Trên trần nhà, một tấm bản đồ khổng lồ dần huyễn hóa ra một cách rõ ràng.
Liên Vân Quyết sau khi tiêu hao một lượng lớn huyết khí thì sắc mặt cho chút tái đi, nhưng hắn không nghỉ ngơi mà tiếp tục nói:
- Trên kia là bản đồ ở vùng Hiệp Thủy cùng những nơi lân cận, chính là chiến trường chính của cuộc quyết chiến giữa các bộ lạc. Mông Đan bộ lạc chúng ta phải tiêu hao rất nhiều tâm lực mới có thể tạo ra một tấm bản đồ chi tiết, hy vọng có thể giúp cho chúng ta nắm chắc phần chiến thắng.
- Phía tây Hiệp Thủy có ba địa điểm bao gồm Nam Tê, Lâm Ngân và Liêm Thủy, ba vùng này cực kỳ hiểm yếu, nếu như để ba địa điểm này thất thủ thì chúng ta sẽ gặp bất lợi. Ba tháng trước, Trưởng Lão hội đã cử đi bảy trăm dị sĩ đến ba vùng này để trấn thủ. Tuy nhiên mấy ngày trước tin tức truyền về, Xích Dung bộ lạc và Đông Tương bộ lạc đột nhiên động thủ với ba địa điểm này, tình hình đối với chúng ta mà nói vô cùng bất lợi. Để giành lại lợi thế thì cần phải giành lại quyền chủ động.
Liên Vân Quyết tay chỉ điểm ba địa điểm trọng yếu này vừa thuyết giảng, mọi người đều chăm chú nhìn theo, im lặng không nói gì.
- Trưởng Lão hội quyết định sẽ cử ra ba cánh quân tiến đến để hỗ trợ Nam Tê, Lâm Ngân và Liêm Thủy. Ba cánh quân này lần lượt sẽ do ba vị Lâu Cường, Hùng Sở và Kha Thiên Lạc dẫn đầu, ba vị có ý kiến gì không?
Ánh mắt Liên Vân Quyết nhìn xuống đám đông đang đứng, quét qua ba người Lâu Cường, Hùng Sở và Kha Thiên Lạc.
Đối với quyết định của Trưởng Lão hội, dường như Kha Thiên Lạc và hai người kia không hề biết gì, không khỏi ngẩn ra ngạc nhiên.
Lâu Cường và Hùng Sở đều là dị sĩ thuộc Cự Giáp bộ lạc, tu vi so với Kha Thiên Lạc không hề thua kém gì, đều là trung kỳ đỉnh phong Tẩy Cốt cảnh. Tại Cự Giáp bộ lạc cực kỳ danh tiếng.
Đám đông đứng xung quanh hai người bọn họ tự động tách ra, tạo thành một con đường nhỏ vừa đủ cho một người đi qua. Lâu Cường và Hùng Sở bước lên phía trên, ánh mắt hơi đảo qua nhìn nhau.
- Trọng trách của ba vị lần này rất quan trọng, nếu hoàn thành tốt nhiệm vụ nhất định sẽ được Trưởng Lão hội trọng thưởng hậu hĩnh.
Vừa nói, Liên Vân Quyết vừa ra hiệu, từ bên trong có một nử tử đi ra, nàng trên tay nâng một chiếc mâm gỗ được trải một tấm khăn đỏ tinh tế, bên trên mâm gỗ đặt ba tấm ngọc bài màu xanh lục có chạm khắc hình long hổ.
Cô gái bước đến trước mặt ba người Kha Thiên Lạc, đầu hơi cúi xuống không dám nhìn thẳng, làm ra thần thái trang nghiêm và nghi lễ.
Ở đằng sau, giọng nói Liên Vân Quyết lại truyền đến:
- Đây là ngọc bài tượng trưng cho thân phận trưởng đoàn của ba vị. Nếu có kẻ nào kháng lệnh, các vị có thể tùy ý chém giết, tiền trảm hậu tấu. Tuy nhiên nếu dựa vào ngọc bài mà lạm dụng quyền uy, Trưởng Lão hội tuyệt đối không tha thứ cho hành vi phạm pháp này. Kính mong ba vị nhớ kỹ chuyện này.
Kha Thiên Lạc lấy tấm ngọc bài thuộc về mình, đôi mắt dán chặt lên tấm ngọc bài, không khỏi lộ ra nét suy tư.
- Lâu Cường, ngươi cùng với một trăm người khác phụ trách trấn thủ tại Lâm Ngân, nếu Lâm Ngân thất thủ, ngươi sẽ là người đầu tiên bị trị tội.
Lâu Cường gương mặt trịnh trọng, tay phải cầm bội ngọc đưa về phía ngực, đầu hơi cúi xuống:
- Lâu Cường phụng mệnh.
Liên Vân Quyết gật đầu, rồi nhìn đến Hùng Sở, tiếp tục:
- Hùng Sở, ngươi cùng với hai trăm người khác phụ trách Nam Tê. Trong ba địa điểm, Nam Tê chính là địa điểm quan trọng nhất, tuyệt đối không để cho đối phương công chiếm được Nam Tê, nếu không mọi tính toán sẽ đổ vỡ, chúng ta sẽ bại trận.
- Hùng Sở tuyệt không để Trưởng Lão hội thất vọng.
Hùng Sở toát ra khí thế kinh người, mạnh mẽ đáp.
Cuối cùng, mục nhãn Liên Vân Quyết dừng lại trên người Kha Thiên Lạc:
- Kha Thiên Lạc, ngươi cùng với một trăm người khác bảo vệ Lâm Ngân. Trong ba địa điểm, Lâm Ngân chính là nơi phụ trách thu thập tình báo để truyền về tổng bộ Trưởng Lão hội, so với Nam Tê còn muốn quan trọng hơn. Nếu tin tình báo bị cắt đứt thì ảnh hưởng rất nhiều đến việc bày binh bố trận, Lâm Ngân này tuyệt đối phải trấn thủ an toàn nhất. Kha Thiên Lạc, ngươi hiểu chứ?
Kha Thiên Lạc gương mặt không chút biểu tình, gật đầu trả lời:
- Ta sẽ bảo vệ chắc chắn Lâm Ngân, không để tổn thương một chút nào.
- Thực lực của Kha huynh, ta tuyệt đối tin tưởng. Hy vọng Kha huynh không để ta và Trưởng Lão hội thất vọng.
Liên Vân Quyết mỉm cười ôn hòa, nhưng trong mắt hơi nheo lại ẩn tàng một tia sát cơ âm trầm, không khỏi làm cho Kha Thiên Lạc nội tâm sinh ra một tia kinh nghi.
Lâm Ngân này không an toàn.
- Đây là danh sách các dị sĩ sẽ đi theo ba vị đến nơi trấn thủ, thiết nghĩ các vị nên xem qua một lượt.
Từ bên trong, một cô gái khác tay nâng một chiếc mâm gỗ, bên trên đặt ba tấm da thú ghi tên mấy trăm người đi đến nơi trấn thủ.
- Bản đồ rất quan trọng, tại đây Trưởng Lão hội chúng ta đã phục chế lại, hy vọng có thể giúp ích cho ba vị hoàn thành tốt nhiệm vụ quan trọng này.
Ba viên ngọc nhìn giống hệt với viên ngọc mà Liên Vân Quyết dùng để tạo ra tấm bản đồ không lồ trên trần nhà, được một cô gái khác đem ra đưa cho cả ba.
- Để sử dụng ngọc này rất đơn giản, chỉ cần đưa vào một giọt tinh huyết là có thể tùy ý sử dụng. Tuy nhiên một lần sử dụng hao tổn rất nhiều huyết khí, các vị nên sử dụng cẩn thận, nếu không cần thiết thì không nên dùng.
- Tiếp theo, ta sẽ nói về một số nhân vật khá danh tiếng của hai bộ lạc Xích Dung và Đông Tương. Bất kỳ ai giết được những người này thì sẽ được Trưởng Lão hội ban tặng phần thưởng thích đáng.
Trong lúc Liên Vân Quyết nêu tên các nhân vật được treo thưởng thì Kha Thiên Lạc trầm tĩnh trở lại nơi mấy người Ti Mệnh đang đứng đợi sẵn.
Tuy gương mặt Kha Thiên Lạc vẫn trầm tĩnh giống như mặt gương, tuy nhiên trong mắt vẫn lóe qua một tia lo lắng.
Chắc chắn tại Lâm Ngân, Liên Vân Quyết đã giở trò hoặc động tay động chân gì rồi. Chuyến đi này chỉ sợ không an toàn.
- Thiên Lạc, ngươi ổn chứ?
Giọng nói Ti Mệnh quan tâm truyền đến, nhìn hắn hỏi.
Kha Thiên Lạc không nói gì, chỉ lặng lẽ đưa ra tấm da ghi danh sách những người sẽ đồng hành với hắn đến Lâm Ngân để thực hiện nhiệm vụ.
Ti Mệnh dùng linh thức quét qua, đồng tử chợt co rụt, không khỏi kinh ngạc.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT