Sau khi đóng lại thông tin nhân vật, Lâm Tiêu chuẩn bị cho việc thức tỉnh Dellon! Việc này hắn đã chờ lâu lắm rồi.
Cốc! Cốc!
Khi hăn chuẩn đã sẵn sàng thì có tiếng gõ cửa!
“Ai đó.” Hắn hỏi
“Là ta đây đệ đệ!” Tiếng Lâm Ngọc bên ngoài vọng vào. Lâm Tiêu nhìn ra bầu trời thì thấy đã gần tối. Sau đó hắn ra mở cửa cho Lâm Ngọc, chỉ thấy nàng lúc này mang một chiếc váy màu xanh dương, tóc buộc lên bằng một chiếc nơ màu xanh. Khi Lâm Tiêu thấy vậy thì bị ngơ ngác! Thật không ngờ khi tỷ tỷ ăn diện lên thì xinh đẹp đến vậy! Lâm Tiêu thầm nghĩ. Lâm Ngọc thì không để ý đến trạng thái của Lâm Tiêu tiến lên nắm tay hắn và nói:
“Đệ đệ, gần tối rồi chúng ta ra ngoài ăn đi, ta đã đói bụng rồi!” Vừa nói nàng vừa lắc lắc tay của Lâm Tiêu, điều này khiến hắn vô cùng buồn cười! Tỷ tỷ của hắn vẫn còn khá trẻ con lắm!
“Vậy chúng ta đi thôi!” Hắn mỉm cười với nàng và nói.
Sau đó 2 người đi ra ngoài, lúc này Shane đã chờ trước cửa. Nàng vẫn trong bộ váy xanh như ngày nào. Lâm Tiêu nghĩ có lẽ nên mua cho nàng vài bộ trang phục trong ‘cửa hàng’, dù sao bây giờ hắn khá dư dã Tinh Khí nên vài bộ trang phục không nhằm nhò gì với hắn.
“Chủ nhân! Ngài khoẻ!” Khi thấy Lâm Tiêu, Shane cúi đầu chào. Lâm Tiêu vô cùng sầu não khi thấy như vậy, hắn vốn dĩ không thích tên gọi chủ nhân nhưng nàng cứ khăng khăng gọi như vậy nên hắn đành chịu. Hắn gật đầu đáp lại sau đó dẫn hai người ra ngoài.
Ba người vừa đi vừa ngắm cảnh, phải nói ở Jeffer thiên quốc ban đêm vô cùng náo nhiệt, khắp nơi đèn đuốc, người người đi đi lại lại vô cùng đông đúc! Lâm Ngọc thì đã chơi đến quên trời đất, ngay cả Shane cũng đã tham gia vào. Hai cô nàng đã vốn vô cùng xinh đẹp nay khi cười lên càng khiến cho nhiều người mất hồn! Ba người vẫn vô tư đi lại, họ không hề biết rằng đang có một cặp mắt theo dỏi họ từ xa, trong đôi mắt của người này chứa đựng sợ hãi, khủng hoảng nhưng cũng có một chút vui mừng. Người này không hề do dự mà quay đầu chạy đi.
Lúc này nhóm người Lâm Tiêu đã đi đến một tửu điếm, nơi này có 5 tầng lầu nhưng đối với một thiên quốc như Jeffer thì nơi này chỉ thuộc hạng bình dân. Từ tầng 1 đến tầng 4 đã kín hết chỗ nên bọn họ đành phải lên tận tầng 5. Khi lên đây thì Lâm Tiêu khá ngạc nhiên vì trên đây rất rộng lớn nhưng chỉ có 7 bộ bàn ghế. Trong đó 4 nơi đã có người ngồi, ba người tìm đại một chỗ sau đó ngồi xuống. Sau khi gọi thức ăn xong thì ba người ngồi nói chuyện với nhau.
Trong lúc này, ở một nơi nào đó trong khu rừng bên cạnh Jeffer thiên quốc có một bóng người đang quỳ gối trước một thanh niên. Lúc này thanh niên mở miệng:
“Ngươi có chắc là nhìn thấy nàng không!”
“Vâng thưa thiếu gia! Ta chắc chắn đó là nàng vì từ trên người nàng ta thấy được khí tức của hồ tộc chúng ta mặc dù nó rất nhỏ cộng thêm việc nàng đi chung với tên đó nên ta rất chắc chắn!” Người quỳ gối bẩm báo.
Người thanh niên xoay lại lúc này có thể thấy được người này là một người có nhan sắc vô cùng mỹ lệ, làn da trắng như tuyết khiến tất cả cô gái đều hâm mộ. Người này mặc một chiếc áo màu trắng, trên ngực có thêu hình của một con hồ ly chín đuôi.
“Thật không ngờ ta có thể gặp lại được nàng sau trận chiến đó!” Người thanh niên cảm thán.
“Cũng nhờ tên đó mà Hồ tộc chúng ta có được địa vị như ngày hôm nay, nếu không phải do năm đó Hồ tộc đã thề với nàng là không bao giờ được quấy rầy cuộc sống của họ thì có lẽ ta sẽ nói một tiếng cám ơn với hắn cho dù hắn chỉ là con người.”
“Vâng thưa thiếu chủ!”
Rất hiển nhiên theo trong lời nói thì 2 người không phải là loài người mà là thú tộc còn thuộc Hồ tộc. Ở Thú tộc thì Hồ tộc chẳng qua là một tộc vô cùng bình thường. Nhưng ở một nơi khác thì Hồ tộc có địa vị hoàn toàn khác.
Quay trở lại tửu điếm, lúc này nhóm người Lâm Tiêu đang thưởng thức bữa tối. Bỗng Lâm Tiêu mở miệng:
“Đúng rồi tỷ tỷ, hai ngày nữa là ta sẽ tham gia Jeffer học viện chiêu sinh, ngươi muốn gia nhập với ta theo tư cách là một học viên hay người chăm sóc cho ta!”
Khi nghe đến chuyện này mí mắt Lâm Ngọc hơi nheo lại nhưng vô cùng khó phát hiện, ngay cả Shane đều không phát giác được, chỉ có Lâm Tiêu là để ý.
Quả nhiên!! Hắn nghĩ vậy!
Lúc này mới nghe Lâm Ngọc nói:
“Đệ đệ à, chúng ta từ nhỏ đều bị kêu là phế vật. Tuy rằng ta không biết tại sao gần đây ngươi lại có thể tu luyện nhưng ta sẽ không hỏi nếu ngươi không muốn nói. Mà ta thì không hề thay đổi, ta vẫn chỉ là một người bình thường thôi! Nên ta sẽ đi theo ngươi với tư cách là người chăm sóc cho ngươi!” Lâm Ngọc vẫn mỉm cười và nói.
“Nếu tỷ tỷ đã nói như vậy thì ta và Shane sẽ tham gia! Ngày hôm đó tỷ tỷ ngươi nhớ đi cổ vũ cho ta nha!” Lâm Tiêu đành gật đầu và nói.
Ba người đã ăn cơm xong và đang đi xuống, khi xuống tới tầng ba thì thấy người ta bu lại rất đông. Thấy có vẻ hiếu kì, hắn liền hỏi xem đang có chuyện gì xảy ra?! Sau khi hỏi một lúc, hắn lúc mới hiểu chuyện gì đang diễn ra! Thì ra là người trong một tộc đấu đá lẫn nhau! Trong 2 người thì một người là con trai của vợ cả với thiên phú vô cùng cao, người còn lại là con vợ nhỏ nhưng thiên phú vô cùng bình thường.
Rầm!!
Một bóng người bay qua sau đó va vào bức tường phát ra tiếng vang thật lớn, do va chạm mạnh nên người đó đã hộc máu!
Lúc này người còn lại mới hừ lạnh một câu:
“Phế vật thì tự biết thân biết phận đi! Ngươi nghĩ ngươi xứng với Hana sao! Người như nàng sẽ không bao giờ có khả năng kết hôn với ngươi đâu, người nàng kết hôn chỉ có thể là Ta, con trai trưởng của gia tộc Kamos, Kamos Peter! Ngươi sau này hãy tránh xa nàng một chút nếu không thì đừng có trách ta!” Sau khi nói xong người này liền hất ống tay áo bỏ đi.
Nghe đến đây Lâm Tiêu đã hiểu đại khái, thì ra là tranh giành tình nhân a. Hắn cười cười lắc đầu sau đó rời đi, bỗng âm thanh hệ thống vang lên.
“Tuyên bố nhiệm vụ! Mời ký chủ tiếp nhận nhiệm vụ!”
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT