-Thần tham kiến Hoàng Thượng thần đã sai người tìm kiếm Tiểu Công Chúa và Hắc Y Nhân kia nhưng không có dấu vết của của họ....thần tội đáng muôn chết. ( vừa nói vừa tán vào mặt mình).
Hoàng Thượng nói:
-Mau mau kiếm thêm người để tìm Tiểu Công Chúa về đây cho ta, cho dù chết hay sống cũng phải tìm được người hoặc xác cho ta.
Lúc này Thái Y trong phòng Hoàng Hậu cũng mở cửa ra và nói:
-Thưa Hoàng Thượng Hoàng Hậu vì quá kiệt sức lại còn động đến chân khí nên bị băng huyết, thần đã cố gắng nhưng không kịp nữa...
( Hoàng Thượng tức giận) nói:
-Các ngươi thật là vô dụng, mau mau kêu Thái Y giỏi nhất vào đây nhanh lên..
Thái Y ( run rẩy) nói:
- Thưa Hoàng Thượng không kịp nữa rồi, thần e Hoàng Hậu sẽ không sống quá nửa canh giờ...
Hoàng Thượng ( quát lớn) nói:
- Các ngươi....Các ngươi.. mau cút ra ngoài cho ta mau đi đi, ta không cần các ngươi..
Hoàng Thượng vội chạy vào trong...
Hoàng Hậu Mỹ Ngọc:
-Thần thiếp có tội với Hoàng Thượng...
Hoàng Thượng ( nắm lấy tay Hoàng Hậu):
- Nàng không có tội gì cả, người có tội là trẫm, vì trẫm đã không bảo vệ được Tiểu Công Chúa của chúng ta ( vừa nói vừa khóc)
Hoàng Hậu Mỹ Ngọc: ( lắc đầu và để tay lên mặt Hoàng Thượng):
- Hoàng Thượng đó không phải là tội của Hoàng Thượng.. Người đáng trách nhất là muội muội của Thiếp.
Hoàng Thượng ( nắm lấy tay Hoàng Hậu):
-Nàng đừng bỏ trẫm, nàng từng hứa sẽ chăm sóc Tiểu Bảo ( Hoàng tử con của Hoàng Hậu). Tiểu Bảo rất cần nàng và cả Tiểu Công chúa nữa, chúng ta sẽ cùng nhau tìm Tiểu Công Chúa về
Hoàng Hậu Mỹ Ngọc:
-Thiếp xin lỗi, thiếp không thể.... Thiếp tin Hoàng Thượng sẽ chăm sóc tốt cho các con của Thiếp, và sẽ tìm được Tiểu Công Chúa.
- Hoàng Thượng hãy tìm một người khác tốt hơn Thiếp...( Hoàng Hậu nhẹ nhàng buông tay xuống và đã...)