Tinh Vương Chiến ngày thứ hai, thiên kiêu chi tử tụ hội, trên sàn đấu đệ tử thứ tư của Huyết Luân hộ pháp Lục Phong biểu hiện thiên phú xuất chúng, thực lực cường đại, tuy bị Vượn Tài bảo điếm xếp hạng thứ ba, thế nhưng rốt cuộc lại đánh bại người xếp thứ nhất là Vũ Văn Cực, nhờ vậy tiến vào hạng ba trăm người mạnh nhất. 

Bốn trong số những đệ tử của Huyết Luân hộ pháp tham dự Tinh Vương Chiến đã có hai người thuận lợi tiến vào hạng ba trăm, đó là Tinh Hồn và Lục Phong, hai người còn lại, Tào Tuyết Dương và Mộ Ngọc, sàn đấu của bọn hắn đối thủ không phải quá mạnh, thế nên chỉ sợ cũng sẽ thuận lợi tiến vào hạng ba trăm.

Tứ đại hộ pháp, Huyết Luân hộ pháp là người có ít đệ tử nhất, đến nay chỉ có năm người, nhưng ai nấy đều thiên tư tuyệt luân bất phàm, nhất là Ma Luân, người được cho là trong giới đệ tử Địa Ngục giáo mạnh thứ hai, cũng chính bởi vì vậy, Huyết Luân hộ pháp tại Địa Ngục giáo địa vị rất siêu việt.

Ba vị hộ pháp khác, đệ tử bọn họ cũng rất xuất chúng, đã có không ít người thuận lợi bước vào vòng ba trăm, kể đến như đệ tử của Nam Độc hộ pháp Bạch Hải Hiên, Khương Ngụy, Thẩm Nam Châu; đệ tử Chiến Lang hộ pháp Mặc Linh U, Tư Không Đỉnh… còn đệ tử thiên tài của Lãnh Nguyệt hộ pháp do bốc trúng số thứ tự kề cuối, thế nên đến bây giờ vẫn còn chưa xuất chiến.

Dĩ nhiên bên trên đều là đệ tử thiên tài cấp bậc yêu nghiệt, còn những đệ tử thiên kiêu thông thường vô tình đụng phải các thiên kiêu yêu nghiệt cấp bậc khác thì liền thất bại thảm hại. 

Loạn Tiên Hải không thiếu thiên kiêu chi tử, từ tông môn đại phái cho đến đệ tử của các tán tiên, thế nên việc thiên kiêu đệ tử Địa Ngục giáo bị người ta đánh bại là một chuyện bình thường, không có quá nhiều kinh ngạc. 

Ngoài thiên kiêu đệ tử cấp bậc yêu nghiệt của Địa Ngục giáo ra, những thiên kiêu chi tử của ba tông phái còn lại, trên sàn đấu đều biểu hiện phong quang trác tuyệt, thuận lợi quét ngang toàn bộ mà đặt chân vào vòng ba trăm người mạnh nhất.

“Thiên kiêu chi tử của Loạn Tiên Hải biểu hiện rất xuất chúng, làm cho bản tọa cảm thấy rất ngạc nhiên.”

Phía trên khán đài dành cho các vị tiền bối khách mời, một trung niên nam tử ánh mắt nhìn xuống bên dưới, gật gù cảm thán. 

“Lâm Tịch đạo hữu nói không sai, Loạn Tiên Hải mặc dù khắp nơi đều loạn, nhưng chính vì vậy khiến cho đám tiểu bối được rèn luyện từ nhỏ, không những chỉ có thiên tư mà kinh nghiệm chiến đấu phong phú, so với mấy tên tiểu bối bên trong lục địa hoàn toàn vượt trôi.” 

Một vị tán tiên khác gật gật đầu, đồng ý với trung niên tên gọi là Lâm Tịch, đồng thời bổ sung thêm.

“Đám tiểu bối tại đại lục, bọn chúng suốt ngày chỉ biết bên trong tông môn huênh hoang, dựa vào bối phận sau lưng mà khinh thường người khác, đợi đến lúc rời khỏi tông môn, không được nhận sự che chở của tông môn nữa thì mới hiện nguyên hình một đám phế vật.”

“Ha ha, một đám chuột nhắt mà thôi, chỉ sợ một đệ tử bình thường tại Loạn Tiên Hải cơ hồ cũng đủ khả năng đánh bại mấy tên gọi là thiên kiêu chi tử.”

“………”

Mấy người này, dường như cái nhìn đối với các tông môn như Thiên Kiếm tông không hề thiện cảm, thậm chí ẩn ẩn có thái độ ghét bỏ, không ngừng hạ thấp thiên tài đệ tử của các tông môn tại lục địa xuống.

“Bất quá, nghe nói bên trong lục địa xuất hiện một vài người thực lực cực mạnh. Các vị đã từng nghe nói đến Dương Thiên Quân chưa?” 

“Dương Thiên Quân? Có phải là kẻ được người tại Phi Lan Châu gọi là tuyệt thế thiên tài vạn năm có một, đệ tử của Thiên Kiếm tông?”

Dương Thiên Quân, người được cho là thiên phú so với thiên tài đệ nhất Kim Lan Quốc, Dung gia tam công tử Dung Trần còn muốn lợi hại hơn gấp mấy lần. 

Dung Trần thành danh đã lâu, thế nhưng hào quang lại muốn bị Dương Thiên Quân trấn áp xuống. 

“Chính là hắn, nghe nói hắn không lâu trước đây đã độ kiếp Linh Tiên, bước vào Linh Tiên cảnh cảnh giới. Không chỉ có nhiêu đó, nghe nói hắn một mình chiến đấu với ba gã trưởng lão Linh Tiên cảnh mà không rơi xuống hạ phong, biểu hiện thực lực cực mạnh, thế nên bị Kim Lan Quốc hướng mắt đến, thứ nhất đặc biệt mời hắn tham dự Kim Lan Bảng, thứ hai muốn hắn gia nhập Kim Lan Quốc, được Kim Lan Đại Đế phong tước phong hầu, địa vị cực cao.”

Nghe người này nói, chúng nhân không khỏi hít sâu vào một ngụm khí lạnh, một tên tiểu bối mà chiến lực sâu không lường được đến như vậy. Chiến đấu với ba gã Linh Tiên cảnh mà không rơi xuống hạ phong, đây là sự tình không phải ai cũng có khả năng làm được, mà người thực hiện điều này lại còn là một tên tiểu bối đột phá Linh Tiên cảnh không lâu nữa.

Cái danh tuyệt thế thiên tài vạn năm có một quả nhiên không phải là chỉ có hư danh không thôi.

Ngay cả Địa Ngục giáo giáo chủ Chu Thiên Tử, phu nhân Hồng Sam tiên tử và tứ đại hộ pháp, cùng với rất nhiều tiên giả thực lực cực mạnh nghe nói gương mặt cũng hơi khẽ biến, tuy rằng bọn họ điều này đã biết, nhưng nhắc đến vẫn không thể không khiếp sợ đối với Dương Thiên Quân. 

Mới hơn ngàn năm mà đã biểu hiện lợi hại như vậy, nếu như tương lai không xảy ra biến cố mà ngã xuống, tương lai trở thành thiên hạ đệ nhất Hư Thần Tinh cũng không phải là không có khả năng.

“Dương Thiên Quân hắn có đồng ý lời mời của Kim Lan đại đế?” Một người tò mò hỏi.

“Nghe nói Dương Thiên Quân tạm thời vẫn đang suy nghĩ, bất quá nhiều khả năng Dương Thiên Quân sẽ từ chối.”

“Cái gì? Hắn có khả năng dám từ chối lời mời của Kim Lan đại đế?” 

Kim Lan đại đế, nghe nói hiện nay chính là người duy nhất của nhân loại trên Hư Thần Tinh đột phá vào Cửu Thiên Huyền Tiên cảnh giới, bởi vì vậy mới có khả năng trấn áp được các tông môn đại phái xung quanh Kim Lan quốc, nhiều người từng nghĩ, nếu như muốn, chỉ sợ Loạn Tiên Hải cũng đã rơi vào sự kiểm soát của Kim Lan đại đế.

Một nhân vật hùng mạnh đến như vậy, thế nhưng Dương Thiên Quân lại muốn cự tuyệt, đây chẳng phải là muốn chết?

“Sao lại không dám, sau lưng Dương Thiên Quân tồn tại một cường giả thần bí gọi là Tần lão, thực lực cơ hồ không dưới Kim Lan đại đế, thậm chí có người nói Tần lão so với Kim Lan đại đế mạnh hơn rất nhiều. Chỉ là Tần lão hiếm khi xuất hiện, thói quen ẩn dật nên không được nhiều người biết đến thôi.”

Người kia cười nhạt một tiếng. Nguyên lai nguyên nhân là như vậy, nhiều người hiểu ra, chẳng trách vì sao Dương Thiên Quân thực lực tiến bộ nhanh như vậy, có khả năng từ chối lời mời của Kim Lan đại đế, nguyên lai là nhờ vị siêu cấp cường già Tần lão ở sau lưng.

Siêu cấp cường giả chỉ điểm, lại với thiên phú trác tuyệt của hắn, đương nhiên là tu hành ngày tiến ngàn dặm, trong lòng nhiều người không hẹn mà xuất hiện chung loại suy nghĩ này, chỉ là bọn họ không biết, kỳ thực cho đến bây giờ đều là Dương Thiên Quân tự bản thân tu hành, chỉ khi gặp vấn đề cực kỳ khó khăn mới nhờ Tần lão giải đáp nghi vấn, mà những lần đó, cơ hồ không vượt quá số ngón trên một bàn tay.

Không chỉ có Dương Thiên Quân, mấy vị cường giả này còn luận bàn về những siêu cấp yêu nghiệt khác, ví dụ như Dung Trần, ví dụ như Ma Luân, những người được Kim Lan Quốc mời trực tiếp tham gia vào Kim Lan Bảng mười năm sau, so sánh xem ai mới chân chính có khả năng cao nhất trở thành người đứng đầu Kim Lan Bảng. 

******** Quyển 2: Bách Luyện Thành Tiên *********

Thoát khỏi ma trảo của Ma Luân, Lục Phong tay lau đi mồ hôi hột túa ra ở trên trán, trong bụng thầm nguyền rủa Ma Luân tham lam, sau này thực lực mạnh mẽ nhất định phải đòi lại tất cả.

Vào bên trong, chỉ thấy Tinh Hồn ánh mắt đang hướng về phía sàn đấu quan sát.

“Ồ, không nghĩ đến huynh cũng đến đây quan sát. Vừa rồi có thấy ta trên sàn đấu phát ra hào quang tuyệt đại không?” Cùng với Tinh Hồn tiến vào ba trăm người mạnh nhất, trong lòng Lục Phong âm thầm đắc ý khoe khoan. 

“Có nhìn thấy, biểu hiện lưu mạnh vô sỉ, ánh hào quang quả nhiên đặc biệt hơn người khác.” Tinh Hồn xoay mặt nhìn Lục Phong, giọng nói lãnh đạm đáp.

Quá thẳng tính, đôi khi lại biến thành một loại vũ khí sát thương vô hình có khả năng công kích người khác.

Lưu manh, vô sỉ, hào quang đặc biệt hơn người… mỗi một cái đều như một mũi tên bắn ghim lên người Lục Phong, thiếu chút nữa là bách nhục công tâm mà thổ huyết. 

Dạng này sát thương rất lợi hại.

Ban nãy, mặc dù ác tăng đầu trọc lừa đảo hắn, nhưng miệng lưỡi ăn nói rất dễ nghe, tuy bị trấn lột nhưng cảm giác có chút khoái lạc, nhưng bây giờ nói chuyện với Tinh Hồn, hắn như từ trên chín tầng mây bị người ta đạp một cái không thương tiếc làm cho rơi thẳng xuống mặt đất.

“Tinh Hồn, huynh không cần phải nói thẳng vậy đâu, ha ha…” Lục Phong miệng nở một nụ cười khó coi. 

“Có gì nói đó thôi.” Tinh Hồn lại nhàn nhạt đáp.

Nội tâm Lục Phong một bụng uất ức, chiến thắng trở về nhưng bao nhiêu xuôi xẻo rơi xuống đầu, lại nhìn gương mặt Tinh Hồn, lúc này chỉ hận không thể đấm hắn một cái để phát tiết.

Thở dài một tiếng, Lục Phong lại nói: “Thôi thôi, không nói đến chuyện này nữa.” 

Sợ rằng còn tiếp tục, không bị Tinh Hồn làm cho tức chết mới là lạ. Tên này bề ngoài lạnh lùng ít nói, cơ mà một khi đã nói thì so với mấy tên miệng mồm dẻo quẹo còn muốn kinh khủng hơn. Lái sang một chủ đề khác, bất chợt nhớ ra một chuyện, Lục Phong liền nói. “Nhắc đến mới nhớ, Tinh Hồn, sau khi Tinh Vương Chiến kết thúc, huynh có muốn đi tầm bảo một chuyến không?”

“Tầm bảo? Ở đâu?” 

“Huynh còn nhớ trước đây mấy huynh đệ chúng ta nhắc đến tiên nhân mộ phủ không?” Lục Phong miệng nở nụ cười, ánh mắt hơi trầm xuống, nhỏ giọng nói.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play