" Muốn vào ngồi không? " Hoàng Phủ Tử Y dẫn Sở Ngao tới cửa nhà mình, thần thái tự nhiên mời anh.

Sở Ngao quét mắt về chiếc xe ở đằng xa kia, An Trạch Thụy đã tới đón anh rồi, nhưng anh không muốn đi, chỉ là anh cảm thấy bản thân thiếu dũng khí quá, anh, có thể quang minh chính đại bước vào thế giới của Hoàng Phủ Tử Y sao?

Sở Ngao do dự trong chốc lát, sau đó lắc đầu: " Muộn rồi, cô nghỉ ngơi sớm đi. " Có thể cũng cô ăn cơm cùng nhau là anh đã mãn nguyện rồi.

Lông mày của Hoàng Phủ Tử Y nháy nháy, nhưng cũng không khuyên, mà chỉ hỏi: " Người đón anh tới rồi sao?"

Sở Ngao ấn một cái vào xe lăn, thì cánh cửa xe ở chỗ kia mở ra, An Trạch Thụy bước tới, lúc này anh mới nói: " Cô vào đi, tôi đi đây. "

" Được tạm biệt. " Hoàng Phủ Tử Y thật thà nó, nhìn An Trạch Thụy một lát, gật đầu rồi xoay người vào phòng, Sở Ngao ngơ ngác nhìn bóng lưng của cô, đến chớp mắt cũng không nỡ, ánh mắt cứ nhìn như vậy mãi, cuối cũng An Trạch Thụy không nhìn được nữa mới đẩy xe đi.

Hoàng Phủ Tử Y vừa vào phòng, Tiểu Ngao Ô liền nhảy ra, thần bí nói: " Chủ nhân tôi mới phát hiện một bí mật. "

Hoàng Phủ Tử Y đang nghĩ đến chuyện hồi nãy, không chú ý hỏi lại: " Bí mật gì? "

" Người đó rất thích người đó, đối với chủ nhân rất tốt. " Tiểu Ngao Ô rất vui, kích động chạy nhảy.

Hoàng Phủ Tử Y đảo mắt, nói: " Anh ta không phải là nam chủ nhân, đừng có gọi linh tinh. "

" Sao lại không phải, vậy người kia là ai? " Tiểu Ngao Ô không tin, hỏi lại cô.

Hoàng Phủ Tử Y cảm thấy bản thấy bản thân đang cùng một cái gì đó không biết là chó hay là một cái máy tính biết nói, hoặc là một bóng ma nói chuyện nữa, bây giờ còn đang tìm bản thể cho chính nó, cái thứ này dựa vào cái gì mà kêu cô phải tìm một người chủ cho nó không biết nữa!

Mà lúc này, điện thoại của cô vang lên, là của An Huệ.

" Chị an có chuyện gì không ạ? " Hoàng Phủ Tử Y mở lời

" Kịch bản đó biên kịch đồng ý sửa rồi, chỉ cần vài ngày là được, chị đang có trong tay khoảng vài chương trình truyền hình thực tế, em có muốn tham gia không? "

" Có những loại nào vậy chị, có hot không ạ? "

An Huệ cảm thấy cạn lời, ngữ điệu mang theo sự cam chịu nói lại: " Sao em muốn hot vậy, với điểu kiện của em bây giờ thì đâu cần gấp vậy chứ? "

" Đã có thể hot, thì sớm vẫn là hơn muộn. " Nguyên nhân thật sự cô không thể nói, nên là chuyển đề tài: " Là loại chương trình nào vậy chị? "

"《Lương Hành thiên hạ》biết không? " An Huệ lại hỏi cô.

" Đương nhiên. " 《Lương Hành thiên hạ》hiện là tiết mục được rất nhiều người mong chờ,, không chỉ thu hút minh tinh của giới giải trí, mà còn biết đến bởi không ít các diễn viên trên thế giới, mỗi một tập có khoảng tám khách mời, thời gian tối đa chỉ có một ngày, quay một tuần chiếu một tuần, nội dung là các hoạt động của những vị khách tham gia, giống như đi thăm cô nhi viện hoặc các viện dưỡng lão, hoặc là đi tặng quà cho các em thiếu nhi ở các vùng sâu vùng xa, mỗi tập đều rất cảm động, tính tuyên truyền cao cho nên rất nhiều nghệ sĩ muốn tham gia chương trình này.

" Vậy em có muốn tham gia không? Lần quay này chúng ta sẽ đi thăm các em ở trung tâm bảo trợ trẻ em, cùng chơi với các em ấy, thời gian quay là hôm sau, địa điểm ở Bắc Kinh. " An Huệ nhìn trúng chương trình này vì thời gian và địa điểm đều phù hợp với Hoàng Phủ Tử Y, đương nhiên quan trọng hơn là sức ảnh hưởng của chương trình này quá lớn, đây là hoạt động đầu tiên Hoàng Phủ Tử Y tham gia, cô không thể sơ xuất được.

" Dạ, vậy làm phiền chị. " Hoàng Phủ Tử Y nhanh chóng trả lời, loại hoạt động này, nếu không phải do sự can thiệp của Sở Ngao thì làm sao cô có thể tham gia được, hồi trước cô không có nghĩ nhiều cho nen không cảm thấy không đúng, bây giời mới biết nguyên do, không kìm được lại nhớ tới người kia.



Sau khi cúp điện thoại, Hoàng Phủ Tử Y ngồi xuống, yên lặng suy nghĩ, bởi vì cô chủ động, cho nên quan hệ giữa cô và Sở Ngao mới thay đổi, chỉ là không biết sau này sẽ đi tới đâu, cô cũng không biết, nhưng cái cảm giác không nắm chắc được như thế này làm cô rất bất an, lại có chút hưng phấn, giống như tính cách của cô vậy.

Bởi vì quan hệ của hai người có tiến triển, cho nên không chỉ Hoàng Phủ Tử Y mà ngay cả Sở Ngao lúc này đang ngồi trên xe, cũng cảm thất bối rối, bất an, anh hối hận vì từ chối lời mời vào nhà chơi của Hoàng Phủ Tử Y, lại lo là mình để lại ấn tượng không tốt cho cô, mà anh càng lo lắng, thì mặt càng lạnh, đến cả thân người cũng phát ra hàn khí.

An Trạch Thụy nhịn một chút, sau đó không kìm được hỏi: " Thiếu gia, ngài ra ngoài với Hoàng Phủ tiểu thư, cảm thấy không vui sao? " Nếu không sao lại mang khuôn mặt như đang hận người khác thấu xương vậy?

Sở Ngao quét mắt về An Trạch Thụy, trả lời: " Nhiều chuyện. " Anh đương nhiên vui mừng rồi, chỉ là không biết cô có vui hay không thôi! Sở Ngao cảm thấy trong lòng bứt rứt không chịu nổi, càng làm cho cái vẻ mặt đó của anh đáng sợ thêm.

" Tôi là quan tâm ngài thôi mà. " An Trạch Thụy bị nhìn đến toàn thân phát run, trong tim lo lắng, không có Hoàng Phủ tiểu thư ở đây, thiếu gia thật khủng bố.

Hai ngày sau, tại trung tâm bảo trợ trẻ em Viễn Hi, hiện trường quay của 《Lương Hành thiên hạ》.

An Huệ tự mình dắt Hoàng Phủ Tử Y tới nơi tập trung, tổ biên kịch và trường học chào hỏi xong, thì ở bãi cỏ sau trường quay phim, lúc Hoàng Phủ Tử Y, có bốn vị khách đã tới, cô là người thứ năm.

Trên đường đi, An Huệ đã nói qua tình hình của các vị khách rồi, trừ Hoàng Phủ Tử Y ra thì còn bảy ngày nữa, có một diễn viên, một ca sĩ, một MC, một vận động viên, một ông chủ doanh nghiệp, và một khách mời được lựa chọn ngẫu nhiên trên mạng.

" Ô, An quản lý, nghe nói cô dẫn người mới tới, là người này sao? " An Huệ dẫn Hoàng Phủ Tử Y ra, có người hoan nghênh cô, âm thanh mang theo sự lấy lòng.

" Bành tiểu thư vẫn làm quản lý sao? Cũng lâu không gặp, còn tưởng cô thăng cấp rồi chứ" Giọng nói của An Huệ mang theo sự ghen ghét, còn mang theo châm biếm, lời vừa nói làm đối phương biến sắc.

" An tiểu thư nói gì vậy, tới đây, tôi giới thiệu một chút, đây là Nha Đình, chắc là An tiểu thư có quen biết đúng không, Nha Đình nhà tôi gần đây rất cố gắng. " Bành thư kí ở đây là Bành Ngọc Ngọc, lớn tuổi hơn An Huệ một chút, vào nghề cùng lúc với An Huệ, chỉ là không được nổi tiếng cho lắm, hai người vì chuyện tranh giành mà trở mặt với nhau, Bạch Ngọc Ngọc ngáng chân An Huệ không ít lần, sau đó An Huệ thành danh, cô ta liền đổi phương thức, tuy là lời nói vẫn mang theo ghen tị nhưng đã biến thành lấy lòng, cô ta là loại người gió chiều nào theo chiều đó.

Mà người nghệ sĩ được cô ta mang tới, tên là Tôn Nhã Đình, coi như là một tiểu hoa đán của làn giải trí, bởi vì ngẫu nhiên tham gia kịch mà thành danh, con đường cô ta đi cũng không xấu, phát triển cũng không tồi, thảo nào cô ta kiêu ngạo như thế.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play