thể tưởng tượng ……

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play