Quyển 2: Bách Luyện Thành Tiên

Chương 151: Hang động dưới thác nước

Hàn Quyết khí thế triệt để bộc phát, gắt gao muốn thoát khỏi sự áp chế của kiếm ý. Thế nhưng đáng tiếc, Hàn Quyết không có được bản lãnh đó. Tinh Hồn sau khi tu luyện Trấn Ngục Huyền Thể đến tầng thứ nhất, trình độ thân thể so đã mạnh ngang với hậu thiên hoang cấp hai đã muốn vượt xa, nếu gia trì thêm Hư Không Chiến Thể, hắn thậm chí muốn tiệm cận so với trình độ thân thể của hậu thiên hoang thú cấp ba rồi.

Chính bởi vì vậy, vừa nãy hắn với có thể một chiêu giết chết được Song Đầu Thanh Lân Mãng mà chỉ bị nội thương nhẹ.

Chân chính thực lực, Tinh Hồn thành tựu không thua kém so với tiên giả Địa Tiên Cảnh. Mà Hàn Quyết, dù có năng lực vượt cấp khiêu chiến đi chăng nữa, hắn cũng không cách nào đánh lại được Tinh Hồn.

Tinh Hồn thậm chí không dung hợp với Hỏa Công Công, thứ nhất là bởi vì dung hợp với Hỏa Công Công tiêu hao rất nhiều nguyên lực và tinh thần lực, thứ hai, chính là bởi vì hoàn toàn không cần thiết.

Vừa nãy thôn phệ huyết nhục Song Đầu Thanh Lân Mãng, ngoài việc không gian động thiên thứ sáu được khai mở, nó còn giúp cho thực lực của hắn tiến bộ lên đôi chút.

- Quỷ Ảnh Thần Hành.

Tinh Hồn như một bóng ma quỷ dị, trong không gian như đang lưu lại quỷ ảnh của hắn vậy, nhìn rất đáng sợ, hai mắt màu đỏ sáng rực ẩn chứa sự lãnh huyết vô tình, xông thẳng đến chỗ Hàn Quyết.

- Phân Ảnh Kiếm.

Tinh Hồn cầm Đồ Lục xông đến, nguyên lực lưu động toàn thân, gia trì lên Đồ Lục, đồng thời lại thêm lực lượng kiếm ý, một kiếm chém xuống sắc bén.

Hàn Quyết biến sắt, hắn không ngờ mình bại lộ hoàn toàn thực lực, vậy nhưng không thể nào thoát khỏi sự áp chế của lực lượng kiếm ý. Không thể phá vỡ được kiếm ý, như vậy thực lực liền đại giảm, chỉ có thể phát huy được bảy thành thực lực của bản thân.

Kiếm ảnh bắn tới, Hàn Quyết cảm giác tính mạng bị uy hiếp nghiêm trọng. Nhưng hắn dù sao cũng là một gã tiên giả Phù Tiên Cảnh có thực lực, phản ứng lại khá nhanh.

- Tinh Kiếm Trảm.

Hàn Quyết cầm kiếm giơ lên, bổ ra một kiếm đáp lại. Trong mắt hắn, Tinh Hồn chỉ là một gã sơ kỳ Phù Tiên Cảnh mà thôi, kiếm kia nhìn thì rất nguy hiểm, nhưng hắn không tin với thực lực của bản thân lại bị Tinh Hồn đánh bại.

*keeng*

Âm thanh nổ vang inh ỏi, Hàn Quyết cảm giác thân thể bị một luồng phản chấn cực mạnh không ngừng phá hoại cơ thể từ bên trong, không nhịn được phun ra một ngụm tiên huyết, cơ thể bị đẩy ngược về phía sau mấy chục thước, thân thể đập vào cái xác khô Song Đầu Thanh Lân Mãng.

Trong đầu hắn tràn đầy vẻ không tin được, Tinh Hồn cư nhiên mạnh ngoài dư liệu. Đột nhiên, tóc gáy sau lưng dựng lên, một cảm giác nguy cơ tử vong bao trùm lấy hắn, ngẩn mặt nhìn lên, không biết từ lúc nào lại có một đạo kiếm khí phá không chém đến, tốc độ như muốn chém đứt không gian vậy.

- Không…

Hàn Quyết gương mặt kinh sợ hô lớn, và đó cũng là âm thanh cuối cùng mà hắn phát ra được từ miệng.

Kiếm quang chém đứt thân thể Hàn Quyết ra làm hai mảnh, máu tươi chảy ra khắp nơi, Hàn Quyết trong mắt tràn đầy khiếp sợ cùng khó tin. Hắn chẳng thể nào nghĩ ra được, bản thân cư nhiên lại chết tại Hằng Nhạc Sơn Mạch, mà còn là chết trong tay một gã sơ kỳ Phù Tiên Cảnh.

Hắn tin tưởng bản thân còn mấy cái con bài tẩy, đủ để giết chết được Tinh Hồn. Nhưng hắn lại đánh giá quá thấp thực lực đối phương, bởi vì vậy, Tinh Hồn mới dễ dàng giết chết được hắn mà không tiêu hao quá nhiều sức lực.


- Hỏa Công Công.

Tinh Hồn ánh mắt lóe hào quang, triệu hồi Hỏa Công Công ra. Như tâm ý tương linh, Hỏa Công Công bay đến thân thể bị phân đôi của Hàn Quyết, há miệng cắn nuốt linh hồn hắn, sau đó trở lại thân thể của Tinh Hồn, chậm rãi luyện hóa.

- Hắc hắc, thằng nhóc đó đúng là không biết sống chết lại đi đụng vào sát tinh như ngươi.

Trong không gian động thiên, Tiểu Ứng Long gương mặt mỉa mai nhìn gương mặt kinh sợ khi chết đi của Hàn Quyết cười nói.

- Do hắn chủ quan, ta đoán hắn có một vài con bài tẩy gì đó, miễn cưỡng có thể ứng phó được với ta.

Tinh Hồn bước tới thi thể Hàn Quyết, thần niệm khẽ động, chiếc nhẫn trữ vật trên tay Hàn Quyết rơi vào tay Tinh Hồn.

- Hắc hắc, cho dù hắn sử dụng hết con bài tẩy đi chăng nữa, hắn có cơ hội đánh với ngươi? Ngay cả hậu thiên hoang thú cấp ba chí tôn cũng bị ngươi một kiếm miểu sát cơ mà.

Tinh Hồn im lặng trước câu nói của Tiểu Ứng Long, như không muốn bàn đến chuyện này nữa. Tiểu Ứng Long có lẽ đoán được suy nghĩ của hắn, bèn bĩu môi lè lưỡi.

- Hừ, bổn long mệt rồi, mấy ngày nay long thể bất an quá, bổn long nghỉ ngơi đây. Nhớ là có trời sập đi chăng nữa cũng không được phép gọi bổn long dậy, có nhớ chưa.

Tiểu Ứng Long rướn người, xương cốt vang lên âm thanh rắc rắc dễ chịu, sau đó nói nhảm với Tinh Hồn vào tiếng thì tìm một góc nghỉ ngơi.

Còn Tinh Hồn, hắn đứng trầm ngâm một lúc, sau đó đột nhiên giơ bàn tay lên, gương mặt tĩnh lặng một cách đáng sợ:

- Thôn phệ.

Phía lòng bàn tay xuất hiện một cái hố đen nhỏ giống như một hạt gạo, tuy nhỏ bé thế nhưng lại mang theo một hơi thở đáng sợ, chỉ trong hai nhịp thở, lực lượng màu đen toát ra từ cái hố đen nhỏ giữa lòng bàn tay hắn đã cắn nuốt sạch sẽ huyết nhục Hàn Quyết. Thi thể Hàn quyết bây giờ đã biến thành một đống bạch cốt khô lâu, không ai có thể nhận ra được hắn nữa.

Trước khi đi ngủ, Tiểu Ứng Long trông thấy cảnh này, trong đôi mắt nó xuất hiện một tia dị tượng, nhưng ngay lập tức biến mất, liền nhắm mắt lại và đi ngủ.

Lực lượng huyết nhục hóa thành một đoàn năng lượng xông vào linh đài và tẩm bổ cho Thể Đạo Liên.

Thể Đạo Liên lớn hơn, tỏa ra ánh hào quang rực rỡ hơn thì thực lực của hắn càng mạnh. Bản thân càng mạnh thì cơ hội tìm được phương pháp cứu sống Sở Tiểu Điệp càng lớn.

Bất tri bất giác, trong đầu sinh ra một tia hồi tưởng. Có điều hắn nhanh chóng lấy lại tinh thần, đi đến chỗ hai cái đầu của Song Đầu Thanh Lân Mãng, dùng kiếm bổ đôi cái đầu của nó ra, mỗi cái đầu lại có một viên nội đan.

Đã thu thập được hơn bảy mươi viên nội đan cấp hai và hai viên nội đan cấp ba, chỉ cần thêm một viên nội đan nữa là hắn đã hoàn thành được nhiệm vụ lần này rồi.

Nội tâm rất hài lòng, Tinh Hồn thu lại hai cái nội đan này cất vào trong người. Kế tiếp, hắn kiểm tra nhẫn trữ vật của Hàn Quyết vừa mới lấy xong.

- Thành viên quan trọng của Thiên Hội, hy vọng không quá tệ hại.

Nghe nói những thành viên Thiên Hội, tên nào tên nấy đều là thế gia chi tử, giàu nứt tường đổ vách, vậy nên Tinh Hồn phi thường trông chờ vào cái nhẫn trữ vật này.

Quả nhiên không làm hắn thất vọng, tài sản của Hàn Quyết cơ hồ vượt ra ngoài dự tính. Linh thạch hạ phẩm có đến gần năm ngàn khối, hai kiện thượng phẩm pháp khí, năm kiện trung phẩm pháp khí, hơn ba mươi trung phẩm Phục Khí Đan,ba khỏa Bách Điểu Đan, và cuối cùng là ba bản trung phẩm vũ kỹ địa cấp.

Những thứ này đối với Tinh Hồn trong tình huống hiện tại rất hữu dụng. Dù sao hắn cũng không phải dạng giàu tường đổ vách như đám thế gia công tử này, thu thập được bao nhiêu thứ hữu ích thì mừng bấy nhiêu.

Tinh Hồn lấy hết những nhu yếu phẩm cần thiết, còn những cái vật dụng cá nhân như y phục gì đó thì hắn vứt lại bên cạnh đống xương trắng, sau đó xoay người bỏ đi.

********* Quyển 2: Bách Luyện Thành Tiên *********

Nhìn sắc trời đã gần tối, mà ban đêm tại Hằng Nhạc Sơn Mạch chính là thời điểm hoang thú hoạt động mạnh mẽ nhất. Thế nên trước khi trời tối, Tinh Hồn bèn rời khỏi khu vực hoạt động của hậu thiên hoang thú cấp ba, xuất hiện trở lại khu vực hậu thiên hoang thú cấp hai.

Sau một ngày trời chém giết mệt mỏi, cả người bốc lên mùi hôi hám, bỗng nhiên phía trước có âm thanh tiếng thác chảy.

Thế là Tinh Hồn bèn chạy đến chỗ đó, quả nhiên là một cái thác nước thiên nhiên rất đẹp, vừa ngửi thấy mùi thanh khiết thôi cũng khiến cho người ta tinh thần thoải mái.

Xung quanh thác nước có rất đông hoang thú, có điều thực lực rất kém, Tinh Hồn chỉ cần sử dụng uy áp hù dọa một cái là liền bỏ đi hết ngay.

Cởi y phục xuống rồi nhảy xuống hồ nước, cảm giác thoải mái chạy khắp thân thể. Đã lâu rồi hắn mới lại có được tâm trạng thư thái thế này, thời gian đã bao lâu, có lẽ chính bản thân hắn cũng không nhớ rõ.

Đột nhiên, tựa hồ thân thể Tinh Hồn bị một luồng năng lượng kích thích. Dù năng lượng này rất nhỏ và ít ỏi, nhưng Tinh Hồn vẫn phát giác ra được.

- Không lẽ bên dưới hồ nước có địa mạch? Chẳng trách vừa nãy xuất hiện nhiều hoang thú đến như vậy.

Tinh Hồn nhướng mày lên, bởi hắn cảm thấy năng lượng đó cơ hồ khiến tinh thần trở nên thoải mái, ngoài ra năng lượng đó còn khiến cho cơ bắp được tẩm bổ nữa.

Nghĩ rằng có lẽ bên dưới hồ nước này có một dòng địa mạch chảy qua. Nếu như có thể phục dụng địa mạch, như vậy thực lực của mình liền biến mạnh.

Thế là Tinh Hồn hít vào một hơi sâu, kế tiếp lặn sâu vào trong lòng hồ nước. Hắn ban này chỉ tắm ở khu vực gần bờ hồ, lúc này lặn xuống mới phát hiện, cái hồ nước này không ngờ lại sâu hơn những gì hắn tưởng tượng.

Xuống sâu khoảng chừng hơn hai mươi thước, làn nước dần dần trở nên lạnh lẽo hơn, bất quá Tinh Hồn có lực lượng thân thể rất cường hãn, miễn cưỡng có thể chịu đựng được. Tiến sâu hơn chừng mười thước nữa, làn nước trở nên lạnh hơn, cơ hồ như muốn biến thành một cái làn nước băng lãnh vậy.

Trước mắt Tinh Hồn xuất hiện một cái hang, khí lạnh chính là từ cái hang đá đó toát ra. Tinh Hồn lúc này buộc phải sử dụng Hư Không Chiến Thể gia trì, đồng thời vận chuyển nguyên lực toàn thân tạo thành một cái màng chắn, bảo vệ bản thân khỏi luồng hàn khí lạnh lẽo này.

“Hang động bên dưới thác nước này lại lạnh lẽo đến vậy, lại tản mát một cỗ năng lượng thần bí, nhất định bên trong có gì đó bất thường.”

Nhìn hang động thiên nhiên kia, Tinh Hồn trong đầu suy nghĩ. Càng thần bí thì càng dễ có kỳ ngộ, trước đây Tinh Hồn đã từng trải nghiệm qua tư vị này rồi, trong lòng hắn hưng phấn cùng tò mò, dĩ nhiên vẫn không quên cảnh giác. Dù sao thì, muốn được hưởng bảo vật hay kỳ ngộ gì đó thì cũng cần phải có cái mạng nhỏ mới được.

*********

Trả nợ trước một chương /win

Cầu nguyệt phiếu đầu tháng lấy tinh thần /dma

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play