Hoa Kỳ Tâm ở nhà Vũ Dĩ Phàm chơi đến quên trời quên đất, gần hết kỳ nghỉ cô mới nhớ ra phải về nhà chuẩn bị quay lại trường học.
Cũng lại sắp vào năm học mới, hai anh em Vũ Dĩ Phàm cũng phải lên thành phố.
Ông bà Vũ nhìn đám nhỏ dắt nhau đi mà buồn bã không thôi.
Bà Vũ nhân lúc không ai để ý, nói nhỏ vào tai Vũ Dĩ Phàm:
"Con ơi, mày tranh thủ con bé học xong là cưới luôn cho mẹ, mấy đứa đi hết trong nhà buồn muốn chết, mẹ thèm bế cháu lắm rồi!"
"..."
Vũ Dĩ Phàm tỏ vẻ con cũng chịu thôi, mẹ muốn bế cháu sao, còn khuya, vợ con cô ấy còn chưa chịu lớn.
Hoa gia.
Hiệu trưởng Hoa vác chổi chờ sẵn, Vũ Dĩ Phàm nhìn từ xa mà đã dựng hết tóc gáy, nhìn sang vợ yêu nhà mình đang tung tăng nhảy chân sáo, cảm thấy tận thế sắp tới đến nơi rồi.
Kỳ Tâm tung tăng nhí nhảnh chạy đến ôm chầm lấy bố bụng bự đại nhân: