*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Lý Phỉ nhớ tới một việc.

Sau khi biết thế giới này là một quyển sách, còn mình là đồng lõa của boss phản diện, thì đều sẽ để ý chính mình chết như thế nào.

– Không quan tâm nó sẽ xảy ra hay không, phân tích tìm hiểu nhiều cũng tốt.

Dù Hồng Long cố ý lảng tránh vấn đề này, Lý Phỉ đương nhiên vẫn có cách khác. Kẻ xuyên sách có nhiều như vậy, khi xây dựng Hắc Uyên nhờ “diễn đàn phổ cập khoa học sinh tồn ở Thế giới Bị Từ Bỏ” để ngụy trang, không tự mình ra mặt, trên mạng dụ mấy người trả lời, đối ảnh đế mà nói hoàn toàn không phải việc khó.

May mắn là, mấy kẻ xuyên sách này có vài người biết toàn bộ tình tiết, cũng có người chỉ xem qua một phần nguyên tác, nghe nói là do thời điểm xuyên việt khác nhau. Đóng giả thành loại người thứ hai rồi hỏi thăm kết thúc câu chuyện, không phải là rất bình thường sao?

“Kẻ bị vứt bỏ” tập đầu là câu chuyện giãy dụa sinh tồn của thiếu niên Johnson, cậu ta có bạn đồng hành,, có mối tình đầu, cũng gặp phải sự phản bội và đả kích cho đến khi kết thúc  gặp được nhân viên của cục dị năng quốc gia.

Johnson giấu một tay, cậu ta vẫn thể hiện dị năng hệ gió, không khoe khoang khắp nơi,, cũng không làm điều ác. Nếu không phải gặp phải chuyện ngoài ý muốn, cậu ta sẽ không bị cục dị năng quốc gia phát hiện. Người dị năng cấp thấp nhiều lắm, trị những người đó không có giá, cục dị năng ngay cả lliếc nhìn cũng lười.

Trong tập hai của tiểu thuyết, Johnson trẻ tuổi gia nhập cục dị năng, cũng ở nơi này cậu ta lần đầu tiên biết đẳng cấp dị năng của mình. Vì thiên phú mà Johnson bị quốc gia coi trọng, tham gia huấn luyện, bắt đầu nhận nhiệm vụ, thế nhưng Johnson Brown gặp phải rất nhiều rắc rối. Học viên cùng kỳ không thân thiện, cũng không có người cố ý chạy đến làm thân, bị người ở thượng tầng cục dị năng xa lánh. Bởi vì tập hai xảy ra ở năm năm sau khi Thế giới Bị Từ Bỏ bắt đầu, những người dị năng mạnh đã sớm nắm được quyền thế, có được địa vị, bỗng một thằng bé mười chín tuổi, cái gì cũng không biết, thế mà lại là cấp S!

Johnson gặp phải rất nhiều ánh mắt mang theo dò xét và địch ý.

Cuộc chiến “công sở” dài dòng lê thê, nhân vật chính bị làm khó dễ các kiểu. Kết thúc tập hai, Johnson được cục trưởng cục  dị năng gọi đến, trịnh trọng nói với cậu ta,, hi vọng Johnson có thể trở thành biểu tượng của quốc gia, trở thành lãnh tụ người dị năng, chống lại kẻ địch bên ngoài và lực lượng đen tối mục nát bên trong cục dị năng, thậm chí là quốc gia.

Người trẻ tuổi có thời thơ ấu niên thiếu bất hạnh, số phận bị tàn phá, nỗi đau thất tình,, bạn bè phản bội, lại một lần nữa nhận thức thế giới, kiên trì với chính nghĩa, lại được cục dị năng cấp cao bồi dưỡng, cuối cùng trở thành thần tượng anh hùng như trong chuyện.

Nhân vật Johnson Brown này có sức cuốn hút và phẩm cách cao thượng phi thường. Là nhân vật chính, ở Trung Quốc cậu ta cũng có rất nhiều fan. Cậu ta thích đội mũ chạy đến đầu đường xếp hàng mua trứng rán thịt hun khói[1], còn tự mình nướng bánh Brownie[2]. Mỗi lần Johnson lấy bánh ngọt ra cho bạn bè  ăn, chưa bao giờ nói đây là do chính mình làm, nhưng có thể ăn bánh ngọt đều là bạn bè cậu ta thật lòng công nhận.

Có thể nghĩ ra rằng, vô số kẻ xuyên sách sẽ coi khối bánh ngọt chocolate này là tiêu chuẩn “thành công”.

Nhưng…

Thiếu niên Johnson mười bốn tuổi, bây giờ ngay cả lò nướng cũng không biết dùng, bánh Brownie gì đó thì khỏi cần phải suy nghĩ.

Trong nguyên tác Johnson Brown có một đối thủ, nhân vật đại diện cho thế lực xấu của cục dị năng, Bọ Cạp Đỏ.

Vì đắc tội thế lực xã hội đen bản địa ở nước Mỹ, lại bị tổ chức buôn lậu thuốc phiện Mexico đuổi giết, Bọ Cạp Đỏ chuyển sang đầu nhập vào cục dị năng nước Mỹ. Làm người dị năng không gian cấp A, gã không thể bị thay thế.

Không gian của Bỏ Cạp Đỏ lớn đến mức có thể nhét vừa một chiếc Boeing 747. Sau khi số lượng lớn vũ khí quân đội bị mang vào Thế giới Bị Từ Bỏ, chiến tranh thế giới người dị năng trở nên gay cấn.

Quỷ Lửa trong tình hình như vậy, thay đổi phong cách thần bí, lên kế hoạch vài lần hành động phục kích Bọ Cạp Đỏ và người dị năng nước Mỹ. Tuy Hắc Uyên giấu trong bóng tối, các quốc gia không hiểu rõ được đã xảy ra chuyện gì, thậm chí nghi ngờ lẫn nhau, nhưng số lần nhiều lên, mọi người đều cảm giác được có một thế lực đang tác quái, nhật ký của Quan Thịnh đúng lúc ấy bị tiết lộ.

Là thành viên bên ngoài của Hắc Uyên, Quan Thịnh rất có “dã tâm”, nhưng chỉ số thông minh hoàn toàn không đi cùng với dã tâm.

Cậu ta chỉ là một gã tiểu nhân rất điển hình, không hài lòng với cuộc sống của mình, ánh mắt nhìn chằm chằm vào địa vị quyền thế và tài phú, nhưng biểu hiện bên ngoài lại trung hậu thành thật, làm việc cũng kiên định, ngụy trang rất giỏi.

Trong “Kẻ bị vứt bỏ”, Quan Thịnh cũng không có vai diễn gì, mấy cái này cũng là dấu hiệu ngầm thôi.

Sau khi Quan Thịnh chết, không chỉ Hồng Long, mà ngay cả cục dị năng nước Mỹ cũng nhận được “báo cáo tuyến người”, nhắc tới thành viên tiếp xúc với “tổ chức kia”, nhưng đối phương lại tử vong ngoài ý muốn.

Chuyện này còn bị người ủng hộ Johnson dùng để công kích Bọ Cạp Đỏ, vì Bọ Cạp Đỏ sơ sẩy, không coi trọng sự đầu hàng của “thành viên tổ chức kia”, mà coi Quan Thịnh là một tên lừa đảo.

Tổ chức người dị năng khổng lồ Hắc Uyên, rốt cuộc trồi lên mặt nước.

Tội ác nhiều năm qua của Hắc Uyên “nhân lúc cháy nhà mà đi hôi của”, “châm ngòi xúi giục” người dị năng các quốc gia hiểu lầm nhau. Tất cả các “công trạng huy hoàng” đều bị bại lộ. Đa số các tổ chức người dị năng bị nó hắt nước bẩn cực kỳ tức giận. Khoảng thời gian đó, ngay cả tội phạm cướp bóc của nước Mỹ cũng phải tuyên bố mình là người của Hắc Uyên.

Đối với mấy kẻ ngu ngốc, lợi hại là rất cool, hoàn toàn mặc kệ đúng sai.

Đừng nói Hắc Uyên, một bộ phận người trẻ tuổi nước Mỹ tôn vinh bạo lực, họ thậm chí còn cảm thấy kẻ giết người liên hoàn rất cool, phần tử khủng bố cũng rất cool.

Hắc Uyên thần bí mà cường đại, trải qua các cuộc giao phong, cũng không bị tổn thất quá lớn.

Nước Mỹ đành phái ra người dị năng mạnh nhất Johnson Brown, để cậu ta đến Trung Quốc.

Sức mạnh Quỷ Lửa so ra thì kém Hurricane, nhưng Quỷ Lửa rất xảo quyệt. Anh ta sẽ không đánh một trận chiến không nắm chắc, cho dù tự mình chiến đấu cũng có thể lợi dụng quái vật “nấm”ở Thế giới Bị Từ Bỏ để toàn thân trở ra. Uy hiếp của Hắc Uyên đối với các quốc gia trên thế giới càng lúc càng lớn.

Johnson bất đắc dĩ, đồng ý cùng Bọ Cạp Đỏ hợp tác ám sát Quỷ Lửa.

Mâu thuẫn giữa Johnson Brown và Bọ Cạp Đỏ, còn có quan hệ lợi ích giữa các thế lực sau lưng họ là tình tiết dài nhất, cũng phấn khích nhất trong nguyên tác, từ tập hai kéo dài đến tận tập sáu.

Người dị năng cấp S là con át chủ bài của quốc gia, nên địa vị của Johnson được giữ vững. Nhưng cậu ta không am hiểu cách giao tiếp với chính khách, lại rất phản cảm với bạo lực, còn cực kỳ ghét người dị năng xuất thân từ xã hội đen, nhất là Bọ Cạp Đỏ.

Bỏ Cạp Đỏ là một kẻ điên không hơn không kém, một tên tội phạm. Gã phạm phải một tội ác cực kỳ đáng sợ, có chứng cớ chứng minh sau khi gã tiến vào Thế giới Bị Từ Bỏ, khi không có thức ăn, đã ăn thịt người. Bỏ Cạp Đỏ cũng thường xuyên dùng ngôn ngữ uy hiếp, trêu chọc để chọc giận Johnson, ám chỉ rằng gã thích giết chết đối thủ mạnh, và thưởng thức mỹ vị của chiến lợi phẩm.

Vì trong nguyên tác không viết kỹ tình tiết “ăn thịt người”, nên hình tượng của Bọ Cạp Đỏ được một bộ phận độc ép buộc tẩy trắng, cho rằng gã chỉ đe dọa ngoài miệng, phạm phải tội ác ở Thế giới Bị Từ Bỏ cũng là vì bản năng cầu sinh.

CP giống như Quỷ Lửa và Kẻ Cắn Nuốt rất thịnh hành, Hurricane và Bọ Cạp Đỏ cũng là CP đứng đầu.

Lý Phỉ rất vừa lòng đối với kết luận trước, cái sau thì anh thầm cười lạnh.

– Nếu tất cả mọi người và “tác giả” đều miêu tả như vậy, thì trừ khi Johnson uống nhầm một đống thuốc, mới não tàn mà coi Bọ Cạp Đỏ là kẻ vô tội “bị số phận chọn cho bóng tối”, càng miễn bàn đến việc nhìn hợp mắt.

Lý Phỉ để ý mấy cái này, là do “người biết chuyện” đã lộ ra: Quỷ Lửa chết khi bị Johnson và Bọ Cạp Đỏ liên thủ tấn công.

Hai thế lực của cục dị năng thỏa thuận, thỏa thuận miễn cưỡng để Johnson đại diện chính nghĩa này lập tức mang lại “thành quả kiệt xuất”. Dù cho kết thúc tập năm đã ám chỉ Quỷ Lửa không phải là Boss thực sự của Hắc Uyên, nhưng cái con đường sau khi Boss chết thì càng nhàm chán này, không bị độc giả để trong lòng! Họ quan tâm đến tình thế của cục dị năng nước Mỹ sau này hơn. Sau khi hợp tác vui vẻ, song phương sẽ quyết định cùng lùi lại một bước tranh thủ cho tương lai, hay là nhân vật chính diệt trừ mục nát bại hoại?

Về phần Quỷ Lửa, chết rất oan.

Johnson ở trong trận chiến đấu này lần đầu tiên lộ ra bí mật cậu ta là người dị năng hệ lôi cấp S (độc giả đã sớm biết), nhưng điều độc giả không biết là Bọ Cạp Đỏ cũng có con bài chưa lật.

Lý Phỉ trong nguyên tác đã đoán ra được khả năng Johnson có dị năng thuộc tính thứ hai, còn đoán được chính xác là Lôi hệ. Anh ta rất chú ý điểm ấy, lệnh cho người dị năng khác của Hắc Uyên chặn lại ngoại viện cục dị năng nước Mỹ gọi tới, người dị năng cấp S “Poseidon”. Xung quanh chiến trường không có người dị năng hệ thủy nào, ngay cả ống nước cũng bị nấm cuốn chặt […].

Hai người dị năng cấp S đánh đến long trời lở đất, Bọ Cạp Đỏ ở bên cạnh đánh lén, vì mắt quỷ của Lý Phỉ, mỗi lần tấn công đều không thể thành công, nhưng…

Bỏ Cạp Đỏ triệu hồi nước.

Một người dị năng không gian cấp A, trong không gian chiến đấu gã sáng lập, triệu hồi nước lũ.

Khi Quỷ Lửa phát hiện thì đã quá muộn, anh ta biết mình đang ở trong con bài chưa lật của Bọ Cạp Đỏ, nhưng mãi đến lúc chết anh ta cũng không hiểu được Bọ Cạp Đỏ đã làm như thế nào.

Tia lửa điện chói mắt bao phủ chiến trường.

Trong nguyên tác, ảnh đế Lý Phỉ không bị thân bại danh liệt, tội ác của Hắc Uyên cũng không bị ném lên trên đầu ảnh đế, vì xác của Quỷ Lửa thật sự….không nhận ra nổi anh ta là người này.

Johnson bị thương nặng, về nước Mỹ điều trị, tên Bọ Cạp Đỏ nham hiểm vẫn luôn núp phía sau, còn thêm cho chính mình tầng tầng lớp lớp không gian chống chói với biển lửa bùng nổ phút cuối, nên lông tóc vô thương.

Không gian dị năng của Bỏ Cạp Đỏ rất đặc biệt, không giống không gian của người khác như một cái lồng, không gian của gã là từng lớp tạo thành, dị năng hình thành kết cấu dạng lát, sau đó xếp chồng lên nhau, giống như một không gian có thể tháo dỡ, khi cần thiết có thể co lại chống chọi với sát  thương, có được lực phòng ngự siêu cường.

Laniakea công bố đáp án trong tiểu thuyết, Bọ Cạp Đỏ không phải người dị năng song hệ, gã không gọi ra nước, mà là khi thức tỉnh dị năng không gian, có thêm một hạng mục đặc biệt “năng lực chứa nước”.

Dòng nước tồn tại bên trong không gian dị năng, Lý Phỉ không nhìn thấy được bên trong, nên khi chiến đấu “mảnh vỡ” không gian của Bọ Cạp Đỏ bay đầy trời, xả dòng nước ngắm chuẩn về phía Lý Phỉ, vì thế mà Quỷ Lửa sơ sót.

Về việc khi Bọ Cạp Đỏ thức tỉnh, dùng dị năng chạm vào vật đầu tiên là… dứa.

Thực vật họ dứa, kết cấu lá hình hoa sen, và có năng lực chứa nước…

Sau khi thuộc tính dị năng của Bỏ Cạp Đỏ được công bố, danh tiếng của gã lên tới đỉnh.

– Vô số kẻ xuyên sách cho đến nay vẫn còn noi theo, như hổ rình mồi nhìn chằm chằm dứa, mơ mộng trở thành người dị năng hệ không gian cấp A nghịch thiên thứ hai.

Hồng Long xóa bỏ tất cả mọi việc, không nói cho Lý Phỉ.

Sau khi Lý Phỉ tự tra ra sự thật, tâm trạng một lời khó mà nói hết. Cũng giống như Giản Hoa không ăn nấm, anh nhìn thấy dứa là đã buồn nôn.

Nếu nói cái chết của Quỷ Lửa, Hồng Long nhìn như là giấu diếm, nhưng trên thực tế chỉ là không tiện mở miệng, để cho Lý Phỉ tự đi điều tra. Nhưng kết thúc thật sự của nguyên tác, nguyên nhân cái chết của Giản Hoa có thể nói là tràn ngập thần bí.

– Sau khi Quỷ Lửa chết, trên thế giới chỉ còn bốn người dị năng cấp S, Johnson cùng hai người khác liên thủ, cuối cùng chiến thắng Giản Hoa, kết cục là Thế giới Bị Từ Bỏ triệt để biến mất, mọi người mất đi dị năng.

Thế nhưng quá trình chiến đấu như thế nào, Johnson thắng như thế nào, ai cũng không chịu nói rõ.

Dù “bạn xuyên sách đồng hành” sốt ruột tỏ vẻ muốn biết, cũng sẽ bị hàm hồ cho qua.

“Dù sao Kẻ Cắn Nuốt cũng chết.”

“Dị năng biến mất, nhưng rất nhiều người dị năng đã có địa vị quyền thế, bố cục thế giới bị thay đổi, không có bao nhiêu người giống như nhân vật chính chạy về xã khu làm nghĩa công.”

“Nhân vật chính là anh hùng bình dân, đương nhiên sẽ lựa chọn như vậy. Yên tâm, cơ hội chúng ta nắm được sẽ không giống thế!”

Càng không tìm hiểu được, Lý Phỉ càng coi trọng.

Chuyện này có thể là sự thật mà ngay cả Hồng Long cũng không biế. Lý Phỉ quyết tâm lên một kế hoạch càng thêm hoàn thiện, cân nhắc những người có thể tin tưởng, để người này nằm mai phục trong thế giới nhỏ của “kẻ xuyên sách”.

Kết quả là, kế hoạch còn chưa kịp thay đổi, còn chưa đâu vào đâu, Lý Phỉ đã bất ngờ nghe được nội tình mang tính bùng nổ “phải từ bỏ dị năng, vì động rộng sẽ phá hủy thế giới ”.

Trong địa động, Lý Phỉ nghiêng đầu nhìn vẻ mặt âm trầm của Giản Hoa, thấy lo âu trong lòng.
Tác giả có lời muốn nói: Truyện này không có âm mưu phức tạp, không có bố cục vĩ đại, có cũng chỉ là nguyên tác đơn giản, bạo lực, không khoa học, ba nguyên tắc của truyện này ╮[╯▽╰]╭

P.S. Bọ Cạp Đỏ chết rất buồn cười, tôi cá là mọi người không đoán được, tôi cam đoan tâm trạng của độc giả nguyên tác cũng là một ngày như dog, giống như khi nhìn thấy vật khiến Bọ Cạp Đỏ thức tỉnh dị năng →_→

Độc giả A: Trời, biệt hiệu Bọ Cạp Đỏ này liên quan gì đến dị năng của gã??? Có đến một centimet liên quan không?

Độc giả B: Tui vẫn cho rằng Bọ Cạp Đỏ là con bài chưa lật, là độc châm tinh hồng…

Laniakea: Không phải đâu. Bọ Cạp Đỏ là biệt hiệu ở thế giới ngầm trước khi gã trở thành người dị năng.
[1] Trứng rán thịt hun khói

depositphotos_136339540-stock-photo-tasty-bacon-omelet-fried-omelet

[2] Brownies chocolate

62_1213253717

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play