Editor: Thơ Thơ

Năm tầng lầu này tính cả ba tầng chấm đất, cơ hồ mỗi tầng đều có khoảng trời riêng.

Tầng năm trên mặt đất, lầu một, hai thông thiên đại sảnh, chủ yếu lấy phong cách hiện đại xa hoa làm chủ, bên trong bài trí mọi thứ đồ cổ giá trị liên thành. Phóng tầm mắt nhìn lại, liền giống như phòng yến hội, lộ ra cao quý và trang nhã.

Từ tầng ba đến tầng năm còn lại là phong cách bất đồng, phòng ngủ hình thức khác biệt. Có người từng đánh giá nơi ở Hoàng Phủ lão gia như vậy, ‘ phàm là người xem xét qua phòng Hoàng Phủ lão gia, cơ bản liền không cần chu du thế giới ’, có thể thấy được phong cách mỗi gian phòng ngủ này trang hoàng đầu tư hùng vĩ cỡ nào.

Thu hút ánh mắt người nhất vẫn là ba tầng ngầm để nghỉ kia.

Bên trong có đủ loại kiểu dáng phương tiện giải trí liền không cần phải nói, càng chấn động chính là, toàn bộ ngầm lấy thiết kế chạm rỗng làm chủ, bốn phía đều là kiếng công nghiệp.

Xuyên thấu qua kiếng liền có thể nhìn đến các loại cá hải vực hoàng thành.

Thiết kế sư đặc biệt đào một cái đường hầm từ Nhà họ Hoàng Phủ nối thẳng hải vực hoàng thành, mới có hiệu quả chấn động nhân tâm như vậy!!

“Minh Nhi, con nhớ rõ từ khi con chính thức tiếp nhận vị trí Quân Trường Quân Khu Bạch Hổ, có bao nhiêu thời gian?” một ông lão ước chừng sáu mươi tuổi ngồi trên sô pha gỗ cách thức Châu Âu. Thơ_Thơ_diendanlequydon

Tóc ông đen nhánh, một khuôn mặt hồng hào, ngũ quan đặc biệt đoan chính, căn bản tìm không thấy bất luận dấu vết năm tháng gì, người đàn ông trung niên có mười phần thành thục sức quyến rũ.

Ông đúng là cha của Hoàng Phủ Minh, Quân Trường tiền nhiệm của Quân Khu Bạch Hổ --- ---- Hoàng Phủ Dương Vinh!

“một năm linh một tháng.” Hoàng Phủ Minh mặt vô biểu tình đứng ở trước mặt ông, lạnh lùng trả lời.

“A, vậy con nhớ rõ, con làm như thế nào có được cái vị trí Quân Trường này?!” Hoàng Phủ Dương Vinh lạnh giọng chất vấn xong.

Anh trầm mặc sau một lúc lâu, từ giữa môi sắc bén nhảy ra hai chữ: “Binh biến!”

“con nhớ rõ liền tốt!”

Không sai, vị trí Quân Trường của Hoàng Phủ Minh, đúng là một năm trước anh phát động một hồi binh biến nhỏ mạnh mẽ đoạt lại đây!!

Phải biết rằng, Hoàng Phủ Minh chỉ là con thứ Nhà họ Hoàng Phủ, bất luận là phân biệt đối xử hay là kinh nghiệm quân sự mà nói, trên anh có bao nhiêu chú bác, anh họ có được kinh nghiệm quân sự phong phú, nhà mình còn có một anh ruột, hơn nữa năm anh lên làm Quân Trường, tuổi tác chẳng qua mới 22 tuổi, làm thế nào đều không tới phiên anh quản lý Quân Khu Bạch Hổ này.

Nhìn chung toàn bộ lịch sử quân Khu Bạch Hổ, Quân Trường trẻ tuổi nhất đều phải từ 25 tuổi trở lên. Thơ_Thơ_diendanlequydon

Nhưng, Hoàng Phủ Minh liền dựa vào đầu óc quân sự bản thân vượt quá người thường, thủ đoạn cứng rắn ôm vị trí tướng quân lớn lên vào trong túi.

Nguyên nhân chính là vì anh phát động chính biến quân sự đoạt được vị trí Quân Trường, cho nên, toàn bộ người Quân Khu Bạch Hổ đều vô cùng sợ hãi Hoàng Phủ Minh. Lúc này mới làm cho, thời gian một năm, chưa từng có bất luận kẻ nào nghi ngờ qua tuổi tác anh cùng với ngọn nguồn vị trí Quân Trường.

“Minh Nhi, năm đó con phát động binh biến, thủ đoạn cướp vị trí Quân Trường từ trong tay đại ca con, cha chưa từng oán trách qua con một câu. Bởi vì, con cháu Nhà họ Hoàng Phủ, muốn chính là khí phách, không cần biết con làm sao có được quyền vị, chỉ cầu, con có bản lĩnh ngồi ổn. Đại ca con vô dụng, mới có thể mất vị trí Quân Trường, nhưng mà con!”

Hoàng Phủ Dương Vinh nhíu mày, cầm lấy quải trượng trong tay, dùng sức chọc xuống mặt đất: “Minh Nhi, lần này con thật là làm cho cha thất vọng rồi, thế nhưng làm ra chuyện không thành thục như vậy? Chạy tới Ngự thành tìm chết, hả?!!”

“Lão gia, lão gia, ngài đừng nóng giận, xin thứ cho em thêm một câu.” Lúc tại đây không khí đọng lại, người phụ nữ trung niên vẫn luôn ngồi ở bên cạnh hoàng Phủ Dương Vinh đã mở miệng.

Gương mặt người phụ nữ này hiền từ, tuy lớn lên không phải khuynh quốc khuynh thành, trên mặt cũng để lại không ít dấu vết năm tháng, nhưng cười rộ lên bộ dáng rất là hòa ái dễ gần.

“Nhã lệ, em muốn nói cái gì?” Thơ_Thơ_diendanlequydon

“Lão gia, về chuyện minh Nhi đi Ngự thành, thật ra em cũng nghe nói. Nhưng, Minh Nhi chúng ta là vì bảo hộ tam tiểu thư Nhà họ Tuyết mới có thể đi Ngự thành, anh hẳn là vui vẻ mới phải, xem ra…… rốt cuộc Minh Nhi chúng ta tìm được ý trung nhân rồi.” Dạ Phi Nhã Lệ ôn nhu cười.

Nhưng, sắc mặt Hoàng Phủ Minh lại ở một khắc bà ta mở miệng kia liền trầm xuống dưới……

“Cái gì?!! Tôi không nghe lầm chứ?? Minh Nhi, con là bởi vì cảm tình nhi nữ mới chạy tới Ngự thành hả?? Con muốn tức chết cha sao? Đúng, cha hy vọng con lập tức kết hôn không giả. Nhưng, chẳng qua là cha hy vọng con lưu mạch máu cho Nhà họ Hoàng Phủ chúng ta mà thôi, phụ nữ như y phục, con thế nhưng động tình?!” Hiển nhiên, Hoàng Phủ Dương Vinh mười phần không thể tiếp thu lý do Hoàng Phủ Minh đi Ngự thành.

“cha, nguyên nhân con đi Ngự thành là Dạ Phi phu nhân phỏng đoán thôi, cũng không đại biểu ý nguyện của con.”

“hả? Vậy vì sao con cùng Tam tiểu thư Nhà họ Tuyết cùng nhau chạy tới Ngự thành?”

Hoàng Phủ Minh nheo lại đôi mắt lạnh, đôi tay bắt chéo sau lưng đến phía sau: “con đã sớm nghe nói lão gia Nhà họ Tuyết Tuyết Vĩ Quốc và người của Quân khu Huyền Vũ tựa hồ có quan hệ nào đó, liền nghĩ, giả trang thân phận Thần Hiên đi theo bên người Tuyết Vi, nhìn xem, cô ta có phải cũng cùng Người của Quân khu Huyền Vũ có cấu kết hay không.” Thơ_Thơ_diendanlequydon

Tuy rằng, hôn sự này là Hoàng Phủ Dương Vinh và Tuyết Vĩ Quốc tự mình định ra, ông chắc chắn Tuyết Vĩ Quốc hẳn là sẽ không có liên hệ với Người của Quân khu Huyền Vũ, nhưng, vạn sự cẩn thận là hơn. “vậy kết quả đâu?”

“Ít nhất, con có thể chứng minh Tuyết Vi đích xác cùng Người của Quân khu Huyền Vũ không có quan hệ, đến nỗi cha của cô ta ……” Nói đến đây, ánh mắt Hoàng Phủ Minh theo bản năng liếc mắt Dạ Phi Nhã Lệ: “con đã không dám bảo đảm.”

Hóa ra……

Là như thế này!!

Hai cha con đang đối thoại hoàn toàn không có chú ý tới hai vị tiểu thư đã đến đại sảnh Nhà họ Tuyết.

“Lão gia, phu nhân, nhị thiếu gia, Tuyết nhị tiểu thư và Tuyết tam tiểu thư tới.”

Nghe Lạc quản gia báo cáo.

Hai tròng mắt Hoàng Phủ Minh trầm xuống, theo bản năng nhìn về phía Tuyết Vi đứng ở cửa, mặt vô biểu tình ……

Dần dần, dần dần, khóe miệng Tuyết Vi mơ hồ đưa ra một nụ cười hài hước.

Đây là đáp án chân chính Hoàng Phủ Minh xả thân bồi ở bên người Tuyết Vi tôi sao?

Hóa ra, bất quá là bởi vì anh hoài nghi cha tôi và quân khu Huyền Vũ có cấu kết, cho nên, liền nghĩ, tôi cũng cùng Người của Quân khu Huyền Vũ có cấu kết hay không sao?

Ha, thì ra là thế…… Thơ_Thơ_diendanlequydon

Thì ra là thế……

Nguyên nhân anh bồi tôi đi Ngự thành rối rắm thật lâu, sớm biết rằng đáp án là như thế, tôi liền không cần rối rắm như vậy!!!

Từ nụ cười châm chọc của Tuyết Vi, Hoàng Phủ Minh tựa hồ đã xem thấu tâm tư của cô.

Con ngươi phiếm ánh sáng sắc bén dần dần trầm xuống, anh không nghĩ cùng Tuyết Vi giải thích đôi câu!!

“Hoàng Phủ bá phụ, Hoàng Phủ bá mẫu, nhị thiếu gia, các người tốt.” Tuyết Phỉ Nhi kéo làn váy, ngoan ngoãn chào hỏi người trong đại sảnh.

Tuyết Vi cũng tiến lên một bước: “Hoàng Phủ bá phụ, Hoàng Phủ bá mẫu, nhị…… Thiếu gia.” Chào từng người.

“Ai nha, để tôi xem, mau để tôi xem.” Dạ Phi Nhã Lệ đứng dậy, mỉm cười đánh giá Tuyết Phỉ Nhi: “Phỉ Nhi đều đã lớn như vậy rồi hả?”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play