Thần Vương Độc Phi: Thiên Tài Luyện Đan Sư

Chương 187: Thiếu


...

trướctiếp

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Edit: Thiên Hạ Đại Nhân

Hắn nói hết lời, nói Lăng Kỳ Tuyết không đáng giá một đồng, còn nói nàng cậy tài khinh người, chính là xem thường Thanh Đan Tông, thề không vào tông môn.

Khơi mào lửa giận của Thanh Phong với Lăng Kỳ Tuyết, không hề trách tội hắn nữa, cuối cùng, cứ thế dùng rất nhiều tài nguyên của Nam Lăng quốc và Thanh Phong làm lợi thế, mới bảo vệ được vị trí đệ tử nội môn.

Nhưng tài nguyên trong tay hắn nào có nhiều như cả quốc gia Nam Lăng quốc, Nam Cung Ngộ vốn đã thèm thuồng với vị trí quốc chủ, hôm nay, vừa đúng nhân cơ hội này, xúi giục Thanh Phong, để cho ông ta trợ giúp hắn đoạt được ngôi vị quốc chủ.

Thậm chí vì đồng ý mà cam kết: Nếu ngày khác đoạt được ngôi vị quốc chủ, sẽ lập Thanh Phong là quốc sư, cho nhiều tài nguyên hơn.

Từ trước đến giờ người tông môn đều là cao ngạo tự cho mình là đúng, lạnh nhạt với việc đời.

Nhưng có một loại người như gạo nuôi trăm kiểu, trong tông môn cũng có ngoại lệ, tỷ như sư phụ của hắn Thanh Phong, sẽ thiên vị danh lợi thế tục.

Thời điểm gần đây, tài luyện đan của Thanh Phong có điều lên cao, có thể luyện chế ra đan dược Đan Vương hậu kỳ, thậm chí mơ hồ có xu hướng luyện chế ra đan dược Nguyên Tôn.

Thanh Phong cảm thấy bản lĩnh của mình đặt cho oai, mặc dù thân phận ở trong tông môn xấu xa, nhưng người đời không biết danh tiếng của Thanh Phong ông!

Nếu có thể đến thế tục quốc gia, mưu cầu vị trí dưới một người trên vạn người, thậm chí là thao túng vị trí đế vương cao cao tại thượng đó, nhất định sẽ có thú vị hơn việc ông ở trong tông môn luyện đan cả ngày!

Một sư phụ tham luyến danh lợi, hơn nữa một đồ đệ giỏi về đầu độc, hai người ăn nhịp với nhau, nói với tông chủ Thanh Đan Tông đến thế tục có chuyện phải làm, rồi đến Giáo La Thành.

Mới tiến vào Giáo La Thành, thì có thuộc hạ của hắn đến hồi báo trong triều xảy ra đại sự, lúc này hắn mới cùng sư phụ thương lượng chiến lược cả đêm ngày mai ở trong triều đình.

Nghe giọng điệu của thuộc hạ, Nam Cung Kình và Nam Cung Ngọc đã có động tác lớn rồi.

Thanh Phong một thân đạo bào màu xanh, làm bộ ngồi ở vị trí chủ vị, nghe thuộc hạ Nam Cung ngộ hồi báo, mặt cũng âm trầm.

Vốn ông cho là dựa vào thân phận đệ tử nội môn Thanh Đan Tông của Nam Cung Ngộ, ở trong triều đình vẫn được quốc chủ coi trọng, nhưng hình như không có chuyện như thế, hình như quốc chủ vẫn chung tình với con lớn nhất của ông ta hơn.

Buồn cười!

Nhớ Thanh Phong ông thu đồ đệ cũng là một ngàn người mới chọn được một người, từ một nhóm lại một nhóm người nổi bật tuyển ra, thậm chí quốc chủ có mắt không tròng thích con lớn nhất, không thích đồ đệ của ông!

Dính đến chuyện thể diện, Thanh Phong quên mất đã từng bởi vì không thu Lăng Kỳ Tuyết làm đồ đệ, thiếu chút nữa thì cách chức Nam Cung Ngộ.

Một lòng chỉ nghĩ đến quốc chủ không đối xử tử tế với đồ đệ của ông, chính là làm mất mặt với người sư phụ là ông này.

Dưới sự tức giận, tay nắm ly trà nắm chặt lại, bóp nát ly trà.

"Sư phụ!" Nam Cung Ngộ giỏi về nhìn mặt mà nói chuyện, thấy thế, lại 


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp