Hiện tại Long Sát đang đang đứng ở trên cây dòm ngó một cái hang động.
Bên trong có một con yêu thú cấp 2, lý do hắn đứng ở đây xem xét là vì hắn nhận ra đây là con báo vừa nãy chà đạp hắn, tuy rằng quá trình chà đạp lúc ấy hắn chết rồi nhưng không thể bỏ qua như vậy được.
Với lại trên người nó có nhiều chỗ vô cùng hữu ích, hắn có thể dùng cơ thể của nó để đổi lấy điểm cống hiến trong tông nhưng điều hắn một mực muốn giết nó đó là vì kinh nghiệm.
Nhìn dáng vẻ của nó thì hắn có thể đoán là nó đang bị thương nặng, hắn đang tính toán làm sao để giết nó mà không sợ nó chạy mất.
Ám Văn Báo là một loại báo có tốc độ khá nhanh, hắn không sợ chết, hắn sợ nhất là quá trình mình hồi sinh thì nó đi mất, như vậy thì quá tiếc.
“ Không suy nghĩ nhiều nữa, nhào lên đánh thôi.” Hắn nghĩ mãi không ra cách không cho nó chạy, cũng chỉ đành lao vào giết nó thôi.
Long Sát cầm kiếm nhảy vào hang động thì thấy một con Báo đang nhìn chằm chằm hắn, hai mắt nhìn nhau như lâm vào đại địch.
Cả 2 không nhiều lời Ám Văn Báo gầm lên lao về phía Long Sát, sử dụng móng vuốt vồ về phía Long Sát.
Long Sát không hề né tránh, hắn có Bất Tử Chi Thân khiến cho hắn tự tin bành chướng không sợ sinh tử.
Một kiếm đâm vào ngực Ám Văn Báo, một trảo của Ám Văn Báo cũng đã chạm vào Long Sát.
Hắn bay ngược về phía sau toàn thân đầy máu tươi, Ám Văn Báo vốn người toàn vết thương, hiện nay lại thêm một vết kiếm khiến nó vô cùng tức giận, nó muốn xé nát nhân loại trước mắt này.
Ám Văn Báo tức giận gầm lên nhảy về phía hắn kèm theo một trảo tiếp tục trên cơ thể hắn.
Long Sát tiếp tục hướng về phía Ám Văn Báo đâm thêm một phát, không biết có phải do Bất Từ Chi Thân hay không, mặc dù hiện tại người bê bét tràn đầy vết máu nhưng hắn không có cảm giác đau nào.
Kiếm đâm vào ngực của Ám Văn Báo, một trảo của nó cũng trúng người của hắn khiến hắn tắt thở.
Ám Văn Báo sau khi giết nhân loại trước mắt này xong, trở về vị trí cũ trong hang dưỡng thương, mặc dù đã giết chết nhân loại này, nhưng vết thương trên người trở nên nghiêm trọng khiến nó vẫn chưa nguôi giận.
Sau mười giây.
Long Sát mở mắt ra đứng dậy cầm kiếm lên, dáng người giống như không có một chút vết thương nào, ngoại trừ quần áo có chút rách nát ra thì mọi thứ đều hoàn mỹ.
Hai cặp mắt tiếp tục nhìn nhau như lâm vào đại địch, chỉ là khác với lần trước là Ám Văn Báo nhìn hắn với cặp mắt như phát hiện một điều kinh khủng, Ám Văn Báo thầm nghĩ “ Tại sao hắn còn sống??”.
“ Tiếp tục…” Long Sát hét lên tiếp tục cầm kiếm đâm vào người Ám Văn Báo, nó cũng không chút chậm trễ vồ một trảo về phía hắn.
Sau mười giây.
“ Tiếp tục.”
Sau mười giây.
“ Tiếp tục.”
Sau mười giây.
Long Sát tiếp tục lần nữa đứng lên, cơ thể hoàn mỹ không tỳ vết, Ám Văn Báo khóc không ra nước mắt, hiện tại nó bắt đầu sợ rồi, tại sao nhân loại này giết mãi không chết.
Ám Văn Báo hiện tại rất muốn chạy thoát khỏi nhân loại này, tên này quá đáng sợ, nhưng nó muốn chạy thì đã muộn, trên người đầy vết kiếm, máu tươi không ngừng tuôn ra, nó cực kỳ suy yếu không thể chạy được nữa.
Long Sát biết hiện tại Ám Văn Báo không thể vồ hắn được nữa, nó hiện tại chỉ có nằm chờ chết mà thôi.
Long Sát tới gần nó cầm kiếm lên đâm vào người nó, một phát vẫn không chết, tiếp tục đâm” Ta đâm, ta chém, ta chọc chết ngươi.”
“Ồ, Phân Thân Thuật, sao lại rớt ra đây.” Long Thiên vô cùng thắc mắc, hắn nhớ từ nãy giờ giết quái không hề rớt ra thứ gì, ngoại trừ kinh nghiệm ra hắn không thấy hệ thống thông báo thứ khác, toàn là tự bản thân hắn nhặt xác.
“ Keng, Có muốn tu luyện hay không?.”
“ Có…” Mặc dù hắn không rõ thứ gì nhưng cứ học, có còn hơn không.
“ Keng, học thành công, có muốn xem thuộc tính hay không?.”
“ Có xem.” Long Sát trả lời, học mà không biết nó là gì học làm gì, tất nhiên phải xem nó là mới được.
“ Phân Thân Thuật: Công pháp có thể giúp bản thân tạo ra một nguyên thần phân thân.”
“ Lưu ý: Muốn tạo thành công thì phải có lực lượng nguyên thần hùng mạnh.”
“A, nguyên thần phân thân sao?.” Đối với thứ này hắn thường nghe qua trong tiểu thuyết, những lão quái thường xuyên thích tạo cho bản thân mình một cái phân thân, có thêm một người luôn luôn là tốt nhất, chỉ có bản thân mình mới không phản bội mình.
Nhưng điều hắn chán nhất là thứ này chỉ là nguyên thần, không có thân thể, cần phải đắp nặn một cái hoặc là dùng nó để đoạt xá.
Đoạt xá thì không thể nào, chỉ có đắp nặn một cái hoặc là kiếm cái xác nào đó để sử dụng.
Nguyên thần này cũng không có vĩnh cửu, muốn nó không tan biến thì phải không ngừng cho nó lớn mạnh lên.
Chỉ cần đạt đến Nguyên Anh thì nó sẽ thành thực chất, không còn là hư ảnh nữa, phải như vậy nó mới không biến mất.