Về Hãm Không đảo gia mỗi ngày đều nhớ mèo của gia, nhưng nhị ca và tứ ca cứ nói chưa tới lúc, để gia lại chờ rồi chờ, chờ cái gì, đều đã về bao nhiêu ngày rồi, con mèo không lương tâm đó cả meo cũng không meo cho gia nghe, còn đợi nữa, mèo của gia sẽ quên mất gia luôn. Nhị ca và tứ ca cứ cười gia, nói gia sốt ruột, còn dùng lời nghiêm nghĩa chính nói với gia, rằng mới quay về có hai ngày thôi. Bọn họ hiểu cái gì? Hai ngày còn không phải là nhiều sao!

Nữ nhân đó từ lúc đến Hãm Không đảo cứ trưng cái bộ mặt khổ não đó, lo lắng của gia quả nhiên không sai, tra tra ý tứ nàng ta, nàng ta cư nhiên nói cái gì mỗi lần nghĩ đến chỉ hận không thể ngay lập tức bay về bên cạnh y, còn nói cái gì gia và y cảm tình không sâu, vì vậy không hiểu được cảm giác này. Còn dám so cảm tình của gia đối mèo của gia sâu bao nhiêu a! Gia đương nhiêu hiểu cảm giác này, nữ nhân chết tiệt, không được nhớ thương mèo của gia.

Sau đó gia mới phát hiện, hình như hiểu lầm rồi, nữ nhân đó nói là thái tử. Hỏng bét, gia trong đầu toàn là con mèo kia, kết quả cho rằng người khác cũng giống gia! Không thể thừa nhận, có chết cũng không thể ở trước mặt nữ nhân đó thừa nhận gia là đang nhớ mèo của gia, quá mất mặt rồi, cũng may gia thuận miệng tìm ra cái cớ lừa gạt được nàng tan

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play