Hoàng Phủ Tử Y nháy mắt với Sở Ngao Dư, như là giống như chào hỏi với anh, không có một chút dáng vẻ tức giận, làm cho Sở Ngao Dư không chỉ an tâm mà còn lập tức đỏ mặt, yên lặng suy nghĩ, dáng vẻ kia của Tử Y, thật sự là thật sự là…. Quá làm cho người ta có thể dùng từ ngữ hình dung! Sở Ngao Dư vươn tay, làm biểu tình ôm lấy tim mình.
Hoàng Phủ Tử Y thấy một màn như vậy, thật sự nhịn không được, đứng ở trên dài cười, cười rất sáng lạn, bị camera quay được, cùng lúc đó, làm vô số người xem kinh ngạc.
“Không khống chế nổi mà chảy máu mũi rồi, mẹ, con muốn gọi điện thoại cấp cứu!”
“Cười đến mức như vậy, nhất định không phải là người!”
Tiết mục tiếp tục, hai vị đầu bếp so tài, món ăn tứ nhất là bít tết bò tiêu đen, hai vị đầu bếp mau chóng làm xong, sau đó mời khách quý bình luận, Hoàng Phủ Tử Y cầm chiếc đũa, vô cùng ưu nhã ăn hai miếng, sau đó cho hai vị đầu bếp một người sáu điểm một người năm điểm.
Lúc bốn vị khách quý chấm điểm, là từng người viết vào bảng khác nhau, Hoàng Phủ Tử Y cũng không nghĩ nhiều, đến lúc từng người giơ bảng ra không khỏi nhướng mày.
Thẩm Kiều Kiều là ghi chín điểm và chín điểm, Thạch Hiểu cũng chín điểm và tám điểm, Tư Hạo Dương cũng cho tám điểm và bảy điểm, chỉ có Hoàng Phủ Tử Y là sáu điểm và năm điểm.
“Tiểu Y Y cho điểm thấp nhất, có thể nói nguyên nhân không?” Bàn Bàn giống như tò mò hỏi, nhưng trên thực tế, nhưng trên thực tế, khách cho điểm, là tự mình cho, nhưng mà khách không khiêm tốn hoặc không có đánh giá đúng thì…
“Tôi đã nếm qua nhiều món, sẽ hay so sánh với nhau, tự nhiên sẽ nhận thấy sự chênh lệch.” Hoàng Phủ Tử Y nói sự thật, một chút cũng không sợ phiền phức, có điều vẫn bổ sung một câu: “Tôi là người tham ăn, rất thích món ăn ngon.”
Được mời lên đây tham gia làm đầu bếp, đều là đầu bếp tay nghề không tệ, nhưng lại không thể nào là những người đứng đầu, cho nên Hoàng Phủ Tử Y dựa theo việc này mà cho điểm số, không có chút nào kỳ quái, dù sao tay nghề của hai vị đầu bếp này, còn không tốt bằng tay nghề đầu bếp ở quán cơm cạnh nhà nàng đâu.
Nghĩ đến quán cơm gần nhà kia, ánh mắt Hoàng Phủ Tử Y liền quét thật nhanh về phía người xem, liếc mắt nhìn Sở Ngao Dư một cái.
Liền ngó, quét về phía thính phòng, và Sở Ngao Dư liếc mắt một cái.
Có lẽ là thật lâu không có người trả lời ngay thẳng như vậy, người dẫn chương trình sửng sốt vài giây, sau đó thần sắc cổ quái nói: “Vậy cô nhất định đã từng ăn rất nhiều món ngon, ha ha, có cơ hội chúng ta cùng đi ăn nha, tôi cũng rất thích thức ăn ngon.”
Hoàng Phủ Tử Y chỉ cười không nói, chuyện này coi như qua, chẳng qua là đối với người xem, có chút tranh luận, có người cảm thấy Hoàng Phủ Tử Y quá kiêu ngạo, có người khen Hoàng Phủ Tử Y quá mức ngay thẳng, đương nhiên cũng có người thưởng thức Hoàng Phủ Tử Y, cảm thấy Hoàng Phủ Tử Y là người ngay thẳng.
Lần tỉ thí đầu tiên coi như kết thúc, sau đó là khách quý biểu diễn, mỗi người đều có một cái chuông, muốn biểu diễn thì ấn chuông là được, Hoàng Phủ Tử Y nghĩ, nên cự tuyệt vòng này, mà Tự Hạo Dương cũng không biết nghĩ gì, cũng không động, Thẩm Kiều Kiều và Thạch Hiểu đồng thời ấn xuống, cuối cùng Thạch Hiểu thắng.
Thạch Hiểu hát một bài, là một bài kinh điển, anh ta hát rất hay, chắc luyện tập cũng đã lâu, được rất nhiều người hưởng ứng, mọi người cũng bắt đầu chú ý đến người đàn ông này.
Khuôn mặt Thạch Hiểu hơi giống tiểu bạch kiểm, thuộc về kiểu tương đối được hoan nghênh, nếu ngày thường, nhất định sẽ được mọi người chú ý đến, nhưng mà hôm nay ai khiến anh ta xui xẻo tham gia chung một tiết mục với Hoàng Phủ Tử Y, nháy mắt đã bị hạ thấp xuống, ngay cả đường sống cũng không có.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT