Ngày hôm sau Lâm Tiêu được Hàn Uyên dẫn đi gặp tông chủ của Kình Nhu Tông!

“Này! Vì sao tông chủ của các ngươi lại muốn gặp ta a?” Lâm Tiêu hướng về Hàn Uyên bên cạnh hỏi!

“Sư phụ nói muốn cám ơn ngươi vì đã giúp ta a!” Hàn Uyên cười nói!

“Như vậy sao!” Lâm Tiêu nói!

Tông chủ của Kình Nhu Tông là một người tên Hàn Thiên! Nghe nói hắn từ lâu đã đạt đến cảnh giới Thần Thiên! Lâm Tiêu và Hàn Uyên 2 người tiếp tục đi đến nơi ở của Hàn Thiên! Đi được một lúc thì cả 2 đến trước một toàn phủ đệ nằm ở trung tâm hòn đảo!

Cốc cốc!

Hàn Uyên tiến lên gõ cửa! Một lúc sau thì cánh cửa được tự động mở ra! Cả 2 liền tiến vào trong! Đi vài vòng thì cả 2 tiếp đến trước một căn phòng! Lúc này Hàn Uyên tiến lên cúi đầu cung kính nói:

“Sư phụ! Ta đã dẫn Lâm Tiêu đến rồi a!”

Một lát sau có một âm thanh vang lên:

“Dẫn hắn vào đi!”

Nghe được câu nói thì Hàn Uyên liền mở cửa phòng ra sau đó dẫn Lâm Tiêu đi vào bên trong! Lâm Tiêu đi vào bên trong thì lập tức nhìn thấy một người đàn ông trung niên đang ngồi trên một chiếc ghế thưởng thức trà đạo! Người khuôn mặt hiền lành, trên thân mặc một bộ trang phục màu xanh!

“Đệ tử bái kiến sư phụ!” Hàn Uyên cúi đầu cung kính nói!

“Vãn bối bái kiến Hàn Thiên tiền bối!” Lâm Tiêu cũng chấp tay nói!

“Không cần đa lễ! Mọi người cứ ngồi xuống tự nhiên!” Hàn Thiên phất phất tay cười nói!

Hàn Uyên và Lâm Tiêu nghe xong thì cũng đi đến một bên và ngồi xuống! Sau khi cả 2 đã ngồi xuống thì Hàn Thiên lên tiếng nói trước:

“Lâm Tiêu đạo hữu! Lần trước cấm ơn ngươi vì đã giúp chúng ta cứu giúp con bé Hàn Uyên!”

“Không có gì! Tiền bối không cần phải quá khách sao như vậy đâu a!” Lâm Tiêu cười nói!

Hàn Thiên nghe vậy thì mỉm cười! Hắn nhấp một ngụm trà sau đó ngẩng đầu lên hướng về Lâm Tiêu nói:

“Lâm Tiêu tiểu hữu! Ngươi đã cứu Hàn Uyên thì theo lẽ chúng ta nên tạ ơn a!”

“Điều đó thì không cần! Dù sao khi ta cứu Hàn Uyên thì không hề tính đến truyện sẽ được trả ơn a!” Lâm Tiêu khoát tay cười nói!

“Vậy sao! Đúng rồi ta còn một chuyện nữa muốn hỏi Lâm Tiêu đạo hữu đây a!” Hàn Thiên cười nói!

“Tiền bối cứ nói!” Lâm Tiêu nói!

“Không biết Lâm Tiêu đạo hữu đây là thuộc hệ nào trong Đường gia a!” Hàn Thiên vừa uống trà vừa nói!

Lâm Tiêu nghe vậy thì hơi nhướng mày! Hắn đang suy nghĩ không biết vì sao Hàn Thiên lại đột nhiên hỏi hắn như thế! Lâm Tiêu chậm rãi nói:

“Ta thuộc Lôi hệ!”

Hàn Thiên vừa nghe đến Lôi hệ thì bỗng nhiên dừng lại động tác uống trà! Hắn đặt chén trà xuống sau đó nhìn lên trần nhà như hồi ức lại nói:

“Lôi hệ sao! Thì ra là tiểu bối của Lâm Chấn Thiên a! Cũng đã nhiều năm rồi không gặp hắn a!”

“Chẳng lẽ ngài biết Lôi lão sao?” Lâm Tiêu dò hỏi!

Hàn Thiên nghe Lâm Tiêu hỏi thì cúi đầu xuống sau đó chậm rãi nói:

“Cách đây 300 năm! Kình Nhu Tông của chúng ta từng có một lần bị người khác cưởng chế xâm nhập vào! Hắn xâm nhập vào Kình Nhu Tông chúng ta đại náo một hồi! Hắn còn đánh trọng thương tông chủ đời trước và chư vị chưởng lão của chúng ta! Thậm chí có vị trưởng lão bị hắn đánh cho toàn thân trở thành phế vật!”

Nghe đến đây thì Lâm Tiêu nuốt một ngụm nước miếng! Hắn thật không ngờ lại có kẻ can đảm và mạnh mẽ đến nổi cưỡng chế xâm nhập và quậy phá một trận ở một trong tam đại tông môn! Lúc này Hàn Thiên nói tiếp:

“Cũng ma lúc đó Thái Thượng Trưởng Lão xuất quan mới có thể đánh lui được tên kia! Lâm Tiêu đạo hữu! Ngươi nghĩ hắn tên gì!”

Lâm Tiêu nghe đến đây thì cảm thấy không ổn! Hắn có thể cảm nhận được lúc này tâm tình của Hàn Thiên có điểm không đúng! Quả nhiên lúc này Hàn Thiên ngẩng đầu lên nhìn thẳng vào Lâm Tiêu nói:

“Hắn tên Lôi Chấn Thiên! Chủ quản Lôi hệ Đường gia! Hắn là kẻ thù của Kình Nhu Tông chúng ta!”

Nói đến đây thì toàn thân Hàn Thiên liền toát ra một luồn năng lượng vô cùng mãnh liệt! Nguồn năng lượng này không phải Thiên Khí nhưng lại mạnh hơn Thiên Khí rất nhiều!

Lâm Tiêu cảm nhận được tình thế không đúng liền lập tức đạp xuống đất chạy ra ngoài!

“Hừ! Muốn chạy sao!” Hàn Thiên hừ lạnh nói!

Sau đó hắn đưa tay ra phía trước sau đó bóp lại! Phía trên không Lâm Tiêu liền cảm thấy không gian xung quanh dần co lại! Lập tức Lâm Tiêu liền cảm nhận được cơ thể hắn liền bị một lực đạo vô hình khống chế lại cơ thể!

“Đáng ghét! Thần Thiên cao thủ quả nhiên không dễ đối phó!” Lâm Tiêu cắn răng nói!

Xung quanh cơ thể hắn bống nhiên xuất hiện hàng loạt cánh hoa tuyết!

Vù! Răng rắc!

Lập tức những cánh hoa tuyết đó phát nổ tạo thành một cánh hoa khổng lồ bao phủ toàn thân Lâm Tiêu! Phía xa Hàn Thiên bỗng nhiên dừng tay lại! Hắn cảm nhận được một lực lượng chống lại năng lượng của hắn!

“Lại còn có Băng hệ! Tên này quả nhiên không đơn giản! Đáng tiếc hắn lại là người của Lôi Chấn Thiên!” Hàn Thiên lẩm bẩm nói!

Sau đó trên bàn tay hắn xuất hiện một thanh kiếm ánh sáng! Ngay lúc này một thân ảnh xuất hiện bên cạnh hắn!

“Sư phụ! Xin đừng hại chàng ấy!” Hàn Uyên nắm lấy áo Hàn Thiên nói!

“Hàn Uyên! Đừng làm rộn! Tránh ra để ta trừng trị hắn!” Hàn Thiên đẩy ra Hàn Uyên nói!

“Không muốn! Sư phụ ngài không được làm hại chàng ấy!” Hàn Uyên quyết tâm nói!

“Ngươi! Haiz!” Hàn Thiên thở dài nói!

Sau đó hắn thu lại thanh kiếm và đưa tay kéo mạnh về! Lập tức từ trên trời bay đến một bóng người! Lâm Tiêu lập tức bị một đường kéo cho bay ngược lại và rơi xuống trước mặt Hàn Thiên!

“Lâm Tiêu!!” Hàn Uyên ôm lấy Lâm Tiêu lo lắng nói!

“Rốt cuộc ngươi muốn sao?!” Lâm Tiêu hướng về Hàn Thiên cắn răng nói!

“Ngươi là đệ tử kẻ thù của chúng ta! Ngươi nghỉ ta sẽ làm gì ngươi!” Hàn Thiên cười lạnh nói!

“Ngươi!!” Lâm Tiêu giãy giụa nói!

“Sư phụ! Xin người hãy để cho chàng rời đi đi a!” Hàn Uyên khóc lên nói!

Lâm Tiêu nhìn thấy Hàn Uyên rơi lệ thì hơi ngạc nhiên! Còn Hàn Thiên nhìn thấy thì lập tức thở dài! Hắn phất phất tay! Lập tức Lâm Tiêu cảm nhận được trói buộc trên cơ thể liền biến mất! Hắn liền được Hàn Uyên đở đứng dậy!

“Ngươi đi đi! Từ nay ngươi bị cấm bước chân vào Kình Nhu Tông!” Hàn Thiên phất tay nói!

“Hừ! Ta cũng không muốn đặt chân vào nơi này lần nữa đâu!” Lâm Tiêu hừ lạnh nói!

Sau đó hắn được Hàn Uyên dìu xoay người rời đi! Hàn Thiên nhìn theo bóng lưng của Hàn Uyên thì lập tức thở dài! Lâm Tiêu được Hàn Uyên dìu dặt đi ra bên ngoài! Khi đi ra ngoài thì 2 người liền bị một đám người chặn lại! Lâm Tiêu nhìn tên dẫn đầu thì nhận ra hắn là cái tên Kỳ Nhạc ngày hôm qua!

“Hình như ngươi có vẻ bỏ ngoài tai những lời ta đã nói “ Kỳ Nhạc hướng về Lâm Tiêu lạnh lùng nói!

“Bây giờ ta đang không có tâm trạng đùa giởn với các ngươi! Lập tức tránh ra!” Lâm Tiêu lạnh lùng nói!

“Hừ! Để còn dám mạnh miệng! Nãy giờ ở ngoài ta đã thấy được Tông Chủ ra tay với ngươi! Như vậy cho thấy ngươi đã chọc giận tông chủ! Ngươi nghỉ nếu ta làm gì ngươi thì tông chủ có giúp ngươi hay không!” Kỳ Nhạc cười lạnh nói!

“Kỳ Nhạc! Ngươi định làm gì?” Hàn Uyên tức giận nói!

“Hàn Uyên! Hôm nay ta sẽ cho nàng thấy hắn chỉ là một tên phế vật mà thôi!” Kỳ Nhạc hướng về Hàn Uyên cười nói!

“Ngươi lập tức tránh ra cho ta!” Hàn Uyên tức giận nói!

Kỳ Nhạc không tránh ra mà cười lạnh nhìn về phía Lâm Tiêu! Lâm Tiêu lạnh lùng nhìn về phía hắn sau đó tránh ra khỏi sự diều dắt của Hàn Uyên!

“Không được Lâm Tiêu! Hiện nay ngươi đang bị thương a!” Hàn Uyên lo lắng nói!

“Không sao! Đối với hắn thì chỉ vài chiêu là đủ!” Lâm Tiêu không sao nói!

Sau đó hắn lấy ra Lôi Hình Kích và thủ thế! Phía đối diện Kỳ Nhạc nhìn thấy Lâm Tiêu thủ thế thì cười lớn! Hắn ra lệnh cho đám người xung quanh lao lên!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play