Như Ý quan chủ rất nổi danh trong đại yêu ma trong cảnh giới Tiên Thiên Kim Đan. Không phải là thực lực của hắn rất mạnh, đơn thuần thực lực chỉ là đại yêu ma bình thường, thế nhưng lá gan của hắn lại rất lớn. Ngay cả Tiên Thiên Kim Đan Cực Cảnh hắn cũng dám khiêu khích. Chân thân của hắn chính là một con yêu rết, có một trăm chân. Cho dù chém hắn thành bảy, tám đoạn, hắn vẫn có thể sống được! Cộng thêm giỏi độn thổ... Nên tuy hắn khiến cho rất nhiều người tu hành nhiều lần muốn giết hắn, mãi nhưng vẫn không giết được.

Trong mắt Tần Vân tràn đầy sát khí lạnh lẽo:

- May mà có Hồng Cửu giúp đỡ bảo vệ, bằng không người nhà của ta đã bị bắt đi rồi! Ngô Công lão yêu...

Hồng Cửu ở bên cạnh lại nói:

- Ngô Công lão yêu đó rất khó dây, đánh bại dễ dàng, giết thì cực khó.

Tần Vân gật đầu:

- Ta biết rồi.

Hồng Cửu lập tức cười nói:

- Hơn ba năm qua, ta chưa từng dám lười biếng. Hiện nay Tần Vân huynh trở về rồi, Y thị lão tổ càng đích thân giúp đỡ bố trận, ta cũng yên tâm,có thể yên tâm bế quan tu hành thật tốt rồi.

Tần Vân vô cùng cảm kích:

- Hơn ba năm này thật sự là vất vả cho Hồng Cửu huynh.

Nếu như phụ mẫu huynh trưởng những người này bị bắt đi, nghĩ đến thôi Tần Vân cũng không tránh khỏi mà sợ hãi, lửa giận dâng lên cuồn cuộn.

Hồng Cửu nói:

- Các đại yêu ma đều đang nhắm vào ngươi, ta làm một chút chuyện này thì có tính là gì chứ? À, một viên Kim Đan Ngoại Đan này và một viên Cửu chuyển linh đan lúc trước huynh cho ta, hôm nay Tần Vân huynh ra khỏi Tiên Phủ rồi, cần phải trả lại cho Tần huynh.

Tần Vân cũng không từ chối, lập tức nhận lấy.

Kim Đan Ngoại Đan tổng cộng có sáu viên. Hai người bọn họ mỗi người được ba viên. Bản thân Tần Vân đã dùng một viên, cho Y Tiêu một viên, đương nhiên là còn lại có một viên.

Tần Vân đem một chiếc túi càn khôn đưa cho Hồng Cửu, nói:

- Hồng Cửu, siêu phẩm pháp bảo Kim Đan lô bán cho Thần Tiêu Môn rồi. Đây là phần của huynh. Ước chừng tương đương ba món nhất pháp bảo.

Hồng Cửu nghe vậy sắc mặt cũng biến đổi:

- Nhiều như vậy sao?

Quả thực là rất nhiều.

Việt môn là tông phái đứng đầu thượng cổ lưu truyền xuống. Bởi vì lịch sử rất dài nên có rất nhiều kiếp nạn, trước khi lấy được phi kiếm bạch lộ, cũng chỉ có ba món Nhất phẩm pháp bảo! Đương nhiên, Phi Kiếm Kạch Lộ và Phi Kiếm Thanh Thủy vừa kết hợp... là tương đương với siêu phẩm pháp bảo rồi.

Nhưng rất nhiều trân bảo tương đương với ba món Nhất phẩm pháp bảo vẫn khiến cho Hồng Cửu cảm thấy kinh tâm động phách.

Phải biết rằng, tài liệu giống như "Cửu Thiên Tinh Hà Đại Trận", lại cộng thêm "Thiên Hà Du Long Trận", "Tinh Hải Đại Trận", những tài liệu này cộng lại cũng có thể sánh ngang với một món Nhất phẩm pháp bảo! Mà trong đó Cửu Thiên Tinh Hà Đại Trận vẫn là Y thị lão tổ tặng cho Tần Vân.

Lại ví như Hoàng Cân Lực Sĩ, một pho có giá trị sánh ngang với siêu việt pháp bảo. Nhưng Tần Vân chỉ mượn dùng một trăm năm, cái giá mượn dùng cũng tương đương với nửa món Nhất phẩm pháp bảo.

Một món nhất phẩm pháp bảo, đủ để khiến người tu hành hành Tiên Thiên Kim Đan Cảnh gặp họa sát thân rồi!

Tần Vân nói:

- Trước kia nói là huynh một nửa, ta một nửa mà.

Hồng Cửu lập tức cũng kính hành lễ:

- Tần Vân huynh, ta cũng không từ chối nữa. Những thứ này ta sẽ nhận lấy, có điều ta còn có chuyện muốn nhờ Tần Vân huynh giúp đỡ.

Tần Vân nhìn Hồng Cửu:

- Hả?

Hồng Cửu lên tiếng:

- Những bảo vật này, ta thu lại phần lớn, còn có một chút... ta muốn Tần Vân huynh giúp ta đổi lấy vài món thiên địa kỳ trân. Dù sao thì đổi lấy nhiều bảo bối như vậy, ta cũng không dám hiện thân, vẫn phải dựa vào Tần Vân huynh ra mặt.

Tần Vân gật đầu đồng ý:

- Chuyện nhỏ thôi mà.

- Đợi một lát nữa ta sẽ liệt kê ra một danh sách.

Hồng Cửu nói xong, lấy ra từ trong ngực một mảnh mộc bản hơi rách nát, trịnh trọng đưa cho Tần Vân, nói:

- Tần Vân huynh, làm phiền huynh nhiều như vậy. Món lễ vật nhỏ này, huynh nhất định phải nhận lấy.

Tần Vân nghi hoặc nhận lấy.

Hồng Cửu thấp giọng nói:

- Đây là Thế thân mệnh phù. Nó tương đương với một tính mệnh. Nhưng thế thân mệnh phù này lúc bị kích phát... có thể di chuyển chủ nhân trên hư không, đưa ra ngoài nghìn dặm.

Tần Vân kinh ngạc nhắc lại:

- Thế thân mệnh phù ư?

Một món bảo bối tương đương với một mạng người ư?

Vu Mẫu Sơn có "Búp bê thế thân", nhưng luyện chế ra lá phù này giá trị cũng cực lớn. Một món đồ có giá trị không thu gì Nhất phẩm pháp bảo, lại còn không có chỗ mà mua.

Tần Vân không dám nhận nói:

- Cái này quá quý giá.

Hồng Cửu nói tiếp:

- Món bảo bối sánh ngang với ba món Nhất phẩm pháp bảo ta cũng dám thu lại rồi, Tần Vân lại huynh không dám nhận ư? Huống hồ chi hiện nay có rất nhiều đại yêu ma đều nhắm vào Tần Vân huynh! Thậm chí ngay cả người nhà cũng bị liên lụy, huynh càng cần đến Thế thân mệnh phù này.

Trong lòng Tần Vân khẽ động, thầm nói:

- Cha mẹ ta vẫn luôn ở trong Quảng Lăng Thành, nhưng Tiêu Tiêu dù sao cũng là người tu hành, tương lai cần phải trở về Thần Tiêu Môn, có thể cần món bảo vật này hộ thân.

Tần Vân nhận lấy nói:

- Được, vậy ta nhận vậy.

Hồng Cửu lúc này mới lộ ra nụ cười trên mặt. Tính tình của Hồng Cửu... không thích nợ người ta quá nhiều, huống hồ hắn là tu hành nhất mạch, càng xem trọng nhân quả hơn.

Trước đây bởi vì hắn lấy ra phù bài dẫn Tần Vân đi vào động phủ, cho nên phần bảo vật này quả thực là đáng! Giống như Kim Đan Ngoại Đan, Cửu chuyển linh đan cũng đều là hắn dẫn Tần Vân đi tìm được... Hơn nữa hắn đã bảo vệ Tần gia hơn ba năm. Lúc trước Tần Vân cho hắn nhiều bảo vật như vậy, hắn cũng có thể nhận. Nhưng "Kim Đan lô" cùng với bảo bối của Kiếm lão nhân, công lao gần như đều thuộc về Tần Vân.

Ngoài ra Tần Vân phải đối mặt với "tai kiếp". Bảo vật quá nhiều, dẫn đến việc có rất nhiều đại yêu ma sẽ rình mò. Đây cũng là một nguyên nhân.

Còn Hồng Cửu hắn lại trốn ở sau lưng không đi ra chống lại tai kiếp, còn lấy ba món bảo bối Nhất phẩm pháp bảo? Hắn chỉ có thể lấy ra Thế thân mệnh phù, cố gắng chia sẻ chút nhân quả này.

Bằng không thiếu nợ nhân quả quá nhiều, đường tu hành của hắn sẽ bị ảnh hưởng.

Còn Tần Vân thì thế nào?

Tần Vân cũng không hiểu cái gì là nhân quả,, chỉ cần đạo tâm sáng rõ, tất cả thuận theo tâm tư mình vui vẻ hành sự là được rồi!

Hồng Cửu nhìn Tần Vân nhận lấy Thế thân mệnh phù, không khỏi nhắc nhở:

- Thế thân mệnh phù là được luyện hóa bằng máu tươi.

Tần Vân gật đầu mỉm cười, có điều vẫn là không có lấy máu:

- Hiểu rồi.

Buổi tối hôm đó.

Tần Vân và Y Tiêu nói chuyện về việc này.

Tần Vân căn dặn:

- Tiêu Tiêu, nàng cũng phải giữ bí mật.

Y Tiêu hiểu rõ, nói:

- Hóa ra bảo vật là chàng chia đều với Hồng Cửu.

Tần Vân xác nhận:

- Hồng Cửu cũng tặng cho ta một tòa trận pháp và Thế thân mệnh phù này làm lễ vật lúc ta và nàng thành hôn đó.

Nói xong, Tần Vân liền đưa tấm mộc bản nhìn qua trông bình thường và hơi rách nát này cho Y Tiêu. Trên mộc bản có mấy vết ngấn, hiển nhiên là xấu xí. Nhưng Tần Vân và Y Tiêu đều là người cảm ngộ được thiên đạo ý cảnh, đều có thể phát hiện ra chỗ bất phàm của những vết ngấn kia.

Y Tiêu cả kinh hỏi:

- Thế thân mệnh phù ư?

Tần Vân nói:

- Ừ. Lấy máu nhỏ vào là có thể luyện hóa, tương đương với một tính mạng. Hơn nữa lúc kích phát, cũng có thể đưa chủ nhân di chuyển hư không, dưa đến ngoài nghìn dặm. Khá lắm, Hồng Cửu huynh đệ này của ta thật sự là khá lắm. Nào, Tiêu Tiêu, mau lấy máu nhỏ vào đi.

Y Tiêu vội vàng nói:

- Thiếp ư? Không không, Vân ca, chàng còn cần hơn thiếp.

Tần Vân tự tin nói:

- Ha ha, nàng cũng biết thực lực của ta đấy. Với Phi kiếm chi thuật của ta hiện nay, tung hoành thiên hạ, lại có Hóa công chi thuật có thể phi độn bất cứ lúc nào. Thiên hạ còn có mấy người có thể ngăn được ta?

Y Tiêu hơi sửng sốt, cũng gật đầu:

- Đánh không lại, lẽ nào thiếp còn không trốn được sao?

Đúng vậy. Thực lực của Tần Vân quả thực là cực mạnh, lại có sở trưởng là Chu Thiên Kiếm Thuật bảo mệnh.

Tần Vân nhìn nàng:

- Nhận lấy đi. Ta cũng không muốn nàng lại một lần nữa rơi vào tuyệt cảnh như trước kia.

Y Tiêu vừa nghe thấy, trong lòng ấm áp hơn nhiều, khẽ gật đầu:

- Được, vậy thiếp sẽ nhận.

Nàng lập tức chỉ tay ra, nhỏ một giọt máu tươi trên mộc bản. Mộc bản cấp tốc thu lại giọt máu tươi này.

Y Tiêu cầm mộc bản lên, nói:

- Thật là thần kỳ. Thiếp cảm thấy bản thân mình giống như hóa thành cùng một thể với mộc bản này. Thiếp chính là nó. Nó chính là thiếp.

Tần Vân cảm khái nói:

- Thế thân mệnh phù, có thể là một tính mạng, đương nhiên là thần kỳ rồi.

Y Tiêu nói:

- Theo như thiếp được biết. Có bảo vật thế mệnh, một là Vu Mẫu Sơn, chính là Vu chi nhất mạch. Hai là Linh Bảo Sơn của Đạo gia và Cảnh Như Phái của Tằng Kinh. Có điều Cảnh Như Phái từ sau khi xuống dốc lại cũng không có luyện chế ra Thế thân bảo vật nữa, chỉ có Linh Bảo Sơn mới có! Ngay cả Thần Tiêu Môn, Ma Kha Tự cũng đều không có, nhưng Hồng Cửu lại có...

Tần Vân gật đầu, nói:

- Có thể thôi diễn quá khứ tương lai, trận pháp nhất đạo rất cao, lại có thể che lấp bảo quang, hôm nay lại lấy ra Thế thân mệnh phù. Há chẳng phải giống như được truyền thừa sao? Chắc chắn là có một loại truyền thừa bí mật nào đó.

- Ừ.

Y Tiêu thực ra nghĩ đến điển tịch trong tông phái của Thần Tiêu Môn từng ghi chép lại, có một vị "Kỳ nhân". Hồng Cửu này và vị kỳ nhân đó cũng có mấy phần tương tự. Có điều Y Tiêu vẫn không biết rõ về truyền thửa này.

Tần Vân nói:

- Bất kể là như thế nào, hắn giúp ta rất nhiều, thậm chí còn cứu cả gia đình ta. Ta ghi nhớ một phần ân tình này.

Y Tiêu gật đầu.

Hai ngày sau.

Y thị lão tổ đưa ba khối lệnh bài khống chế Cửu Thiên Tinh Hà Đại Trận, Thiên Hà Du Long Trận, Tinh Hải Đại Trận cho Tần Vân, rồi nói:

- Hiện nay, ngươi hoàn toàn có thể khống chế được ba trận pháp này. Khống chế trận pháp như thế nào, để ai tiếp quản hàng ngày đều do bản thân ngươi tự sắp xếp.

Tần Vân cảm kích nói:

- Tạ tiền bối.

Y Thị lão tổ nhìn Tần Vân dặn dò:

- Được rồi, chăm sóc tốt cho Y Tiêu. Nếu như ta biết ngươi làm chuyện gì có lỗi với Y Tiêu. Ta không ra tay với ngươi, nhưng thần Tiêu Môn sẽ có rất nhiều thủ đoạn để đối phó ngươi đó.

Tần Vân và Y Tiêu nhìn nhau mỉm cười, nói:

- Yên tâm đi, tiền bối!

Nhìn thấy hai người thân mật như vậy, Y Thị lão tổ cười lắc đầu nói:

- Đi đi, đi đi, có duyên lại gặp.

Hắn quay người rời đi, đạp lên hư không mà đi, trực tiếp đi sang bên đó, cứ đi như vậy liền hóa thành hư vô.

Y Tiêu thúc giục:

- Vân ca, nhìn xem món pháp bảo này như thế nào?

- Ừ.

Tần Vân tùy tiện luyện hóa ba tấm lệnh bài.

Mỗi một tấm lệnh bài đều có thể khống chế một tòa trận pháp một cách hoàn mỹ.

Tần Vân tặc lưỡi, cảm ứng được ba tòa trận pháp đang kết hợp hoàn chỉnh, nói:

- Quả là thứ tốt. Ở trong trận pháp này, rất nhiều uy lực của trận pháp cũng được gia tăng trên người ta. Thực lực của ta cũng có thể tăng lên gấp mười lần! Thực lực của kẻ địch còn có thể giảm mạnh. Phạm vi của trận pháp, lấy Tần gia ta làm trung tâm trong phạm vi ba mươi dặm. Ba mươi dặm xung quanh Tần gia, cho dù là trong phạm vi gần sáu mươi dặm, cũng cho bao trùm lại cả tòa Quảng Lăng quận thành này rồi.

Tần gia làm trung tâm, cự ly ba mươi dặm.

Phạm vi lớn như vậy, phải lớn hơn một vòng so với Quảng Lăng thành. Tần Vân tươi cười:

- Cửu Nghi Giới Trận, giỏi bao vây địch. Ba tòa đại trận khác cũng tự có sở trường.

Hắn phát hiện ra, "Cửu Nghi Giới Trận" bí truyền nhất mạch này của Hồng Cửu đều kém hơn so với một tòa bất kỳ nào trong ba tòa đại trận mà Y thị lão tổ bố trí. Đương nhiên là ba tòa đại trận kết hợp lại thì mạnh hơn không ít so với Cửu Nghi Giới Trận. Nhưng rốt cuộc thì sở trường cũng không chỉ là một phương diện. Như vậy hoàn toàn có thể bổ sung cho nhau.

Tần Vân nói tiếp:

- Tiêu Tiêu, đợi lát nữa ta và muội, còn có Hoàng Cân Lực Sĩ đó, đều lưu lại ấn ký ở hạch tâm của bốn tòa trận pháp này. Hai người cũng có thể chưởng quản trận pháp này.

Đương nhiên Tần Vân tay cầm lệnh bài, mới là người sở hữu trận pháp, hắn có thể xóa đi ấn ký của người khác.

- Vâng.

Y Tiêu gật đầu nói.

Tần Vân cũng không thấy kỳ quái, dù sao thì ảnh hưởng vài chục dặm cũng là chuyện rất bình thường:

- Hiện nay cả Quảng Lăng Thành đều đang ở trong phạm vi của trận pháp. Hử? Trước kia Hồng Cửu từng quét qua một lần, Quảng Lăng Thành đã không còn yêu quái gì nữa. Không ngờ hiện nay lại có vài yêu ma lẻn vào trong, rình mò Tần phủ của ta.

Trong mắt Tần Vân có lãnh ý, xuyên qua trận pháp dễ dàng phát hiện, có yêu ma ẩn thân trong nhà trọ đang thi triển pháp thuật rình mò Tần phủ. Có yêu ma hóa thành côn trùng rình mò Tần phủ từ xa xa. Những yêu ma này thực lực không yếu, tối thiểu cũng là thủ lĩnh yêu quái, lợi hại hơn chút đều là Tiên Thiên đại yêu.

Quảng Lăng Thành lúc bình thường đâu có nhiều yêu quái lợi hại như vậy.

Tần Vân dâng lên sát cơ, nói:

- Đều đang rình rập Tần gia ta ư? Trước tiên diệt trừ những tên râu ria này đi.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play