Nhưng mà Dạ... Dạ đại úy---- --- Không ngờ cũng thích đàn ông!!!
Hai người đàn ông cực phẩm đều thích đàn ông, các chị em nước A nếu như biết được thì sẽ đau lòng biết chừng nào chứ!!!
.....................................
Dạ Tư Hàn vừa bước ra ngoài sảnh liền bắt gặp một thiếu nữ mỹ miều đưa gót chầm chậm bước qua mời anh khiêu vũ. Anh dừng chân, trên mặt in đậm dòng chữ "Người lạ chớ tới gần": "Tôi không biết nhảy"
Phó Viên nhìn Dạ Tư Hàn nở một nụ cười thật ấm áp, "Không sao, em có thể dạy anh"
"Tôi không muốn học"
Hạ Lâm vừa bước ra đã nghe thấy giọng nói của người Gay nào đó. Cô nhìn về phía anh ta. Vừa vặn, ánh mắt sắc bén của anh cũng liếc qua chạm phải cô.
Hạ Lâm bước đến gần hơn, biểu lộ quan hệ tốt đẹp với Dạ Tư Hàn, "Dạ đại úy, nếu như anh muốn học, tôi cũng có thể dạy anh"
Dạ Tư Hàn nghiêng đầu, "Lúc nào?"
Hạ Lâm, "..." Không phải anh vừa nói không muốn học à?
Nhìn thấy cháu gái của mẹ kế đến bắt chuyện, nàng chẳng qua không muốn để người Phó gia thực hiện được ý đồ mà thôi. Vậy mà tên Dạ Gay này cũng mắc câu?
Dạ Tư Hàn, "Thời gian"
Hạ Lâm hồi thần, "Tôi sẽ xem lại lịch trình rồi gọi điện cho anh"
Dạ Tư Hàn móc điện thoại trong túi ra, "Số điện thoại của Điện hạ"
Ngón tay thon dài của anh lướt trên màn hình di động, nhập số, lưu lại "Hạ Lâm", ấn nút gọi đi liền nghe thấy tiếng chuông điện thoại nào đó vang lên. Anh nhìn cô.
Hạ Lâm, "..."
Cô lấy điện thoại ra ngắt máy, ánh mắt chạm phải dòng thông báo cuộc gọi nhỡ. Cô đưa di động sát lại phía mình, âm thầm lưu lại cái tên "Dạ Gay".
Dạ Tư Hàn, "Vừa rồi nói chuyện rất vui"
Hạ Lâm suy xét đến việc Phó gia bắt đầu đánh chủ ý lên người Dạ Tư Hàn, liền mỉm cười thật sâu, "Đến lúc đó tôi sẽ dẫn Viên Viên đến, anh cũng phải dẫn theo Yên Yên đấy nhé"
Ánh mắt Dạ Tư Hàn bỗng trở nên thâm thúy.
Hạ Lâm, "Dạ tư lệnh không phải đang tìm anh sao? Mau đi đi"
"Ừm" Dạ Tư Hàn liếc cô một cái thật sâu, vừa dứt lời anh liền đi về phía Dạ Cận.
Lúc này Hạ Quyết và Dạ Cận cũng để ý đến hướng này. Vẻ mặt của Hạ Quyết lạnh nhạt, không nhìn ra được cảm cúc.
Còn Dạ Cận thì sắc mặt hơi u ám, Phó gia này nóng ruột như vậy sao? Cũng đúng thôi, hai năm nữa là đến lễ trưởng thành của Điện hạ rồi. Đến lúc đó Điện hạ sẽ bước vào phủ tổng thống, chính thức tham gia điều hành nước A, chứ không chỉ như hiện tại, chỉ xuất hiện và làm một số hoạt động công ích.
Phó gia hẳn cũng đang nóng lòng. Trong thời gian hai năm, muốn thay đổi người kế nhiệm tổng thống quả thực không đơn giản. Ông nhìn về phía Hạ Quyết.
Ánh mắt tổng thống nhàn nhạt, "Bắt đầu kể từ hôm nay, có lẽ bậc cửa nhà ông sẽ bị đạp gãy mất."
Tổng thống một lời hai ý, hiển nhiên là muốn Dạ gia cùng tham gia trận chiến của người kế nhiệm.
Dạ Cận nâng ly, nhấp một ngụm rượu, "Ngài đa tâm rồi, bậc cửa nhà tôi rất kiên cố"
Hạ Quyết cười một tiếng, "Cũng phải"
Dạ Cận đặt ly rượu xuống, ánh mắt nhìn theo bóng dáng Dạ Tư Hàn, "Tư Hàn có người nó thích rồi. Ngày lễ trưởng thành của nó, ngài không cần tặng người đến nữa"
Hạ Quyết, "Ồ? Thiên kim nhà ai vậy?"
Dạ Cận, "Đến lúc đó không phải sẽ biết sao?" Hỏi ông, ông biết hỏi ai? Đến tận lúc này, ông cũng không biết được hình dáng của cô gái đó. Ông chỉ biết hai đứa nó sống chung với nhau vậy thôi.
Ánh mắt Hạ Quyết xuyên qua Dạ Tư Hàn nhìn Hạ Lâm ở phía xa.
Hạ Lâm lúc này lại đang nhìn Phó Viên, cô đưa tay, nho nhã lên tiếng, "Viên muội muội có thể cho ta chút mặt mũi không?"
"Điện hạ, là vinh hạnh của em" Phó Viên nhẹ nhàng đặt tay lên bàn tay của Hạ Lâm. Cô không ngờ sau khi bị Dạ Tư Hàn từ chối, Điện hạ lại mời cô nhảy, đây là muốn cho cô bậc thềm để bước xuống sao?
Hạ Lâm một tay giữ bàn tay của Phó Viên, một tay ôm eo cô bước vào sàn nhảy.
Dạ Tư Hàn chào hỏi với tổng thống rồi ngồi xuống bên cạnh Dạ Cận. Anh nhìn về phía Hạ Lâm, ánh mắt sâu thẳm khóa chặt lấy hình bóng cô.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT