Sắc xuân đã tàn, ngày hè vừa lên.

Tần Vân ngồi trên tảng đá lớn ở bên hồ, nhìn ánh nắng xuyên thấu qua bóng cây, chiếu trên mặt Tiểu Kính hồ, lại có chim chóc bay qua mặt hồ, lưu lại gợn sóng.

- Chim yến trở về, hoa rơi lả tả, tháng năm xa cách cũng sắp qua, không biết Y Tiêu tại lôi trì Thần Tiêu môn tu hành như thế nào.

Tần Vân tâm tình rất tốt, tay phải nhẹ nhàng vung lên.

Vù!

Một thanh phi kiếm như khói như mưa bay qua trời cao, tại một vùng phiêu hốt tùy ý bay lên, ở giữa không trung lưu lại từng đạo khí bị cắt qua.

- Bản mệnh Phi kiếm của ta cũng coi như bước vào tứ phẩm.

Tần Vân nhẹ giọng nói nhỏ.

- Kế tiếp muốn đạt tới tam phẩm sẽ có chút khó khăn, cho dù cảnh giới của ta đầy đủ, bảo vật cũng góp đủ, nhưng sợ là vẫn cần phải một hai năm nữa.

Bản mệnh Phi kiếm, lúc đầu tu hành ngưng tụ ra rất dễ dàng.

Ví như thành phi kiếm cửu phẩm, chẳng qua là dùng chút ít sắt vụ luyện quá là có thể thành công.

Thế nhưng Bản mệnh Phi kiếm càng về sau càng thêm cao minh, đối với vật liệu yêu cầu càng thêm hà khắc, thậm chí muốn thành phi kiếm tứ phẩm, thì nhất định phải nắm giữ kiếm ý! Có kiếm ý ngưng tụ mới có thể trở thành Bản mệnh Phi kiếm tứ phẩm.

Nhất định phải đạt tới cảnh giới 'Kiếm ý lĩnh vực', kiếm ý ngưng tụ bản mệnh Phi kiếm mới có hi vọng đạt tới tam phẩm.

Đạt tới 'Kiếm ý cực cảnh', cộng thêm rất nhiều kỳ trân dị bảo. mới có thể đạt tới nhị phẩm.

Nắm giữ 'Kiếm đạo', lấy kiếm đạo ngưng tụ ra phi kiếm chi hồn, hấp thu thiên địa kỳ trân mới có thể đem Bản mệnh Phi kiếm đẩy lên tới hàng ngũ nhất phẩm pháp bảo trong truyền thuyết.

Cho nên 'Pháp bảo' càng đi lên, muốn tăng càng thêm khó, nhưng uy lực cũng sẽ lớn vô cùng. Giống 'nhất phẩm bản mệnh pháp bảo' ở trong tay chủ nhân có thể phát huy ra uy lực so sánh được với Linh bảo. Linh bảo là danh xưng trấn tông Linh bảo. Trấn tộc Linh bảo là dùng đến trấn áp khí vận của cả một tông phái! Uy thế nghĩ thôi cũng có thể tưởng tượng ra được.

Đáng tiếc.

Nắm giữ 'Kiếm đạo' quá hiếm thấy, giống Thần đạo nhân truyền lại mạch này, tích lũy rất nhiều kiếm quyết bên trong, đạt tới 'Kiếm đạo' cấp độ cũng vẻn vẹn chỉ có ba môn kiếm quyết, thậm chí một môn kiếm quyết cổ xưa nhất, cũng là sáng tạo kiếm quyết từ hàng vạn năm trước.

- Tứ phẩm bản mệnh Phi kiếm, cầm trong tay cũng đủ để cùng các phương Tiên Thiên Kim Đan Cảnh dùng.

Tần Vân mỉm cười, bỗng nhiên hơi có cảm ứng, lúc này vẫy tay một cái, vù, thi triển kiếm thuật phi kiếm ở nơi xa lập tức bay trở về, rơi vào trong tay áo Tần Vân.

- Nhị công tử, Hồng Cửu công tử cầu kiến.

Ngoài cửa viện truyền đến thanh âm của A Quý.

Tần Vân vung tay áo.

Cửa mở ra.

- Hồng Cửu, vào đi!

Tần Vân mắt nhìn Hồng Cửu ở ngoài cửa viện.

Hồng Cửu cầm cây mộc trượng đi tới, mà A Quý lập tức lui xuống.

Tần Vân hơi kinh ngạc nhìn Hồng Cửu, cảnh giới Tần Vân cỡ nào, đối với thiên đạo ý cảnh cảm ngộ vô cùng sâu sắc, giờ phút này lập tức cảm thấy Hồng Cửu đi đường đều có phát ra kỳ dị vận luật, không khỏi nói:

- Hồng Cửu, mấy tháng không gặp, tiến bộ khá lớn, ngươi đây là nắm giữ một tia thiên đạo ý cảnh?

- Tần Vân huynh coi trọng ta.

Hồng Cửu liền cười nói.

- Thiên đạo ý cảnh dễ lĩnh hội như vậy sao? Ta mới Thiên Nhân hợp nhất, muốn nắm giữ thiên đạo ý cảnh, không có mười năm khổ công thì đừng hòng đạt được... Đương nhiên mấy tháng này, ta củng cố thực lực, thực lực cũng chính xác tiến nhanh. Tự nghĩ cũng có chút niềm tin tiến vào Cảnh Dương động phủ kia.

- Ồ?

Tần Vân ánh mắt sáng lên.

- Chuẩn bị kỹ càng tiến vào rồi?

- Ừm.

Hồng Cửu gật đầu.

- Thực lực của ta thời gian ngắn khó mà lại có tăng lên rõ ràng, cũng phải tiến vào. Huống chi, ta là cùng Tần Vân huynh vào chung. Tần Vân huynh vừa chém giết tam đại yêu vương ở Ác Long Sơn, uy danh lan xa. Ta cùng Tần Vân huynh đi chung thì sợ gì.

- Đừng tâng bốc ta.

Tần Vân nói.

- Chúng ta đi vào, cũng phải có chuẩn bị, thủ đoạn của ta, ngươi cũng rõ ràng, chỉ am hiểu phi kiếm chi thuật. Không biết Hồng Cửu ngươi am hiểu gì?

Hồng Cửu mỉm cười, nhưng lại có tự tin:

- Xu cát tị hung, trận pháp ta đều am hiểu, thậm chí luận thôi diễn, quá khứ tương lai cũng có thể thôi diễn ra một chút.

Tần Vân giật mình:

- Thôi diễn quá khứ tương lai?

- Chỉ có thể thôi diễn ra một chút thôi.

Hồng Cửu nói. Hắn cũng đã bước vào Tiên Thiên gần nửa năm, học được rất nhiều truyền thừa Tiên Thiên, đem truyền thừa pháp bảo cũng luyện hóa thành công, mới vừa có thực lực để nói ra.

- Trong thiên hạ, thiên về thôi diễn chi thuật, dám nói có thể thôi diễn quá khứ tương lai, ít lại càng ít. Tiên Thiên Hư Đan Cảnh dám nói lời này, ta thậm chí đều chưa nghe nói qua.

Tần Vân nói.

- Tiên Thiên Hư Đan Cảnh cấp độ trong thiên hạ có thể làm được, bao gồm mạch của ta thì có hết thảy có ba mạch.

Hồng Cửu nói.

- Một là truyền thừa bên trong Linh Bảo sơn, một là truyền thừa ở Vu Mỗ Sơn, chỉ là nghe nói trong Vu Mỗ Sơn, vu thuật thất lạc không ít, truyền thừa có chỗ không trọn vẹn. Kỳ thật mạch truyền thừa của ta cũng có rất nhiều chỗ không trọn vẹn.

Tần Vân cười nói:

- Cho dù không trọn vẹn, có thể làm được bước này, vẫn không tầm thường. Xem ra lần này tiến vào Cảnh Dương tiên nhân động phủ, cần nhờ Hồng Cửu ngươi.

- Chính diện đối địch, còn phải dựa vào Tần Vân huynh.

Hồng Cửu nói.

- Ta chẳng qua là bàng môn chi đạo. Còn có, nhờ Tần Vân huynh giữ bí mật chuyện này.

- Yên tâm.

Tần Vân gật đầu.

- Việc này không nên chậm trễ, ta cùng Cảnh Sơn phái Nguyên Phù cung chủ hẹn ngày mai gặp mặt đi.

Tần Vân nói.

- Bây giờ đã là cuối tháng tư, chúng ta tiến vào tiên nhân động phủ... Tốt nhất để tháng sáu, như thế nào?

Tháng năm, Y Tiêu sẽ xuất quan.

Tần Vân còn muốn gặp mặt với Y Tiêu rồi mới tiến vào tiên nhân động phủ.

- Được, tất cả đều nghe Tần Vân huynh.

Hồng Cửu lật tay một cái, lấy ra khối phù bài có chút không nguyên vẹn.

- Phù bài này để ở chỗ Tần Vân huynh, đến thời điểm cùng Cảnh Sơn phái gặp mặt, sẽ nói phù bài là Tần Vân huynh phát hiện. Dù sao ta cũng sợ... Sợ Cảnh Sơn phái người sinh ra ý cướp đoạt, ta cũng không có nắm chắc có thể bảo về phù bài này.

Phù bài bay về phía Tần Vân.

- Ngươi tin ta như thế?

Tần Vân nhìn phù bài một chút, không khỏi nhìn về phía Hồng Cửu.

- Không tin Tần Vân huynh, cũng sẽ không mời Tần Vân huynh cùng ta tiến vào tiên nhân động phủ.

Hồng Cửu nói.

Tần Vân lúc này đưa tay tiếp nhận:

- Được rồi, ngày mai cùng ta đi Dung Đàn Quận.

Cảnh Sơn phái.

- Thần thần bí bí, rốt cuộc là có chuyện gì, cũng không nói rõ, nhất định phải gặp mặt mới nói.

Nguyên Phù cung chủ râu tóc bạc trắng, một bộ đạo bào, hắn vừa cất bước liền cưỡi mây mù bay lên. Các đệ tử phụ trách thủ sơn đại trận ở Cảnh Sơn phái vừa nhìn thấy Nguyên Phù cung chủ rời đi. Nguyên Phù cung chủ bay ra khỏi Cảnh Sơn phái trận pháp, lúc này mới hóa thành lôi đình bay đi.

Vù.

Một tia chớp xẹt qua trời cao, trực tiếp hướng Dung Đàn quận bay đi.

Trong nội thành Dung Đàn Quận.

Nguyên Phù cung chủ rất nhanh đáp xuống một tửu lâu, người đi đường xung quanh dường như không có ai nhìn thấy hắn. Nguyên Phù cung chủ khoan thai bước vào trong quán rượu, đi vào lầu hai một nhã gian, đẩy cửa vào.

Trong nhã gian này, hai người Tần Vân, Hồng Cửu đều đứng dậy chào.

- Nguyên Phù tiền bối.

Tần Vân có chút tôn kính, mặc dù bây giờ thực lực cùng đối phương cũng ngang nhau, nhưng đối với Nguyên Phù cung chủ, Tần Vân vẫn mang lòng kính trọng. Một là Nguyên Phù cung chủ chính là người tu hành Tiên Thiên Kim Đan ở bản thổ Giang châu. Hơn nữa luận về tốc độ, lôi pháp so với phi kiếm chi thuật còn nhanh hơn, luận trảm yêu trừ ma, trong số những người tu hành Tiên Thiên Kim Đan ở Giang châu, Nguyên Phù cung chủ giết nhiều yêu ma nhất! Tần Vân tự nhiên khâm phục. Hai là lúc trước hắn bỏ trốn tới Đông Hải, là Nguyên Phù cung chủ dẫn người tới, đưa hắn vào Tuần Thiên minh.

Lúc đó bản thân hắn tuyệt vọng, Nguyên Phù cung chủ đến mời hắn gia nhập Tuần Thiên minh. Một khắc kích động này... Tần Vân cả một đời đều quên không được, tự nhiên đối với Nguyên Phù tiền bối rất thân cận.

- Tần Vân, chuyện gì không thể trực tiếp đưa tin nói? Cũng không đi tới Cảnh Sơn phái ta, mà lại chọn một tửu lâu bình thường ở Dung Đàn Quận. Chuyện gì ngươi tỉ mỉ nói ta nghe.

Nguyên Phù cung chủ cười trực tiếp ngồi xuống, cầm lấy đũa gắp lên một miếng thịt bắt đầu ăn.

- Người bên cạnh ngươi là Hồng Cửu ở Quảng Lăng Quận.

- Hồng Cửu xin chào Nguyên Phù tiền bối.

Hồng Cửu đối mặt với người tu hành giỏi nhất ở Giang châu cũng vô cùng khiêm tốn.

- Lần này đúng là có chuyện quan trọng, hơn nữa phải giữ bí mật, cho nên mới ở quán rượu bình thường này gặp Nguyên Phù tiền bối.

Tần Vân nói ra.

- Giữ bí mật?

Nguyên Phù cung chủ kinh ngạc,

- Nói rõ xem, là chuyện gì?

- Cảnh Dương động phủ.

Tần Vân mở miệng nói.

Nguyên Phù cung chủ giật mình, nhìn Tần Vân:

- Chuyện Cảnh Sơn phái Cảnh Dương chân nhân lưu lại động phủ cũng không phải bí mật, ngươi nói việc này là vì sao?

- Ta biết, muốn tiến vào Cảnh Dương động phủ cần sáu khối phù bài mới mở ra.

Tần Vân nói.

- Hơn nữa Cảnh Sơn phái bây giờ cũng xác định được năm khối phù bài trong đó.

Nguyên Phù cung chủ nhìn chằm chằm vào Tần Vân.

- Mà ở chỗ ta lại giữ khối phù bài thứ sáu.

Tần Vân lật tay một cái, trong tay chính là một cái lệnh bài không trọn vẹn.

- Cái gì.

Nguyên Phù cung chủ nhịn không được đứng dậy, kích động tới độ chòm râu bạc phơ đều đang run rẩy, cẩn thận nhìn chằm chằm vào lệnh bài. Hắn cảm ứng nhạy cảm, trong nháy mắt đem phù bài cảm ứng, không khỏi vui mừng,

- Tốt quá rồi, tốt quá rồi, tại thời thế của ta, cuối cùng cũng nhìn thấy khối phù bài thứ sáu rồi. Sáu khối phù bài rốt cục có thể tề tựu!

Nói xong trong mắt hắn đều có nước mắt.

Cảnh Sơn phái từng bị yêu ma công phá sơn môn, lúc trước đường đường là Đạo gia Thánh địa, rất nhiều tích lũy bị cướp đoạt, truyền thừa cực kỳ cường đại đều mất. Mà bên trong 'Cảnh Dương động phủ' lưu lại truyền thừa cao nhất của Cảnh Dương chân nhân, đây cũng là nhiều đời đệ tử Cảnh Sơn phái khát vọng có được.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play